Sát Thần

Chương 1211: Thần tộc cầu viện




Tầng mây tối tăm như một tấm vải màu xám, rất nhiều kết giới đan xen dày đặc như điện võng, đủ loại hung khí, kỳ bảo ẩn núp tại chỗ tối, phóng thích ra dao động mãnh liệt, giống như rắn độc lặng lẽ chờ con mồi tới gần người.

Từng thân ảnh giống như u hồn nhẹ nhàng lướt qua, tại bên ngoài chỗ mấu chốt của kết giới Ma Huyết Tinh qua lại, tìm kiếm cơ hội.

Trong đó có Xư Long, Khả Đạt, cũng có Phí Nhĩ Nam Đức Tư, Bạch gia vài tên Thủy Thần cảnh giới, bọn họ âm thầm tiến đến, yên lặng chờ thời cơ.

Mấy người này ẩn nấp hơi thở, dường như biến mấy ở trong tầng mây màu xám, dấu diểm toàn bộ hơi thở cũng như sinh cơ.

Tư Long, Khả Đạt nín thở tập trung suy nghĩ, ánh mắt trầm tĩnh như nước, trong lòng kín đáo tính kể .

Ở bên cạnh hai người tràn đầy tia chớp màu xanh xen kẽ, đan vào nhau thành mạng lưới khổng lồ, giống như một thế giới kì dị do sấm sét xây dựng ra, tràn ngập điện lưu đáng sợ làm người ta cảm thấy sợ run lên.

Tư Long, Khả Đạt đều là Thủy Thần Nhị trọng thiên cảnh giới, nhưng mà, bọn họ ở bên cạnh đám điện lưu này vẫn cảm thấy lỗ chân lông run lên, đây là bản năng của thần thể khi gặp nguy hiểm.

Trong lòng hai người bọn họ cảm thấy căng thẳng, lập tức ngưng trọng lên, không dám đụng vào hàng rào điện.

Bọn họ đều nhìn về phương hướng Thần tộc chiến hạm, từng chiếc từng chiếc Thần tộc chiến hạm lóe ra ánh kim loại, to lớn lạnh lùng, giống như băng tuyết trong núi, dần dần truyền đến từng dao động mạnh mẽ như ngôi sao nổ mạnh.

Vẻ mặt Tư Long, Khả Đạt trở nên vui vẻ.

CHÍU...CHÍU!!

Một cột sáng to và dài như cổ thụ, ánh sáng trong suốt như ngọc, giống như nước tràn vỡ đê, năng lượng cuồng bạo thuần túy, bắn thẳng về phía này.

Chiu chiu chiu chiu!

Trong chốc lát, từ trên chiến hạm Thần tộc truyền đến vô số cột sáng trong suốt to và dài như vậy, giống như là dải sao, đẹp đẽ và chói mắt, truyền đến năng lượng đánh sâu vào cực lớn.

Bên tai lập tức vang lên tiếng nổ nhức tai liên tục.

Rầm rầm rầm!

Trong thời gian ngắn, mấy trăm tầng kết giới bên ngoài Ma Huyết Tinh tỏa ra ánh sáng rực rỡ như pháo hoa, ánh sáng nhiều màu như gợn sóng trên nước, từng vòng tràn ra, làm cho không gian dường như tán loạn, làm cho Tinh Hà chấn động không ngớt.

Mấy ngàn Thần tộc chiến hạm đồng thời bắn ra lửa đạn trong suốt, đốt cháy thần tinh, tiêu hao tài liệu do Thần tộc tích lũy hàng vạn năm, lấy tinh pháo bắn ra!

Ma Huyết Tinh cực lớn chấn động ầm ầm, mặt đất bên ngoài dần dần xuất hiện vết rạn nhỏ, rất nhiều chiến hạm bỏ neo trên mặt đất không thể chịu nổi, truyền đến tiếng "Răng rắc răng rắc" giòn vang, dường như muốn nổ tung lên.

Dược Khí Các, Viêm Tộc, Tinh Tộc;, Than Quang... Các thế lực nhỏ đang ở mặt ngoài tinh cầu, đều thét to lên, làm cho chiến hạm lơ lửng, không thể dừng trên mặt đất.

Ma Thần Điện đang lắc lư trong tiếng nổ vang, thành trì Thần Châu cũng nổ ầm ầm, rất nhiều thành thị có kiến trúc không chắc chắc, đều sụp đổ, bụi đất tung bay, rất nhiều võ giả ôm đầu chật vật chạy ra.

