Trong vị diện nhỏ kia, sau khi tiếp tế một lần, Giang Hoàn mang theo Giang Trần tiếp tục chạy đi.
Phi hành buồn tẻ như vậy, ngày qua ngày, không ngừng phi hành một chút một, qua nhiều năm, rốt cuộc cũng đi tới một tiểu thế giới lớn hơn.
Tiểu thế giới này thực ra là bản sao nhỏ của Chư thiên đại thế giới, có thế cục giống như Chư Thiên đại thế giới, nhưng mà không có Thiên Đế như Chư thiên đại thế giới, càng không tồn tại tín vật tạo hóa Chư Thiên.
Trong tiểu thế giới, bình thường đều có vị diện truyền tống.
Chỉ là cái giá lớn để dùng vị diện truyền tống này quá xa xỉ.
Cũng may đám người Giang Trần không có thiếu tiền.
Giang Hoàn nói với Giang Trần:
- Tiểu thế giới này chúng ta sẽ hoàn thành truyền tống vị diện lần đầu. Kế tiếp còn phải truyền tống vị diện tám lần nữa.
- Mỗi một lần trước khi truyền tống đều phải bôn ba thời gian dài như vậy sao?
Giang Trần hiếu kỳ hỏi.
- ha ha, có lúc cần, có lúc không cần. Hiện tại còn chưa biết thế cục có biến hóa hay không. Nếu như thế cục biến hóa, nói không chừng chúng ta còn phải đi đường vòng. Có thể trong một trăm năm đuổi tới nơi là được, đó là mục tiêu, cũng chính là kỳ tích. Ta suy đoán, có lẽ mất ba năm trăm năm cũng không biết chừng.
Lời nói này khiến cho cơ bắp trên mặt Giang Trần co rút lại.
Hắn đồng ý với Hoàng Nhi, nói nhanh thì trên mười, trăm năm, chậm thì mấy ngàn vạn năm, ở sâu trong lòng hắn vẫn hy vọng nhanh một chút.
Thế nhưng mà mục tiêu này lại là năm trăm năm.
Nhưng mà Giang Trần cũng là người thích ứng trong mọi hoàn cảnh, đã cần tới ba năm trăm năm, lộ trình đi tới đó coi như là một loại lịch lãm rèn luyện a.
Có lẽ đây coi như là một lần khảo nghiệm trên con đường truy cầu Thần Vương của hắn.
Từ Thần đạo cửu trọng tới Thần đạo đỉnh phong, trở thành Thần Vương, quá trình này cần thời gian tích lũy dài dằng dặc. Đại bộ phận tu sĩ cuối cùng cả đời đều không thể đi tới một bước cuối cùng này.
Giang Trần tự hỏi, mình vẫn có nắm chắc rất lớn đi tới cảnh giới Thần Vương. Thế nhưng mà quá trình đi tới cảnh giới Thần Vương, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu gian khó, Giang Trần cũng không biết.
Thứ duy nhất hắn biết chính là một điểm phong ấn cuối cùng trong thức hải hắn cần chờ hắn tới cảnh giới Thần Vương mới có thể phá vỡ được ra.
Căn cứ vào chỉ điểm của phụ thân, đây sẽ là tín vật tạo hóa của Thái Uyên đại thế giới, một khi hiện thế, sẽ bộc lộ ra.
Đến lúc đó Giang Trần sẽ trở thành đối tượng rất nhiều người trong Thái Uyên đại thế giới ngấp nghé.
Đương nhiên chỗ tốt cũng rõ ràng. Hắn tu luyện tới cảnh giới Thần Vương, bằng vào tín vật tạo hóa, nếu như có thể lập uy, đoạt lại Thiên Đế vị, một lần nữa khống chế Thái Uyên đại thế giới cũng là chuyện tốt.
Hiện tại xem đám người Thần Vương của Thái Uyên đại thế giới khó chơi tới cỡ nào. Rốt cuộc có bao nhiêu Thần Vương là chủ mưu phát động náo động trước đo.s
Giang Hoàn vẫn suy đoán tương đối chuẩn xác.
Hắn từ Thái Uyên đại thế giới đi Thần Uyên đại lục, đó là chuyện từ mấy mươi vạn năm trước, thế cục từ lúc đó cho tới hiện tại không có khả năng vĩnh viễn không thay đổi.
Quả nhiên tới lần truyền tống thứ tư, đã xuất hiện biến hóa. Một truyền tống trận trước kia đã bị phá hủy. Cũng tương đương với việc bọn họ phải thay đổi tuyến đường.
Bởi vậy không thể nghi ngờ làm cho lộ trình của bọn họ thoáng cái dài hơn nhiều.
Cũng may Giang Trần vô cùng kiên nhẫn, thay đổi tuyến đường thì thay đổi tuyến đường, hắn vẫn có thể thích ứng được. Đường xá mất chút thời gian, coi như là có thêm thời gian tích lũy.
Hơn nữa đường xá càng gian nan, càng vất vả đối với tâm tích Giang Trần cũng là một loại khảo nghiệm.
Lộ trình này đã qua vài chục năm, tâm lý của Giang Trần trên đường không thể nghi ngờ đang không ngừng lột xác. Trước đó Giang Trần với tư cách là thiếu chủ của Thần uyên đại lục, tâm khí cao ngạo, hoặc nhiều hoặc ít vẫn tương đối lạc quan.
