Sát Thần Chí Tôn

Chương 2396: C2396: Nhiệm vụ mới




Những người khác cho dù địa vị có cao, đều là tiểu đệ của Đan Cực đại đế. Nếu như không có hầu hạ tốt Đan Cực đại đế, để cho Đan Cực đại đế kia mất hứng, cho dù vị trí cao tới mấy cũng chỉ là mây bay, có thể biến mất trong một giây.

Nếu như có thể điều khiển Đan Cực đại đế, khống chế lấy Đan Hỏa thành, như vậy không phải đã thỏa mãn dã tâm luôn đè nén trong lòng hắn năm đó sao?

Trở thành chưởng khống giả Đan Hỏa thành, không phải là lý tưởng mà từ trước tới nay Vân Lan đại đế hắn không dám biểu lộ sao?

Hiện tại, đề nghị của ma chủ Thiên Ma làm cho Vân Lan đại đế nhìn thấy chuyện này khả thi, trong lúc nhất thời Vân Lan đại đế cũng hưng phấn không thôi.

Nhưng mà trong lòng hắn vẫn có chút nghi hoặc.

- Ma chủ đại nhân, thực lực Đan Cực đại đế kia rất tốt, so với thuộc hạ còn mạnh hơn nhiều. Muốn đối phó với hắn, không dễ a. Nhất là tiểu tử Giang Trần kia, nếu như trở lại cương vực nhân loại, thả ra tiếng gió trước, chúng ta sẽ bị động. Cho dù Đan Cực đại đế tin ta, trong đầu ít nhiều cũng có chút đề phòng.

Đây là vấn đề mà Vân Lan đại đế vẫn băn khoăn.

- Không cần phải lo lắng, ngươi nói tiểu tử kia, kể cả hai người khác, hiện tại bọn chúng còn chưa rời khỏi nơi này.

Ma thức của ma chủ Thiên ma sau khi khôi phục một chút, lần nữa bắt đầu càn quét.

Trong phạm vi Ma thức của hắn, hắn rõ ràng cảm nhận được khí tức của mấy người kia.

Nhất là...


- Ồ?

Ma thức của ma chủ Thiên ma tập trung vào Giang Trần, lúc này bỗng nhiên thần thức chấn động kịch liệt. Trong lúc mơ hồ, một cảm giác bất an xẹt qua trong lòng ma chủ Thiên Ma.

Xảy ra chuyện gì?

Ma thức của ma chủ Thiên ma lần nữa thúc dục, cẩn thận quan sát.

- Tiểu tử này đang làm gì vậy?

Ma thức của ma chủ Thiên ma lập tức quan sát hành động của Giang Trần, nhưng mà ma chủ Thiên Ma hiển nhiên không biết bí mật của Cự thạch nhất tộc, nhìn qua hành động của Giang Trần, trong lúc nhất thời hắn cũng không rõ ràng cho lắm.

- Mấy cự nhân điêu khắc kia rốt cuộc là thứ gì?

Ma chủ Thiên ma phong ấn ở nơi này lâu như vậy, tự nhiên biết cửa ra vào thánh địa Thánh Nhất tông này có tám bức tượng cực lớn này.

Chỉ là, hắn vẫn cho rằng đây là vật trang trí, không có ý nghĩa đặc biệt gì.

Thế nhưng mà lúc này xem ra, dường như chuyện không phải đơn giản như vậy a.

Ma tộc trời sinh có tính đa nghi, ma chủ Thiên Ma nhìn thấy hành động khác thường của Giang Trần, trong đầu loáng thoáng cảm thấy không ổn.

- Vân Lan, hiện tại có cơ hội một lần vất vả, nhàn nhã suốt đời. Có thể giải quyết được tiểu tử Giang Trần kia, ngươi có dám đánh cuộc một lần hay không?

Hai mắt Vân Lan đại đế sáng ngời:

- Ma chủ đại nhân, tiểu tử kia thực sự chưa đi hay sao? Ở nơi nào vậy?

- Ở cửa cung điện này, hắn dường như cảm thấy rất hứng thú với tám pho tượng bên ngoài cửa cung điện. Tiểu tử này có hành động cổ quái. Vân Lan, bổn đế ban thưởng cho ngươi một đam Thiên Ma Kim giáp phù, ngươi có dám đi bắt tiểu tử kia không?

Hai mắt Vân Lan đại đế hiện lên vẻ rục rịch, chỉ là hắn lại lập tức nghĩ tới vấn đề khác

- Ma chủ đại nhân, đầu thần điểu Chu Tước kia thì sao?

Ma chủ Thiên Ma nói:

- Đầu súc sinh đầy lông kia đã nỏ mạnh hết đà, một kích lúc trước của nó đã tiêu hao quá nhiều thần lực của nó. Hiện tại nó đang ở trong chu kỳ cuối cùng của sinh mạng. Đã không còn bao nhiêu năng lượng. Bằng không mà nói, ngươi cho rằng nó sẽ không xông tới tiêu diệt các ngươi sao?