Mỗi một người đều biết, đây là lần tấn công mãnh liệt cuối cùng của Thần tộc rồi, qua hôm nay, thời khắc gian nan nhất của Ma Huyết Tinh đã đến.

Thần tộc chiến hạm thả neo trong tinh hà, phóng ra cột sáng tinh pháo như vô cùng vô tận, giống như từng đoàn ánh sao đẹp mắt bắn về phía Ma Huyết Tinh, cảnh tượng bao la hùng vĩ như vô số sao chổi rơi.

Bên ngoài kết giới của Ma Huyết Tinh tỏa ra kỳ quang, giống như pháo hoa rực rỡ xinh đẹp nhất, nhưng lại có một cảm giác cực kì mạnh.

"Thật là xinh đẹp, làm người ta mê say, giống như Ma Huyết Tinh bị một vòng ánh sáng rực rỡ vộrựquanh, đáng tiếc.. . Nguy hiểm tràn đầy."

" Sau lưng phong cảnh xinh đẹp, thường là nguy cơ trí mạng, cuối cùng thì Thần tộc cũng không kiềm chế được." .

"Bọn họ muốn dùng chiến hạm để công phá phòng tuyển, chỉ sợ là không dễ dàng như vậy, chắc là còn phương án khác." .

Phù Vi, Lâm Hinh, Phong Hàn ở đỉnh Ma Thần Điện, nhìn ánh sáng rực rỡ trên bầu trời, nhíu chặt mày nhỏ giọng trao đổi.

Ở phía dưới bọn họ là Ma Thần Điện nội đường.

Trong nội đường, Thương thần đem tinh thể trong vắt trong như gương đưa ra, lại kết nối một lần nữa.

Hình ảnh đám người Sa Triệu, Ỷụ phong, Mạc Bao, Tiêu Sơn dần dần rõ ràng, bọn họ vừa thấy được Thạch Nham liền nở nụ cười chào hỏi, vẻ mặt phấn chấn.

"Các ngươi chuẩn bị như thế nào?" Thạch Nham trầm giọng nói.

"Tất cả xong rồi, chỉ chờ ngươi cho ra tay, liền có thể lập tức thu lưới rồi." Sa Triệu tỏ thái độ.

Thạch Nham cười sáng lạn, lộ ra một loạt răng nanh trắng noãn, nói: "Có thể ra tay." .

"Đã hiểu! Ha ha!" .

Sa Triệu, Vũ Phong vừa hoan hô vừa nở nụ cười, đều cảm thấy hưng phấn cũng như nóng lòng, hỉnh như bọn hắn chờ giờ phút này đã lâu rồi.

Từ khi bọn họ tiến vào cổ đại lục, liền bị đám người mới lĩnh quân đồng lứa của Thần tộc là Mễ Á, Phỉ Nhĩ Phổ, Hắc Cách chèn ép, ở tinh vực của bọn họ thì bọn họ đều là diễn viên chính, nhưng ở "Hoang" thì toàn bộ bọn họ đều là nhân vật phụ, rất nhiều người có thiên phú giống như bọn họ đều bị Thần tộc đánh chết.

Tới khi bọn hắn gặp được Thạch Nham. . .

Nếu không, đám người bọn họ, có thể đã biến thành thứ chôn theo cho tương lai mạnh mẽ thêm vạn năm của Thần tộc!

Tuyệt đối không thể chịu đựng!

Từ khi trốn khỏi "Hoang", mỗi một người trong bọn hắn đều âm thầm thề rằng, nhất định phải trả thù Thần tộc, nhất định phải trả thù Thần tộc một cách đẫm máu nhất.

Đều thần kỳ là, từng người đời trước đều ủng hộ bọn họ, mà ngay cả đám người trẻ tuổi vốn nhìn họ không vừa mắt, đều vô cùng phối hợp.

Bọn họ có được đầy đủ, thiên thời địa lợi nhân hoà. trận chiến này bọn họ sẽ chém giết nhẹ nhàng thoải mái, làm cho Thần tộc từ trận chiến trở đi, thật sự ngã xuống khỏi thần đàn.

Thần Thoại bất bại nhiều năm của Thần tộc, sẽ do bọn họ đánh vỡ, bọn họ sẽ trở thành người chứng kiến thời đại mới, cũng người tham dự trực tiếp!

