Sát Thần Chí Tôn

Chương 3176: C3176: Bốn người áo choàng thần bí




Yến Vạn Quân thấp giọng hỏi:

- Giang Trần, ngươi xác định có người?

Giang Trần không có trả lời, ánh mắt lại gắt gao tập trung vùng hư không kia, hiển nhiên, hắn xác định bên kia đích thật có địch nhân.

Vừa lúc đó, hư không xuất hiện một tiếng cười âm trầm.

- Tiểu tử này ngược lại có chút đạo hạnh, ẩn nấp như vậy, cũng bị ngươi nhìn ra?

Thanh âm này đang khi nói chuyện, đã từ trong hư không chậm rãi đi ra.

Hư không như nước gợn, không ngừng lắc lư, từ đó đi ra một thân ảnh, hất lên áo choàng màu rám nắng, bộ mặt như Vô Tận Tinh Không, để cho người hoàn toàn nhìn không ra tướng mạo sẵn có.

Chỉ là, người này vừa đi ra, khí thế liền để cho Giang Trần cảm thấy lai lịch của hắn không nhỏ. Tu vi kia dù không có đột phá Thần Cảnh, đó cũng là Bán Thần.

Người này đứng trong hư không, cảm giác như ẩn như hiện, giống như đứng ở nơi đó, lại như không đứng ở nơi đó.

Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần bắn ra một đạo kim quang, như lợi tiễn xuyên thẳng qua hư không, bắn về phía người nọ.

- Ha ha, tiểu gia hỏa, muốn dùng đồng thuật công kích ta sao?

Đầu của người kia giống như có chút lắc lư, ở trước mặt hắn như bỗng nhiên có một đạo ba quang, lập tức chặn đứng đồng thuật của Giang Trần, hai đạo lực lượng ở trên hư không đụng nhau, diệu bắn ra một đạo cường quang, liền lập tức tiêu tán.

Giao thủ hoa lệ bực này, làm cho Thuấn lão cùng Sở Tinh Hán xem như si mê như say sưa, đối với thủ đoạn của Giang Trần, càng bội phục không thôi.

- Các hạ là người phương nào?

Trong lòng Giang Trần cũng hơi có chút kinh ngạc, hắn sử dụng Tà Ác Kim Nhãn, đã không phải lần một lần hai, trên cơ bản, rất ít khi thất thủ.


Dù một kích không để cho đối phương biến thành pho tượng, nhưng mà tuyệt đối có thể làm cho thần hồn của đối thủ thất thủ, xuất hiện thất thần ngắn ngủi.

Thế nhưng mà, người áo choàng thần bí kia, thần thông rõ ràng cao như thế, có thể hóa giải Tà Ác Kim Nhãn của mình, đây là lần đầu Giang Trần gặp được.

Nhưng Giang Trần không có nhụt chí, Tà Ác Kim Nhãn chỉ là thăm dò, không phải công kích mạnh nhất của Giang Trần.

- Ha ha, ngươi cảm thấy ta là người như thế nào?

Thanh âm của người nọ, vẫn lạnh như băng, cho người một loại cảm giác băng lạnh.

- Yến gia diệt môn, nhất định có phần của ngươi!

Giang Trần lạnh lùng nói.

- Ha ha, cái này cũng không khó đoán.

Người áo choàng kia cũng không phủ nhận.

Cái này để cho Yến Vạn Quân càng chấn động, nghẹn ngào hỏi:

- Ngươi một mực trốn ở chỗ này?

Người áo choàng kia nhẹ nhàng cười cười:

- Đúng vậy, ta một mực ở đây, Yến lão đầu, ngươi đã tới mấy lần, lại chưa từng phát giác. Cái gọi là Yến gia Thái Thượng trưởng lão, cũng không gì hơn cái này.

Tu vi của Yến Vạn Quân, hôm nay cũng là Thiên Vị cửu trọng rồi. Tu vi của hắn, rõ ràng bị đối phương chê cười là không gì hơn cái này, làm cho Yến Vạn Quân cảm thấy không vui.

- Ngươi... vì sao ngươi không giết lao phu luôn?

Yến Vạn Quân hổn hển.

- Ngươi có gan diệt cả nhà Yến gia, sao không có can đảm diệt lão phu?

Yến Vạn Quân bi phẫn không hiểu, đồng thời trong lòng hắn cũng rất kỳ quái.

- Muốn diệt ngươi, chỉ là một cái hô hấp. Lão nhân ngươi, vốn cũng là người của Yến gia, diệt ngươi, coi như là đương nhiên.

Người áo choàng kia cười ha ha:

- Bất quá, không giết ngươi, tự nhiên có lý do không giết ngươi.

Giang Trần lạnh lùng nói:

- Ngươi tốt nhất cho ra lý do sát nhân, nếu không, hôm nay ngươi cũng đừng nghĩ đi được. Còn có, kêu đồng bọn của ngươi ra hết đi.

