Sát Thần Chí Tôn

Chương 2728: C2728: Dục hỏa trùng sinh chu tước niết bàn 2




thần điểu Chu Tước từ trong hư không rít gào liên tục, phát tiết áp lực từ xưa tới nay nó phải chịu, đem tất cả sự phiền muộn trong lòng phát tiết ra.

- Trần thiếu, lần này còn phải đa tạ ngươi.

Trong mắt thần điểu Chu Tước bắn ra quang mang mạnh mẽ, nó thật tâm cảm kích Giang Trần.

Không có Giang Trần, nó sẽ không tới Vạn Uyên đảo. Không tới Vạn Uyên đảo này, ở cương vực nhân loại, nó chưa hẳn đã tìm được địa phương niết bàn hoàn mỹ như vậy.

Nếu không có địa phương niết bàn hoàn mỹ như vậy, xác xuất thành công khi niết bàn của nó thấp tới đáng thương. Một khi niết bàn thất bại, tính mạng của nó sẽ triệt để biến mất.

- Chu Tước tiền bối, đây là số mệnh của bản thân ngươi. Ta chỉ là người trợ giúp mà thôi. Số mệnh của bản thân ngươi bất diệt, dưới gầm trời này không có ai có thể diệt ngươi.

Giang Trần an ủi thần điểu Chu Tước.

- Số mệnh là số mệnh, gặp được ngươi cũng là một trong những khí vận của bản linh. Nếu như không có ngươi, khí vận này làm sao có thể có được?

thần điểu Chu Tước cực kỳ động lòng, lúc này Long Tiểu Huyền cũng từ trong hải vực bay lên trên không trung. Xoay quanh hư không, nhìn qua thần điểu Chu Tước.

- Đại hỏa điểu, chúc mừng ngươi. Thực lực ngươi rất mạnh, nhưng mà sớm muộn gì ta cũng đuổi theo ngươi.

Long Tiểu Huyền vẫn rắm thí như cũ.

thần điểu Chu Tước tâm tình vô cùng tốt.


- Tiểu Huyền, huyết mạch Chân Long của ngươi thuần khiết như vậy, đuổi theo ta là chuyện sớm muộn. Xem ra lần này tới Vạn Uyên đảo, thu hoạch lớn, không riêng gì ta, ngươi cũng có thu hoạch không nhỏ a. Nhìn tu vi của ngươi, dường như cũng có đột phá.

Long Tiểu Huyền chỉ lạnh nhạt gật đầu. Đối với thần điểu Chu Tước, nó vẫn có vài phần bội phục, cho nên cao ngạo thì cao ngạo, nó vẫn không quá mức cao ngạo, lạnh lùng.

Giang Trần lại nói:

- Chu Tước tiền bối, đúng lúc ta cũng có chuyện cần thương lượng với ngươi một chút. Muốn ngươi hỗ trợ nghĩ kế.

Giang Trần lập tức đem chuyện Long Tiểu Huyền và hải vực này ra nói một lần.

thần điểu Chu Tước trầm ngâm nói:

- Tiểu Huyền là Chân Long, hải vực tất là cõi yên vui của nó. Ở lại vùng hải vực này tu luyện quả thực coi như là một lựa chọn tốt.

Giang Trần gật đầuu:

- Ta cũng nghĩ như vậy.

- Trần thiếu, Vạn Uyên đảo này khắp nơi đều là hải vực. Đi tới đâu cũng có thể lịch lãm, rèn luyện.

thần điểu Chu Tước nhắc nhở.

- Nói thì nói như vậy. Thế nhưng mà phiến hải vực này, sinh linh đã tránh đi, đây quả thực là nơi tu luyện yên tĩnh a. Những vùng hải vực khác, sinh linh dưới đó có lẽ dễ xử lý hơn chút. Nhưng mà tu sĩ nhân tộc lui tới cũng không dễ đề phòng.

Giang Trần quá rõ ràng khát vọng của nhân tộc với Chân Long. Nếu như để cho một ít tu sĩ cường đại biết có Chân long hiện thân, bọn họ nhất định sẽ xuất hiện, ý đồ thu phục Long Tiểu Huyền.

Đây cũng là chuyện mà Giang Trần không muốn thấy.

- Cũng đúng, phiến hải vực này kỳ thực là nơi tu luyện an tĩnh khó có được. Kỳ thực vùng hải vực chung quanh Đông Duyên đảo kia cũng không tệ.

thần điểu Chu Tước nói:

- Trần thiếu, đã như vậy ngươi để Long Tiểu Huyền ở lại rèn luyện chỗ này là tốt nhất. Đợi khi thực lực nó đại thành, các ngươi lại hội họp?

- Ta nghĩ như vậy? Nhưng mà tâm tư của Long huynh đơn thuần, đối với nhân tâm hiểm ác chưa đề phòng đủ. Ta lo lắng vạn nhất có cường giả nhân tộc đi qua mà nói...