Điều này làm cho bọn họ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

Thần tộc chiến hạm giống như Cự Long phun ra ngọn lửa, vây quanh Ma Huyết Tinh điên cuồng công kích, phần đông Thần tộc tộc nhân, cũng đều thi triển ra áo nghĩa pháp quyết, vận chuyển tế thai.

Băng cứng rơi như mưa, ngọn lửa như biến, Lôi Điện giống như sợi, hào quang giống như sao băng, do phần đông áo nghĩa tạo thành, đều đánh mạnh về phía Ma Huyết Tinh.

Kết giới của Ma Huyết Tinh bị tiêu hao, mấy trăm tầng kết giới dần dần bị phá trừ, lúc này phía chân trời Ma Huyết Tinh, tràn đầy chiến hạm lơ lửng.

"Bất cứ kết giới gì trên thế gian thì đều lấy năng lượng làm nguồn suối, không có năng lượng thì kết giới giống như giấy mỏng, đâm một cái liền thủng.".

Phỉ Khắc nói một cách tự tin, ánh mắt bình tĩnh mà hờ hững, thản nhiên nói: "Dùng năng lượng bắn phá kết giới, nói trắng ra là muốn đem năng lượng trụ cột hao hết, một khi kết giới không có năng lượng chống đỡ, liền đồng nghĩa với phòng tuyển hoàn toàn tan vỡ." .

Hắn tao nhã giơ lên chén rượu, uống một ngụm rượu ngon màu đỏ tươi, cười nói: "Chúng ta có thời gian, tộc của ta có đầy đủ tài lực cũng như vũ lực, công phá Ma Huyết Tinh thì chỉ là vấn đề thời gian." .

Lan Nặc Đặc, Bạch Xán cười gật đầu.

Vù vù!

Một con thuyền hình đĩa độc đáo của u Ảnh tộc vội vàng bay đến, đột nhiên bỏ neo ở bên cạnh chỗ này, tên u Ảnh tộc tộc nhân kia không quan tâm đến thị vệ ngăn cản, thất thanh kêu lên sợ hãi: "Tộc trưởng! Có biến! Cực kỳ nghiêm trọng!" .

Sắc mặt Phỉ Khắc trầm xuống, khua tay nói: "Lại đây!" .

Tên u Ảnh tộc tộc nhân kia vứt bỏ chiến xa, nháy mắt liền tới giống như tia chớp, một gối lễ bái nói: "Tộc trưởng, tộc nhân chúng ta tuần tra bên ngoài phát hiện ra rất nhiều chiến hạm, những chiến hạm kia, chắc chắn không thuộc về Mã Gia tinh vực!" .

Vẻ mặt Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc, Bạch Xán liền biến đổi.

"Có bao nhiêu chiến hạm?" Phỉ Khắc quát chói tai.

"Mấy vạn! Vô số võ giả, bọn họ...Bọn họ đã vây quanh chúng ta!" u Ảnh tộc tộc nhân cúi thấp đầu, không dám nhìn sắc mặt Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc, Bạch Xán Đột thay đổi, trong lòng cảm thấy sợ hãi bất an.

"Lập tức điều tra! Nhất định phải tra rõ thân phận lai lịch của bọn họ!" Phỉ Khắc hét to.

Tên u Ảnh tộc tộc nhân kia nhanh chóng rút lui, vội vàng cưỡi chiến xa hình đĩa bay đi, lại tiếp tục liên hệ tộc nhân tra xét tình hình.

"Chắc là võ giả thuộc tinh vực khác, ở bên trong Hoang, uy danh của Thạch Nham rất cao, rất nhiều người lãnh đạo các đại tinh vực người đều do hắn cầm đầu." Mễ Á bỗng nhiên nói bằng một giọng nói lạnh lẽo.

Phỉ Nhĩ Phổ ngưng trọng gật đầu, "Những người đó... Chưa từng bị tiêu diệt sạch sẽ, đối với tộc của chúng ta kí có hận thù sâu đậm, hiện giờ toàn bộ thoát khỏi, lại dám ra tay với tỘGjéĩiúng ta, quả thực là to gan lớn mật!".

Mễ Á, Phỉ Nhĩ Phổ tham dự tất cả mọi việc ở Hoang, bọn họ biết rõ Thạch Nham thông qua thí luyện ở Hoang, đã cùng các thanh niên tài tuấn ở các đại tinh vực thành lập nên mối quan hệ, bởi vì hắn lấy được Thủy Nguyên Quả, nên danh vọng của hắn liền bị đẩy lên đỉnh trong thời gian ngắn.