Mà Giang Trần bây giờ rõ ràng đã trầm ổn hơn rất nhiều, trên đường kiến thức rất nhiều thứ, cũng làm cho Giang Trần bắt đầu nghĩ lại, bắt đầu suy tính cẩn thận hơn.
Chuyện này đối với việc tăng trưởng tâm lý của Giang Trần không thể nghi ngờ là cực lớn.
Về phần tứ đại thần thú chân linh, Giang Trần dứt khoát không thả bọn họ ra. Đường xá xa xôi, Giang Trần cũng không muốn bọn họ đi ra gây chuyện thị phi.
Về phần Phệ Kim thử nhất tộc, ngẫu nhiên Giang Trần sẽ thả bọn họ đi ra hít thở không khí một chút.
Có đôi khi trên đường gặp một ít cường đạo vị diện, gặp phải một ít lưu manh vị diện không có mắt, Giang Trần tự nhiên không ngại để cho Phệ Kim thử nhất tộc siêu độ bọn họ một chút.
Chuyện này đối với Phệ Kim thử nhất tộc mà nói tự nhiên là rất có ích.
Thời gian năm trăm năm cứ như vậy lặng lẽ qua đi. Mà đám người Giang Trần rốt cuộc cũng vào trong truyền tống trận ở một tiểu thế giới cuối cùng.
- Giang Trần, tiểu thế giới này chính là thế lực phụ thuộc Thái Uyên đại thế giới. Ở đây trên cơ bản người có thể thăm dò được rất nhiều tin tức Thái Uyên đại thế giới.
Giang Trần nghe vậy trong lòng khẽ động.
Hắn lập tức quyết định dừng lại một lúc ở trong tiểu thế giới này, nghe tiếng gió một chút, lý giải hiện trạng lúc này của Thái Uyên đại thế giới.
Quả nhiên mặc dù ở Đại thế giới với tiểu thế giới, tu sĩ thần đạo cửu trọng kỳ thực cũng không phải là mặt hàng thông thường.
Giang Trần cũng tốt, Giang Hoàn cũng tốt, bọn họ đều ẩn dấu thực lực. Nếu không bọn họ bộc lộ tu vi ra, không khỏi tạo thành rất nhiều phiền toái không đáng có.
Cho dù bọn họ chỉ biểu hiện bộ dáng thần đạo thất trọng, ở trong tiểu thế giới này dừng lại vài ngày, cũng nhận được sự chú ý rất lớn, thỉnh thoảng sẽ có một ít lời mời.
Có một ít lời mời từ những đội ngũ mạo hiểm giả vị diện, những mạo hiểm giả vị diện này nói trắng ra chính là phần tử không an phận đi khắp nơi.
Như Ma tộc xâm lấn Thần Uyên đại lục, kỳ thực cũng coi như là mạo hiểm giả vị diện. Loại đội ngũ này một khi để cho bọn họ phát hiện một khối đất màu mỡ còn không được người ta khai phá ra, một vị diện không có cường giả, bọ nhọ sẽ giống như chó nhìn thấy thịt, xương vậy, điên cuồng chạy tới cắn xé.
Cho nên loại mạo hiểm giả vị diện này thường thường là đối tượng rất nhiều vị diện ghét nhất, là tồn tại các vị diện kháng cự nhất, tiếng xấu lan xa.
Đội ngũ như vậy mời mọc, tự nhiên Giang Trần không thể nào gia nhập được.
Đương nhiên trừ những đội ngũ mạo hiểm giả vị diện này ra, còn có một ít thế lực cường đại trong tiểu thế giới này, những thế lực lớn chiếm giữ nơi này, bọn họ cũng cần nhân thủ, cũng cần cao thủ gia nhập đội ngũ.
Tu vi thần đạo cao giai như biểu hiện của Giang Trần và Giang Hoàn, tự nhiên là đối tượng mà những thế lực lớn này lôi kéo. Bất luận thế lực lớn nào, thần đạo cao giai bọn họ đều không bỏ qua.
Nhưng mà hiển nhiên đối với việc gia nhập những thế lực này, Giang Trần không có bất kỳ hứng thú nào. Bất kể mời thế nào, Giang Trần đều khách khí từ chối nhã nhặn.
Giang Hoàn thấy Giang Trần biết đối nhân xử thế như vậy cũng rất hài lòng. Có thể nhìn ra được, trên người Giang Trần không có loại khí thế kiêu căng của thiên tài trẻ tuổi. Cũng không có bởi vì mình còn trẻ đã có thành tựu như vậy mà đã có chút thiếu kiên nhẫn. Nên vững vàng như thái sơn.
Chuyện này đối với việc ma luyện tâm tính của Giang Trần rõ ràng vô cùng hữu ích.
- Thiếu chủ, những thế lực lớn trong tiểu thế giới này thường thường có chút quan hệ với đại thế giới sau lưng. Nói không chừng chỗ dựa sau lưng chính là các thế lực lớn. Cho nên những thế lực này mặc dù thiếu chủ không gia nhập thì cũng nên khách khí cự tuyệt.
Giang Hoàn nói.
Giang Trần khách khí cự tuyệt, ít nhất hắn cũng không có nói lời lạnh nhạt. Càng không khiến cho đối phương có cảm giác vô lễ, miệng nói lời mỉa mai.
Kinh nghiệm nhân sinh hai kiếp làm cho hắn biết đạo lý không thể nào gây thù hằn một cách đơn giản được.