Sát Thần Chí Tôn

Chương 2371: C2371: Hồng vân áp đỉnh chu tước thượng cổ 2




Đúng lúc này.

Chi..

Trong hư không đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thê lương. Thanh âm này phảng phất như truyền tới từ thời thượng cổ. Xuyên thấu qua thời không, vang vọng tới tai mọi người.

- Thanh âm gì vậy?

- Ồ? Hình như là chim kêu nha?

- Ở đâu? Ở đâu vậy?

Tất cả mọi người rất là giật mình, nhìn quanh bốn phía, bởi vì thanh âm này quả thực quá mức thê lương, nghe vào khiến cho người ta có cảm giác sởn hết gai ốc.

Chi Chi...

Lại là tiếng kêu không ngừng vang vọng, tiếng sau so với tiếng trước còn thê lương hơn, càng thêm cấp bách hơn. giống như tận thế đã tới, trong thanh âm tràn ngập thê lương và tuyệt vọng.

Giang Trần nghe thấy tiếng kêu này, lông mày nhíu lại. Trong lòng hắn có dự cảm không tốt.

Vân Lan đại đế kia dừng lại, lắng nghe một lát rồi không tìm ra được căn nguyên. Hắn chau mày, tiếp tục kêu lên:

- Không quản được nhiều như vậy. Tiếp tục công kishc.


Mọi người nghe thấy Vân Lan đại đế ra lệnh, cũng thu liễm tâm thần, chuẩn bị hoàn thành khâu cuối cùng này. Tất cả mọi người đều thấy, cột trụ phong ấn này đã sắp bị phá vỡ.

Tối đa chỉ cần ba kích nữa, cột trụ phong ấn này tất sẽ bị đánh tan. Đến lúc đó chính là cá về biển, trời cao mặc chim bay.

- Tiếp.

Vân Lan đại đế xông trận phóng ngựa lên trước, thúc dục lực lượng toàn thân, điên cuồng đánh về phía phong ấn kia.

Oanh.

Lại là một tiếng kêu chói tai vang vọng, khiến cho hư không rung động. Cột trụ phong ấn kia lung lay sắp đổ. Vòng quang mang bên ngoài, phù văn pháp tướng cũng không ngừng ảm đạm.

- Tiếp tục cố gắng.

Vào giờ khắc này, tốc độ không khí trong hư không giống như bỗng nhiên đình trệ. Sau một khắc, một đám mây hồng, dùng xu thế ngập trời, đột nhiên từ trong hư không đánh xuống.

Đám mây hồng này che khuất bầu trời, trong chốc lát đã nhuộm hồng toàn bộ hư không.

Đám mây hồng này không ngờ lại quen thuộc như vậy. Trước khi mọi người tiến vào bí cảnh này, biển lửa mà mọi người luôn nhìn thấy lại một lần nữa hiện ra.

Nhất thời nhiệt độ trong hư không nhanh chóng dâng cao. Nhiệt lực đáng sợ làm cho không khí như sôi trào lên, tràn ngập cảm giác nóng bỏng, thiêu đốt.

Giang Trần trợn pháp nhãn, nhìn qua một màn quỷ dị này, trong lòng rất là khiếp sợ.

Ngay lúc này trong hư không truyền tới đạo thanh âm kia:

- Tu sĩ hậu bối các ngươi nên cẩn thận. Đây là Ma cầm thượng cổ, bị nhốt trong thánh địa Thánh Nhất tông. Ý đồ ngăn cản các ngươi tiến vào thánh địa Thánh Nhất tông. Các ngươi nhanh chóng phá vỡ phong ấn. Nhanh chóng tiến vào đại điện Thánh Nhất tông. Khi đó sẽ được bảo vệ.

Ma cầm thượng cổ?

Thiên Mục thần đông của Giang Trần bắn qua đám mây máu, xuyên qua đám mây này quả nhiên nhìn thấy bên trong đám mây hồng này có một đầu cự điểu màu hồng, giống như đang dục hỏa trùng sinh vậy.

- Dục hỏa trùng sinh? Phượng hoàng? Chu tước?

Trong thế giới Chư Thiên, Phượng Hoàng cũng được xưng là Chu Tước. Là một trong bốn đại thần thú. Cùng Thanh Long, Bạch Hổ, nổi danh, hung hãn vô cùng, chính là linh chủng hoàn toàn xứng đáng đứng ở vị trí đầu tiên trong hỏa linh nhất mạch.

Thiên Mục thần đồng của Giang Trần có thể nhìn thấy, tuy rằng không có cách nào nhìn rõ, chỉ có thển hìn thấy một cái bóng mơ hồ bên tỏng. Thế nhưng nhìn thấy bóng dáng mơ hồ bên trong đám mây hồng, ngoại hình của bóng dáng này lại vô cùng tương tự với Chu Tước thời kỳ thượng cổ.

Đuôi cánh thon dài, cánh chim che khuất bầu trời, trong thế giới hỏa diễm, trải qua sinh tử, dục hỏa trùng sinh.