Người áo choàng kia nao nao:


- A? Ngươi cảm thấy ta còn có đồng bạn?

- Còn có ba cái.

Giang Trần lạnh lùng nói.

- Bất quá, bốn người các ngươi, có lẽ còn không phải chính chủ, chủ tử của các ngươi đâu?

Giang Trần thoáng cái nói phá hành tung của đối phương. Cái này để cho người áo choàng kia cảm thấy ngoài ý muốn, cười ha hả:

- Hảo hảo hảo, thú vị, thú vị. Không thể tưởng được, Yến gia còn có nhân vật thông minh như ngươi. Xem ra, tuy Yến gia đáng chết, nhưng không phải cái gì cũng tệ? Các huynh đệ, đều xuất hiện đi.

Người áo choàng kia nói xong, hư không lập tức lại xuất hiện ba người. Ba người này, đều bận áo choàng, hoàn toàn thấy không rõ diện mục.

Chỉ có điều, màu sắc áo choàng của bốn người này không giống nhau. Ba người khác, một cái áo choàng hỏa hồng, một cái áo choàng xanh thẳm, còn có một, thì áo choàng ngân sắc.

Bốn người này, bận áo choàng bất đồng, khí chất cũng hoàn toàn bất đồng, để cho người xem xét liền cảm thấy, khí chất của bốn người này rất khác lạ.

Chỉ là, tu vi của bốn người này, rõ ràng rất tương xứng, cấp độ không sai biệt lắm.

Giang Trần phỏng đoán, bốn người này, có lẽ đều là Bán Thần. Thoáng cái toát ra Tứ đại Bán Thần, cái này để cho Giang Trần cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Dù sao, bất luận thế lực nào ở Vạn Uyên đảo, muốn thoáng cái đi ra Tứ đại Bán Thần, độ khó là rất lớn. Cho dù là mười Đại Thánh Địa, cũng không có nội tình như thế.

Hơn nữa, bốn người này, rõ ràng còn có một chủ tử.

Dùng Giang Trần phỏng đoán, hung thủ diệt Yến gia, hẳn là bốn người này. Còn có một cái ít ra tay, hẳn là chủ tử của bốn người này.

- Lão Đại, tiểu tử này là người của Yến gia sao?

Người áo choàng màu xanh da trời mở miệng hỏi.

Người áo choàng màu rám nắng hiển nhiên là lão Đại trong bốn người, mỉm cười nói:

- Tiểu tử này, nếu như không đoán sai, hẳn là cô gia của Yến gia, cũng chính là Thiếu chủ của Vĩnh Hằng Thánh Địa.


Giang Trần rùng mình, không thể tưởng đối phương thậm chí ngay cả cái này cũng đoán được? Xem ra, đối phương đối với sự tình ở Vĩnh Hằng Thần Quốc, cũng rất hiểu rõ.

- A? Cái kia chính là...

- Câm miệng!

Người áo choàng màu rám nắng thấy đồng bạn muốn nói nội dung mấu chốt, lập tức quát.

Người áo choàng màu xanh da trời kia lập tức tỉnh ngộ, hắc hắc gượng cười hai tiếng, không có nói tiếp xuống dưới. Đối với lão Đại quát, lại không có nửa điểm không vui.

Giang Trần chứng kiến mấy người này tạo hình cổ quái, ngôn ngữ càng cổ quái. Trong lòng cũng tràn ngập hiếu kỳ. Mấy người này, rốt cuộc là địa vị gì?

Yến Vạn Quân thì đầy lửa giận, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào bốn người kia, hận không thể nhào tới, cùng những người này đấu ngươi chết ta sống.

- Vạn Quân trưởng lão, bình tĩnh, bốn người này đều không đơn giản. Chỉ sợ mỗi một cái đều là Bán Thần.

Giang Trần nhìn ra Yến Vạn Quân muốn rục rịch, vội vàng truyền âm nói.

Yến Vạn Quân bị Giang Trần nhắc nhở, lửa giận trong tâm hạ xuống, đầu óc thanh tỉnh một ít. Đối phương là Tứ đại Bán Thần, nếu như tùy tiện khai chiến, cho dù là Yến Vạn Quân hắn, trên cơ bản cũng không có không gian thi triển gì.

Nói trắng ra, là cản trở. Làm không tốt, còn khiến cháu trai và cháu gái gãy ở chỗ này. Đối phương đã không giết Yến Vạn Quân hắn, nhất định là có lý do.

Nhất định phải làm tinh tường vấn đề này.

Giang Trần hỏi:

- Chư vị có thể một ngụm nói toạc ra thân phận của ta cùng Vạn Quân trưởng lão, hẳn không phải hạng người vô danh. Nghĩ đến, Yến gia cũng không thể trở thành tồn tại đắc tội các ngươi, đến cùng là nguyên nhân gì, khiến các ngươi hạ độc thủ như vậy?