Sát Thần Chí Tôn

Chương 3321: C3321: Đánh bại tất cả




Nhưng mà thân thể hắn không có bị thương, cũng không có nghĩa là hắn bĩnh yên vô sự. Trên thực tế thương tổn của hắn còn nặng hơn, vượt xa tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Bởi vì tổn thương mà Tà Ác kim nhãn gây ra là tổn thương căn bản. Tên tu sĩ bướu thịt này cũng không ngốc, lập tức phát giác ra được thần thức của mình dường như bị một lực lượng nào đó thoáng cái giam cầm vậy.

Nghĩ tới đây, người này cả kinh đổ mồ hôi lạnh, lập tức vận dụng thần thức, ý đồ thanh trừ cỗ lực lượng bá đạo xâm lấn thức hải của hắn.

Thế nhưng mà khi thần thức của hắn đối kháng với đạo lực lượng kia, hắn mới phát hiện ra đạo lực lượng này còn mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Thần thức của hắn vậy mà không có cách nào trục xuất đạo công kích này. Mà lực lượng của đạo công kích này không ngờ lại giống như băng sương, dần dần lan tràn ra chung quanh trong thức hải hắn.

- Chuyện này... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngay trong khi hắn đang chần chờ, công kích của sáu gã tu sĩ bán thần lại một lần nữa điên cuồng bắn tới quanh thân hắn, hung hăng đả kích thân thể hắn.

- Không tốt.

Tên tu sĩ bướu thịt này lỗ mãng như thế nào thì hiện tại cũng biết chuyện không đúng, vội vàng thi triển thần thông, hô lớn:

- Tử Kính đạo hữu, nhanh cứu viện. Trong này có gian trá.

Không gian này cũng không hoàn toàn bị phong bế, lần này hắn mở miệng rống to như vậy, lại phối hợp với thần thông thần đạo của hắn, quả thực đã rơi vào trong tai một tên tu sĩ thần đạo khác.

Chỉ là tên tu sĩ thần đạo kia hiện tại cũng không phải rất nhẹ nhàng. Hắn ở bên kia hiện tại cũng bị một gã tu sĩ thần đạo dây dưa.


Mà tên tu sĩ thần đạo kia không ngờ lại là người quen biết cũ với bọn họ. Là người quen cũ mà trong Vô tận lao ngục bọn họ cũng thường hay chạm mặt, tu sĩ đầu trọc Vu Công.

Tên tu sĩ đầu trọc Vu Công này bởi vì Giang Trần cho hắn cơ hội được hàng phục, cho nên tên này xem xét thời thế đã hàng Giang Trần.

- Vu Công, ngươi điên rồi sao? Không ngờ ngươi lại dám đào ngũ? Chẳng lẽ ngươi không biết Quang Độ đại nhân ở bên ngoài sao?

Gã tu sĩ thần đạo kia tên gọi là Viên Tử Kính, chính là một gã tu sĩ thần đạo khác mà lần này Quang Độ lão nhân kia mang tới, tướng mạo thanh nhã, chợt nhìn có chút giống như cao nhân đắc đạo. Nhưng mà trên thực tế Viên Tử Kính này trong Vô tận lao ngục có thể nói là có tiếng xấu.

Người này rất yêu thích nữ sắc, chỉ là lại vô cùng biến thái. Rất nhiều nữ tu sĩ trong Vô tận lao ngục đều bị mất mạng trong tay Viên Tử Kính.

Lúc trước Viên Tử Kính này trong Vô tận lao ngục còn kém chút nữa là cướp đi mẫu thân An Du Nhi của Hoàng Nhi. May mắn mà Già Diệp thần tôn xuất hiện kịp thời.

Cho nên Viên Tử Kính này tuyệt đối là kẻ bề ngoài nhìn như nho nhã, kỳ thực lại là một cầm thú đội lốt nhã nhặn.

Nhưng mà giờ phút này cho dù hắn có cầm thú hơn đi chăng nữa cũng không có tác dụng. Sức chiến đấu của Vu Công cũng không kém hơn hắc. Hơn nữa hiếm khi Vu Công lại có ý chí chiến đấu mạnh như vậy.

Viên Tử Kính cũng biết thực lực của mình và Vu Công cũng chỉ sàn sàn nhau. Đối phương quấn lấy hắn, nhiều lắm song phương chỉ đánh ngang tay mà thôi.

Cho nên đối mặt với lời cầu cứu của đồng bạn, mặc dù hắn có chút quan tâm, nhưng lại không rảnh để phân tâm.

Tên tu sĩ bướu thịt kia đợi trái đợi phải, không thấy Viên Tử Kính gấp rút tiếp viện, miệng kêu lớn:

- Quang Độ đại nhân, cứu ta.


Toàn thân ngày càng không nghe hắn sai bảo nữa, hắn gần như có thể cảm giác được, thân thể mình dường như đang nhanh chóng cứng ngắc, như đóng băng, dường như lại không giống đóng băng mà bị định thân.

Tà Ác kim nhãn của Giang Trần một khi công kích thành công, không ngớt không ngừng, uy lực ngày càng tăng cao. Một khi trúng chiêu, phòng ngự của đối phương không ngừng suy yếu, mà tính xâm lược của Tà Ác kim nhãn của hắn không ngừng gia tăng.

Đường đường là một tu sĩ thần đạo, dưới sự phối hợp của mọi người, cùng với Giang Trần thi triển thần thông, dùng thủ đoạn đánh lén, không ngờ lại có hiệu quả.