Vài vạn năm nay, trong Tinh Hải mênh mông vẫn truyền lưu một cách nói: Ai nhận được Thủy Nguyên Quả thì chủng tộc của kẻ ấy chắc chắn sẽ thành chúa tế của Tinh Hải trong vạn năm!

Kẻ lành đạo khắp các tinh vực đều rất tin tưởng cách nói này.

Vô số ví' dụ đã chứng minh cách nói này là chính xác, năm đó Thần tộc hưng thịnh như vậy, hiện giờ lại có thể cực kỳ mạnh mẽ như thế này, cũng đều là vì vạn năm trước tiền bối Thần tộc dung hợp Thủy Nguyên Quả, lúc này mới liên hợp mọi người đẩy lùi Thị Huyết nhất mạch, do đó thay thế Thị Huyết nhất mạch, trở thành bá chủ Tinh Hải.

Hiện tại đã là vạn năm sau, Thủy Nguyên Quả lại bị Thạch Nham cướp lấy, như vậy có phải Thần tộc sắp bị thay thế hay không?

"Đáng chết Hắc Cách!" Phỉ Khắc tức giận mắng một câu, "Nếu hắn cướp được Thủy Nguyên Quả, thì những người đó chắc chắn không dám có ý nghĩ này? Hiện tại thật sự quá phiền phức rồi, bọn họ nhất định cho rằng tộc ta sẽ suy sụp, lúc này mới thừa thế xông lên! Trận chiến này, chúng ta tuyệt đối không thể thất bại, nếu không tất cả mọi người sẽ cho rằng cách nói về Thủy Nguyên Quả là sự thât, có thể tin tưởng, thì sẽ có càng nhiều người khiêu chiến quyền uy của tộc ta!" .

Lan Nặc Đặc bình tỉnh gật đầu, quyết đoán nói: "Ta lập tức liên hệ trong tộc.".

"Uhm, nhất định phải nói rõ tính nghiêm trọng của chuyện này!" Phỉ Khắc nói.

Lan Nặc Đặc bỗng nhiên ngồi xuống, lấy ra một hòn đá kỳ lạ có hình ảh huy chương của mười hai gia trong Thần tộc, đem linh hồn ý thức rót vào trong đó...

Hắn đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt hoảng sợ, quát: "Thông đạo tới tổ tinh đã bị ngăn chặn

Sắc mặt đám Phỉ Khắc, Phỉ Nhĩ Phổ, Mễ Á đều thay đổi.

Bọn họ biết đều này có nghĩa như thế nào.

Trừ khi giữa Mã Gia tinh vực cùng cổ Thần tinh vực không có hư không thông đạo xuyên qua, nếu không sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, hiện giờ không thể đạt thành kết nói, tự nhiên là do hư không thông đạo Ám Ảnh Quỷ Ngục bị ngăn chặn.

Rõ ràng đối phương không muốn để cho bọn họ còn sống trở về cổ Thần tinh vực. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

"Chủng tộc hèn mọn không biết sống chết! Dám khiêu chiến Thần Uy của tộc ta!" Lan Nặc Đặc khẽ quát một tiếng, bỗng nhiên im lặng nhớ kỹ chú ngữ nào đó, trên mặt hắn dần dần bị một đường vân màu xanh đen bò đầy, trong con ngươi cũng xuất hiện sợi tơ màu đen, giống như một đám rắn độc dài hẹp nhỏ bé.

Hắn vừa niệm chú, thì cả người hắn cũng chảy ra từng giọt máu, thân thể nhanh chóng tái nhợt, tinh khí thần đều như đóa hoa héo rũ.

Đây là một loại mật chú của Thần tộc, cùng loại với bí thuật Luyện Ngục thiêu đốt, thông qua hao tổn tinh khí của thân thể, sinh ra một cỗ năng lượng kỳ dị mạnh mẽ.

Loại năng lượng này có thể xỏ xuyên qua ngoại vực!

Một đám sợi màu xám đen từ mi tâm của Lan Nặc Đặc bay ra, rót vào trong khối kỳ thạch kia, linh hồn ý niệm của Lan Nặc Đặc giống như xuyên qua hư không trùng điệp, bỗng nhiên truyền ra hơi thở ở trong một thần điện cổ ở cổ Thần đại lục.

"Ta chính là tộc trưởng Lan Nặc Đặc của gia tộc Phí Nhĩ Nam Đức Tư, ta gặp phiền toái, ta thỉnh cầu các trưởng lào gặp mặt trình bày..."