- Nó... Nó sắp vẫn lạc sao?

- Nói nhảm, nếu không phải nó sắp vẫn lạc, thần điểu Chu Tước ở trạng thái đỉnh phong, ngươi cho rằng bằng vào chút bổn sự của các ngươi có thể đi vào bí cảnh này sao?

Tuy rằng ma chủ Thiên ma chán ghét thần điểu Chu Tước, thế nhưng đối với thần điểu Chu Tước lại rất là kiêng kỵ. Nhưng mà ma chủ Thiên Ma cũng đã quan sát ra được, đầu thần điểu Chu Tước này quả thực đã tới giai đoạn cuối cùng của sinh mạng.

- Nói như vậy, đầu thần điểu Chu Tước này đã không phải ở trong trạng thái mạnh nhấT?

Vân Lan đại đế hơi có chút giật mình, thần điều Chu Tước không ở trong trạng thái mạnh nhất mà đã đáng sợ như vậy.

Nếu như lần trước thần điểu Chu Tước đuổi giết bọn họ ở trong trạng thái đỉnh phong, như vậy có lẽ thực sự chết không có chỗ chôn a.

- Đừng lề mề, có đi hay không?

Ma chủ Thiên ma bắt đầu thiếu kiên nhẫn.

Vân Lan đại đế nghĩ một lát rồi hỏi:

- Ma chủ đại nhân, ngài nói ban cho ta một đạo Thiên Ma kim giáp phù, đó là thứ gì?

- Đạo Thiên Ma kim giáp phù này là thứ ta ban cho ngươi bảo vệ tính mạng. Vạn nhất đầu thần điểu Chu Tước kia chưa từ bỏ ý định, liều cái mạng già mà nói, nhất định vô cùng đáng sợ. Nhưng mà có Thiên Ma kim giáp phù, cho dù nó có đáng sợ thì Thiên Ma kim giáp phù cũng có thể chịu được. Trừ phi nó ở trong trạng thái đỉnh phong. Chỉ tiếc, hừ hừ, hiện tại nó cách trạng thái đỉnh phong quá xa, chỉ sợ thực lực không bằng một nửa. Muốn phá vỡ Thiên Ma kim giáp phù là chuyện không có khả năng.

Trong khi nói chuyện, trước mặt Vân Lan đại đế bỗng nhiên có một đạo kim quang lóe lên. Sau một khắc, một đạo kim giáp phù tràn ngập ma lực cổ xưa rơi xuống trước mặt Vân Lan đại đế.

- Vân Lan, việc này không nên chậm trễ. Tiểu tử kia dường như đang làm gì mấy pho tượng kia. Ngươi có thể phụ trách dẫn dắt đầu Chu Tước kia rời khỏi nơi này. Sau đó để cho người khác vây công tiểu tử Giang Trần kia.


Lần này, đám người Vân Lan đại đế, cường giả Đế cảnh có năm sáu người. Cho dù Vân Lan đại đế phụ trách dẫn dắt thần điểu Chu Tước kia rời đi, vẫn còn có vài đại đế cường giả khác. Hơn nữa lại có bí pháp Ma tộc, cho dù mới nhập môn, thế nhưng sức chiến đấu tuyệt đối tăng lên rõ ràng.

Vân Lan đại đế do dự một lát, cắn răng nói:

- Ma chủ đại nhân yêu thương như vậy, Vân Lan quyết định rồi. Móa, tiểu tử kia thức thời thì thoát đi, thế nhưng lúc này còn ở lại, lần này là trời muốn diệt hắn rồi.

Vân Lan đại đế có Thiên Ma kim giáp phù, trên phương diện tâm lý an tâm hơn rất nhiều. Không phải hắn sợ Giang Trần, mà là sợ đầu thần điểu Chu Tước kia.

Nhìn qua có thể thấy được Giang Trần và đầu thần điểu Chu Tước kia dường như không làm gì nhau, mà giữa song phương dường như còn có cảm giác như nắm tay giảng hòa vậy.

Cục diện như vậy tuyệt đối là thứ mà Vân Lan đại đế không muốn nhìn thấy.

Lúc ấy hắn thấy Giang Trần chưa đi tới trận pháp phong ấn này, hận không thể trực tiếp chứng kiến Giang Trần bị thần điểu Chu Tước thôn phệ.

Chỉ tiếc, trời không cho hắn toại nguyện.

- Tốt, các ngươi vừa mới đầu nhập vào ma tộc chúng ta. Bản chủ nhìn xem các ngươi rốt cuộc có năng lực làm việc hay không. Nếu như các ngươi ngay cả một tu sĩ trẻ tuổi cũng không làm được gì. Vậy quá khiến cho bản chủ thất vọng rồi.

Vân Lan đại đế vỗ ngực nói:

- Ma chủ đại nhân yên tâm, lần này khác với lần trước. Tiểu tử này tuyệt đối không có gì trông cậy vào. Chúng ta muốn giết hắn tuyệt đối là dễ như trở bàn tay.