Tự nhiên Giang Trần sẽ không tùy ý để đối phương như vậy. Khi sức chiến đấu của đối phương mất đi phân nửa, thân thể không nghe sai bảo, Giang Trần trực tiếp tiến lên, thi triển thần thông chế trụ đối phương.

Dù sao cũng là tu sĩ thần đạo, cho dù không có cách nào hàng phục, giữ lại luyện hóa tinh hoa tính mạng, tinh luyện thần cách cũng là tài liệu không tệ.

Trực tiếp luyện hóa thành một pho tượng kim loại, trừ việc thần cách không bị phá hỏng ra, cũng không thể nào tinh luyện tinh hoa tính mạng. Dù sao thân thể đã biến thành pho tượng kim loại, thì sao còn tinh hoa tính mạng gì nữa chứ?

Bắt một tu sĩ thần đạo, chẳng khác nào là đoạn một cánh tay của Quang Độ lão nhân. Trong lòng Giang Trần càng thêm vui vẻ.

- Đi, chúng ta đi tới bên kia giúp đỡ một chút.

Vu Công bên kia đang một mình ngăn tên tu sĩ nho nhã Viên Tử Kính.

Viên Tử Kính vẫn đang chửi ầm lên:

- Vu CÔng, xưa nay ngươi vô thanh vô tức, không thể tưởng tượng được ngươi lại phản bội Quang Độ đại nhân. Khi bán mạng cho Quang Độ đại nhân, sao không thấy ngươi chuyên tâm, liều mạng như vậy?


Bề ngoài Vu Công này nhìn như hung hãn thô lỗ, nhưng mà trong lòng lại tinh tế tỉ mỉ. Đối với những lời chửi bới không ngừng của Viên Tử Kính, hắn chỉ đơn giản không thèm để ý, ngẫu nhiên nhếch miệng cười cười khi đối phương chửi bới hung nhất mà thôi.

- Quang Độ đại nhân đang ở ngay trước mặt, Vu Công, ngươi còn chấp mê bất ngộ sao?

Viên Tử Kính hiển nhiên chưa từ bỏ ý định, muốn bằng vào ba tấc lưỡi không xương của mình đầu độc Vu Công.

Chỉ tiếc hắn làm vậy tựa như đàn gẩy tai trâu vậy, Vu Công kia căn bản không thèm để ý, đáp lại hắn.

Lúc này đám người Giang Trần đã trở lại khu vực Vu Công trấn thủ. Vu Công nhìn thấy đám người Giang Trần đã tới, trong lòng càng thêm cao hứn.g

- Sao rồi?

Vu Công liên tiếng hỏi.

- Đã bắt được đối phương.

Giang Trần cười nói.

Vu Công nghe vậy đại hỉ:

- Viên Tử KÍnh này thực lực mạnh hơn một chút. Nhưng mà ta lại không sợ hắn, nếu như đơn đả độc đấu, ta có thể đấu ngang tay với hắn.

- Được rồi, độ trung thành của người này với Quang Độ lão nhân kia thế nòa?

- Hắn giống như tên tu sĩ bướu thịt kia, đều là thành phần tử trung.

Vu Công thở dài một hơi:


- Hai người này ngươi đừng mong hàng phục bọn họ. Nếu như nhớ không nhầm, hai người này hẳn là người bị phái đi công kích thiên tài thi đấu. Sao bọn chúng lại xuất hiện ở nơi này?

- Xem ra bọn chúng đã chạy từ Bình sa đảo trở về.

Giang Trần thở dài:

- Nhưng mà ngay cả loại binh tướng thua trận ở Bình Sa đảo cũng dùng tới, có thể thấy được, Quang Độ lão nhân hiện tại đã không còn người có thể dùng.

- Đi, chúng ta trước tiên bắt lấy Viên Tử Kính này.

Trong mắt Giang Trần tràn ngập tinh mang.

Bên Quang Độ lão nhân nghe thấy tiếng kêu cứu của tên tu sĩ bướu thịt, định đi qua cứu viện, nhưng mà ba thần đạo đồng thời vây công hắn, làm cho hắn mặc dù không cảm thấy có hết sức cũng rất khó phân tâm.

Một lát sau, thanh âm kêu cứu của tên tu sĩ bướu thị kia không còn, tiếng ầm ĩ lúc trước bỗng nhiên trở nên yên tĩnh. Nhưng mà một cảm giác oán hận đột nhiên hiện lên trong lòng Quang Độ lão nhân.

- Tử Kính, ngươi đi xem hắn xảy ra chuyện gì đi.

Quang Độ lão nhân không tự mình đi được, lại hạ lệnh để cho Viên Tử Kính đi xem.

Viên Tử Kính cũng khóc không ra nước mắt.

- Đại nhân, ta cũng bị một đám tu sĩ vây khốn. Hắn... Hắn nói không chừng đã vẫn lạc.

Viên Tử Kính hiện tại thực sự khóc không ra nước mắt, bị Vu Công dây dưa thì thôi đi. Đột nhiên lại tuôn ra một đạo lực lượng cổ quái, làm cho các loại phù văn hư không chung quanh hắn không ngừng hiện lên, đem đường lui của Viên Tử Kính phong kín bốn phương tám hướng.

Loại phong tỏa này chưa hẳn nhất định có thể vây được Viên Tử Kính, nhưng mà tuyệt đối có thể khiến cho hắn khiến cho hắn ăn thiệt thòi, thậm chí khi hắn bỏ chạy, lực cản gặp phải sẽ lớn hơn chút.