Chu Tước nhất tộc, đáng sợ nhất không phải là lực lượng huyết mạch của nó, mà là nó có được thần thông hạng nhất mà thần thú khác cũng không có, dục hỏa trùng sinh.


Cái gọi là dục hỏa trùng sinh cũng không phải là trường sinh bất tử chính thức.

Nhưng mà dục hỏa trùng sinh là một lần chết đi, là một lần lột xác. Một khi thành công. Chu Tước nhất tộc lại có thể được tân sinh.

Bởi vậy ở thời kỳ thượng cổ, thần thú cường đại, tuổi thọ đều rất dài, cùng thiên địa đồng thọ cũng không khoa trương chút nào. Nhất là Chu Tước nhất tộc, càng được xưng là thần điểu bất tử.

Giang Trần tuyệt đối không thể ngờ được, trong bí cảnh Trầm Hương cốc này lại ẩn dấu một đầu Chu Tước thượng cổ? Hơn nữa, rất rõ ràng, nếu như đầu thần điểu này là Chu Tước thượng cổ mà nói, như vậy đầu Chu Tước này tuyệt đối không phải là một đầu ấu thú như Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch.

Mà là một đầu thần điểu tồn tại từ thời thượng cổ.

Thần điểu từ thượng cổ, tu vi và thực lực đều tới cấp độ cực kỳ đáng sợ. Cho dù là Giang Trần, cũng không dám đánh giá.

Cảm nhận khí thế áp đỉnh của đám mây hồng kia, Giang Trần không chút nghi ngờ. Nếu như một khi đầu thần điểu này hóa kén thành bướm, tuyệt đối có thể tiêu diệt chín thành tu sĩ phía dưới.

- Các ngươi còn do dự gì? Muốn trở thành điểm tâm cho đầu Ma cầm này sao? Đợi tới khi nó triệt để tỉnh lại. Các ngươi cho dù có hợp lại cũng không đủ nó nhét kẽ răng. Phá vỡ phong ấn, tiến vào cung điện.

Thanh âm dồn dập kia lại lên tiếng thúc dục.

Cảm nhận được uy áp trong đám mây hồng, Vân Lan đại đế kia cũng cảm nhận được uy hiếp sinh tử, hắn thét lên, ra lệnh:

- Cầu phú quý trong sinh tử, sinh tử ở trước mắt các ngươi còn ẩn dấu thực lực sao? Một kích cuối cùng, không thành công thì sẽ thành nhân. Ai muốn chết thì cứ tiếp tục ẩn dấu thực lực đi.

Vân Lan đại đế hiển nhiên biết rõ, những đạo công kích vừa rồi nhất định có người ăn bớt lực lượng, thậm chí là kéo dài một chút, không xuất lực toàn bộ.

Thế nhưng mà lúc này sau khi cảm nhận được uy hiếp sinh tử, hắn rốt cuộc không thể nào tha thứ được nếu như loại tình huống này lại xuất hiện.

Lúc này thời gian chính là tính mạng.

Vân Lan đại đế không chút nghi ngờ, sinh linh trong đám mây hồng kia tuyệt đối có thực lực tiêu diệt mình, thậm chí là tiêu diệt tất cả mọi người.


Đó là tồn tại mà bọn họ căn bản không có cách nào ngăn cản.

Lực lượng đáng sợ như vậy, tự nhiên Vân Lan đại đế không muốn bản thân mình bạo lộ dưới sự uy hiếp của đối phương.

Lần này không cần Vân Lan đại đế nói nhiều, tất cả mọi người xuất ra bản lĩnh thực sự, công phu ẩn giấu đều được sử dụng.

Oanh oanh.

Chấn động trước đó chưa từng có, rốt cuộc cũng khiến cho cột trụ vốn đã lung lay sắp đổ tước đó lúc này ầm ầm nghiền nát, hóa thành vô số mảnh vụn màu vàng trong suốt, biến mất.

- Đi, đi vào.

Vân Lan đại đế và đám người Long Phách Tương đều là lão gia hỏa thành tinh, dẫn đầu đám người đi vào.

Hiển nhiên cả đám đều sợ muộn một bước, bị sinh linh bên trong đám mây hồng kia thôn phệ.

Phong ấn còn chưa bị nghiền nát hoàn tất, từng đạo thân ảnh tựa như cá diếc sang sông, điên cuồng chui đầu vào trong cung điện kia.

Xuyên qua từng bậc thang bằng ngọc, thánh điện của Thánh Nhất tông này rốt cuộc cũng mở rộng cánh cửa đối với bọn họ.

Cửa thánh điện kia có tám pho tượng đứng sừng sững, một một bức tượng đều dùng mỹ ngọc tạo thành, tỷ lệ ước chừng đều gấp mười lần người thực.

Nhìn qua giống như tám cự hán hung thần sát ác, bảo vệ thánh điện Thánh Nhất tông này.