Biểu lộ thần điểu Chu Tước ngưng trọng, nói:

- Ngươi lo lắng cũng không phải là không có lý. Như vậy đi, tuy rằng ta niết bàn thành công. Thế nhưng cần phải dừng lại ở Thi Tì địa ngục đảo này một hồi. Củng cố cảnh giới bản thân. Nếu không thì Tiểu Huyền cũng ở lại vùng hải vực này, chúng ta chiếu cố lẫn nhau. Chỉ là Trần thiếu ngươi...


Hai mắt Giang Trần sáng ngời:

- Rất tốt, cứ quyết định như vậy đi. Có Chu Tước tiền bối ở đây, các ngươi hô ứng lẫn nhau, Chân Long và Chu Tước liên thủ, ai có thể trêu vào cơ chứ?

- Không được, chúng ta đều rời khỏi, vậy ngươi phải làm sao bây giờ?

Long Tiểu Huyền lại mở miệng.

- Ta? Không cần phải lo lắng cho ta. Ta có đạo sinh tồn của mình. Nhưng mà ta gần đây không thể ở chỗ này làm bạn với các ngươi. Ta còn cần trở lại Lam Yên đảo vực một chuyến.

Suy tính thời gian, thịnh hội cổ ngọc kia cũng sắp bắt đầu. Giang Trần vẫn nên trở về hỏi thăm tin tức một chút. Hắn không quên mục tiêu mình tới Vạn Uyên đảo a.

- Tần thiếu, một mình ngươi có thể thực hiện được hay sao?

thần điểu Chu Tước nhìn qua Giang Trần, hỏi.

- Không thành vấn đề. Chúng ta tạm thời tách ra, cũng vì ngày sau gặp lại tốt hơn. Tin rằng lúc chúng ta gặp lại, đều khiến cho song phương chấn động a.

Giang Trần cười ha hả:

- Được rồi, Chu Tước tiền bối đã niết bàn thành công. Ta cũng yên tâm. Long huynh, ngươi ở lại vùng hải vực này tu luyện. Chu Tước tiền bối cũng ở chỗ này, các ngươi hô ứng lẫn nhau. Ta cũng yên tâm. Ta lập tức trở lại Lam Yên đảo vực.

- Được rồi, Chu Tước tiền bối, LOng huynh, các ngươi không cần nói nhiều nữa. Vùng hải vực nguy hiểm nhất đã qua, nơi này cách Lam Yên đảo vực cũng không quá xa. Vùng hải vực này coi như thái bình, không cần lo lắng. Các ngươi trở lại Thi Tì địa ngục đảo đi.

Thần điểu Chu Tước và Long Tiểu Huyền tuy rằng đồng ý với đề nghị của Giang Trần. Nhưng mà đưa ra đề nghị muốn đưa Giang Trần tới Lam Yên đảo vực, nhưng mà lại bị Giang Trần cự tuyệt. Chỉ cần đi qua vùng hải vực nguy hiểm nhất, Giang Trần đã bảo bọn họ dừng lại. Dù sao nếu như đi xa hơn, nói không chừng sẽ gặp được tu sĩ nhân loại.

Một khi gặp được tu sĩ nhân loại, phiền phức sẽ lớn hơn.


Tu sĩ nhân loại là thứ biết truyền bá tin tức nhất. Sau khi một người biết, qua mười ngày nửa tháng, cả Vạn Uyên đảo sẽ biết.

Đến lúc đó vùng hải vực này rất khó có ngày thái bình.

- Trần thiếu, nhớ kỹ Chu Tước vũ ta đưa cho ngươi.

- Còn có Long Lân của ta.

Long Tiểu Huyền cũng nhắc nhở.

Giang Trần mỉm cười:

- Yêm tâm đi, ta đã cất kỹ, nếu như thực sự có nguy cơ gì, ta nhất định sẽ luyện hóa chúng. Ta so với các ngươi còn sợ chết hơn a. Ha ha ha....

Trước đó thần điểu Chu Tước và Long Tiểu Huyền đều đưa cho Giang Trần tín vật bổn mạng của mình. Chỉ cần Giang Trần gặp được nguy hiểm, luyện hóa tín vật này, thần điểu chu Tước và Long Tiểu Huyền sẽ cảm ứng được. Cũng thông qua vị trí của tín vật bổn mạng, dùng phương thức nhanh nhất gấp rút tới tiếp viện.

Đương nhiên đây chỉ là đề phòng tình huống biến cố đột nhiên xảy ra mà thôi. Chúng tự nhiên không hy vọng Giang Trần dùng tới tín vật bổn mạng. Bình an là tốt nhất.

Sau khi song phương ước định, trong ánh mắt lưu luyến không rời của Long Tiểu Huyền, bóng lưng Giang Trần biến mất trong hư không.

- Tiểu Huyền, đi thôi. Ta luôn thấy ngươi cao ngạo, lạnh nhạt, còn tưởng rằng cảm tình của ngươi và Trần thiếu bình thường. Không thể tưởng tượng được ngươi lại không nỡ rời xa hắn như vậy. Ha ha.

Thần điểu Chu Tước nhìn qua Long Tiểu Huyền, cũng nở nụ cười thiện ý.