Vừa nghĩ tới Hạ Hầu Hi cứ như vậy chết đi, Yến Thanh Tang liền cảm thấy vô cùng hả giận. Đồng thời đối với Giang Trần cũng có nhận thức mới.
Hắn vẫn cho rằng vị Thiệu Uyên huynh đệ này chỉ có tri thức lợi hại ở phương diện cổ ngọc, từ trước tới nay chưa từng chứng kiến thành tựu võ học của hắn ta.
Hiện tại mới biết được, phương diện võ đạo, Thiệu Uyên này cũng là tồn tại mà hắn và Hạ Hầu Hi phải ngưỡng mộ.
Người như vậy, Yến Thanh Tang cảm thấy mình nên kết giao với người này. Hơn nữa có lẽ đem hắn về Yến gia, về sau đối với Yến Thanh Tang hắn cũng là một trợ lực lớn.
Vạn nhất Thiệu Uyên lăn lộn tốt, Yến Thanh Tang hắn cũng có công lao.
Yến Thanh Tang thở dài một hơi, bỗng nhiên nói:
- Huynh đệ, ta biết rõ ngươi đối với đường muội ta có chút ý tứ. Nhưng mà ta cho ngươi biết, chuyện này là không thể nào. Ta nghe nói công chúa của hoàng thất Lam Yên đảo vực này tướng mạo và khí chất cũng thập phần xuất chúng. Có thể so với thập lục kim sa của thập đại thần quốc. Theo ta thấy, nếu như ta không thành, nếu như ngươi xuất mã mà nói, có lẽ càng có hy vọng a. Ta cảm thấy, lần này trừ một số ít cường giả như Diệp Châu của Đa Văn thần quốc ra, những người khác cũng không phải là đối thủ của ngươi a.
Ngay cả Hạ Hầu Hi cũng có thể chém giết, người như vậy thực lực tuyệt đối chỉ có mạnh chứ không yếu hơn Hạ Hầu Hi. Tham gia luận võ chiêu thân, quả thực hy vọng rất lớn.
Giang Trần khẽ đảo mắt, nói:
- Yến huynh, ngươi đừng có điên loan đảo phượng như vậy được không? Hiện tại ta không có tâm tư này, ngươi cũng đừng kéo ta xuống nước a.
Yến Thanh Tang cười quái dị nói:
- Đi, đi, nghe thông báo luận võ chiêu thân và nhìn qua một chút a. Tuy rằng ngày đầu tiên là tôm tép nhãi nhép chiến đấu. Nhưng mà nói không chừng cao thủ sẽ xuất hiện. Chúng ta đi xem náo nhiệt trước. Dù sao thời gian luận võ chiêu thân có một tháng. Loại cao thủ như chúng ta cũng nên xuất hiện muộn một chút.
Địa điểm luận võ chiêu thân thiết lập ở khu lôi đài của Kỳ tích chi thành.
Mười hai khu lôi đài, toàn bộ được mở ra.
Từ ngày hôm nay, phàm là người có thể thắng mười trận liên tiếp, dựa theo cách nói của Lam yên đảo vực là có tư cách tiến vào trong tầm mắt của công chúa.
Một tháng, nếu như trong thời gian này không có bị thua, sẽ trở thành người cuối cùng mà công chúa chọn lựa.
Nếu như chỉ có một người trụ được tới cuối cùng, như vậy sẽ trở thành hôn phu của công chúa. Nếu như có nhiều người trụ tới cuối, hoặc là mấy người kia không phân ra cao thấp, sẽ do công chúa tự mình chọn lựa.
Không thể không nói, quy tắc này rất không rõ ràng, không quá cẩn thận.
Nhưng mà Giang Trần có thể nhìn ra được ý tứ bên trong quy tắc này. An bài như vậy đơn giản là lo lắng vạn nhất người cười tới cuối cùng chỉ có một, mà người này không xuất thân từ thập đại thần quốc. Như vậy mà nói, lần chiêu thân mà Lam Yên đảo vực bày ra này chẳng khác nào là uổng công.
Xem phần ý định này của Lam Yên đảo vực, rõ ràng muốn lợi dụng việc công chúa chiêu thân thông gia với thập đại thần quốc. Sau đó trèo lên cành cây cao.
Giang Trần là người thông minh, cũng nhìn ra được Lam Yên đảo vực này vô cùng thông minh, dã tâm không nhỏ. Đương nhiên tất cả chuyện này cũng không có gì đáng trách.
Bất luận một thế lực nào, bất luận một quốc gia nào, ai cũng muốn không ngừng lớn mạnh. Không ngừng đề thăng cấp độ. Ở thế giới võ đạo này, nếu như ngươi dậm chân tại chỗ, không có phát triển, đây là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Chỉ có không ngừng tiến tới, không ngừng đề thăng, mới là đạo sinh tồn.
Giang Trần nhìn qua cảnh tượng nóng bỏng trên lôi đài, những tán tu giang hồ không để ý tới tất cả xông lên, người sau tiếp nối người trước, giống như rất sợ có hại chịu thiệt vậy, hắn âm thầm cảm thán.
Trong lòng thở dài:
- Lam Yên đảo vực muốn leo lên cành cao thập đại thần quốc. Mà những tán tu và những đệ tử thế lực nhỏ hơn lại muốn leo lên cành cao Lam Yên đảo vực. Thế giới võ đạo vốn tôn sùng sự thực như vậy a.
Loại lôi đài luận võ cấp bậc như vậy Giang Trần không có bao nhiêu hứng thú. Đứng ở đó nhìn một chút, hắn đã cảm thấy rất là nhàm chán.
Quay người định rời khỏi thì lại bị Yến Thanh Tang giữ lại.
- Chớ đi a, công chúa cũng còn chưa gặp. Ngươi gấp cái gì chứ?
Giang Trần tức giận nói:
- Là ngươi muốn gặp công chúa, ta chưa nói muốn gặp công chúa a.
- Hắc hắc, ngươi đi theo ta nhìn một chút chứ sao?
Yến Thanh Tang dùng giọng trêu chọc nói. Giang Trần im lặng, hiện tại Yến Thanh Tang này thực sự khiến cho hắn không có cách nào liên tưởng tới Yến Thanh Tang quật cường trước đó nữa.
Mỗi người quả nhiên đều có hai mặt tính cách a.
Giang Trần cũng không có cự tuyệt Yến Thanh Tang. Hắn cũng biết mình cần nhờ Yến gia, cuối cùng vẫn phải dựa vào Yến Thanh Tang này xuất lực.
Cho nên rất nhiều chuyện Giang Trần quyết định nên nhân nhượng một chút.
KHông thể không nói hào hứng của Yến Thanh Tang cực kỳ cao, nhìn tới lúc chạng vạng tối. Thi đấu lôi đài ngày hôm nay chấm dứt, bộ dáng của hắn vẫn còn chưa được thỏa mãn.
Giang Trần thực sự hiếu kỳ, Yến Thanh Tang này rốt cuộc muốn làm gì?
Hai người dạo bước trở lại đình viện dừng chân của Yến gia. Về tới cửa, đã thấy Hoàng Nhi đang tản bộ ở cửa, nhìn thấy hai gia hỏa này, Hoàng Nhi cũng dừng lại, như cười như không nhìn qua Yến Thanh Tang:
- Thanh Tang đường ca, nghe nói ngươi đi tham dự luận võ chiêu thân. Thành quả thế nào rồi?
Yến Thanh Tang không cho là xấu hổ, ngược lại còn cho là quang vinh, cười hắc hắc nói:
- Đi thì đi, nhưng mà loại cao thủ như chúng ta, hiện tại còn chưa tới lúc xuất hiện.
- Các ngươi sao?
Hoàng Nhi lại nhìn qua Giang Trần.
Giang Trần nhún nhún vai:
- Hoàng Nhi tiểu tỷ, đừng nghe hắn nói hươu nói vượn, bản thân hắn bị ám ảnh, mới kéo ta tới a.
Yến Thanh Tang kháng nghị:
- Thiệu Uyên huynh đệ, bớt ngậm máu phun người đi. Ta đâu có bị ma quỷ ám ảnh. Còn nữa, đừng giả vờ quân tử trước mặt đường muội ta. Đi, đi vào, đi vào thôi.
Nói tới Hoàng Nhi, Yến Thanh Tang đối với Giang Trần đề phòng giống như là đề phòng trộm cắp vậy.
Giang Trần cười hắc hắc, cũng không có nói gì nữa. Hắn và Hoàng Nhi khi ở Yến gia giống như quan hệ khách chủ vậy, không có một chút quá phận nào, ai cũng không thể nhìn ra được trò trống gì.
Hơn nữa Giang Trần rất rõ ràng, nhất cử nhất động của Hoàng Nhi, trong bóng tối đều có giám thị.
Ngày hôm sau Yến Thanh Tang gọi Giang Trần cùng đi lôi đài với hắn, Giang Trần sống chết cũng không chịu đi.
Yến Thanh Tang tự mình đi, Giang Trần thì trở lại khách điếm.
Hoa Minh rất nghe lời Giang Trần nói, luôn luôn chuyên tâm tu luyện. Nhìn thấy Giang Trần trở về, Hoa Minh vui mừng quá đỗi. Đọc 𝘁гuyện hay 𝘁ại == 𝑻 гù𝐦𝑻гuyện.𝒱𝐍 ==
- Sư tôn, lần thịnh hội cổ ngọc này nhất định sư tôn thu hoạch không ít a.
- Đúng là có chỗ thu hoạch. Nhưng mà vi sư tìm người Vĩnh Hằng thần quốc hợp tác. CHo nên tiền lời chỉ có một nửa. Nhưng mà một nửa tới tay cũng đã đủ rồi.
- Vĩnh Hằng Thần quốc? Là thế lực nhà nào?
Hoa Minh hiếu kỳ hỏi.