Sát Thần Chí Tôn

Chương 2356: C2356: Trầm hương cốc quỷ dị 3




Những tiếng nghị luận này nói toạc tâm tình của những người này ra.

Tuy rằng biết rõ mùi hương này không có bất luận tính công kích và xâm lược nào, nhưng mà mùi hương thần bí này lại khiến cho không ít người trong lòng cảm thấy bất định.

Đêm thứ hai qua đi, ánh sáng lại lần nữa giáng lâm trên bầu trời.

Một ngày lại qua, đêm thứ ba lại tới.

Cứ tuần hoàn như thế không ngừng, tới buổi tối ngày thứ bảy. Mùi hương này lại đúng hạn mà tới, những tu sĩ còn lại ở chỗ này rõ ràng đã giảm rất nhiều.

Đúng vậy, bảy ngày khảo nghiệm vừa qua, có rất nhiều tu sĩ đã chịu không nổi, chủ động lựa chọn rời khỏi mùi hương thần bí này.

Tuy rằng mọi người đều biết mùi hương này không có tính xâm lược. Thế nhưng mà rất nhiều người, bọn họ có thể chịu được loại mùi hương này khảo nghiệm khứu giác của mình, thế nhưng không có cách nào chịu được sự sợ hãi trong tâm lý cả.

Giang Trần không có rời khỏi, hắn luôn bảo trì vẻ bình thản của mình.

- Có lẽ, mùi hương này có độc, đối với ta cũng không phải là chuyện xấu.

Trong lòng Giang Trần nghĩ như vậy, những ngày qua, hắn vừa quan sát mùi hương này, vừa quan sát những tu sĩ còn lại bên kia.

Hiện tại, những tu sĩ lưu lại, đại đa số đã tập trung lại, đều là những thế lực lớn, nhân vật của các đại tông môn. Những tán tu trước đó tụ tập rất nhiều ở chỗ này đã hoảng sợ bị dọa cho chạy.

Những tu sĩ lưu lại nơi này hiển nhiên đã sớm miễn dịch với mùi hương này. Rất nhiều người thậm chí còn trực tiếp phong bế khứu giác, chủ động lảng trách loại mùi hương này.

Giang Trần không có lựa chọn làm vậy, phong bế khứu giác và giác quan thứ sáu, vậy cũng chỉ là một cỗ thân thể không có tư tưởng mà thôi.


Lại là một đêm hàng lâm.

Trong đám người còn lại bỗng nhiên xuất hiện tiếng ầm ĩ, có người kêu lên:

- Nhìn xem, nhìn bên trong sơn cốc kia kìa.

Một màn quỷ dị xuất hiện trước mắt mọi người.

Trong Trầm Hương cốc quỷ dị kia giờ phút này trời quang mây tạnh, tản ra một đám sương mù màu hồng. Chuyện này khiến cho cả Trầm Hương cốc từ phía xa nhìn lại giống như bị một đám hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, tràn ngập cảm giác thần bí khiến cho người ta hít thở không thông.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Giang Trần nhíu mày, từ xa nhìn lại, Trầm Hương cốc kia giống như bốc cháy vậy, hắn cảm nhận được khí tức quỷ dị này.

Hắn nhìn mà có chút không rõ, mùi hương thần bí kia làm cho người ta khó hiểu. giờ phút này Trầm Hương cốc kia lại giống như bị nung đỏ, khiến cho Giang Trần rất là khó hiểu.

Bầu không khí ở hiện trường ngày càng quỷ dị.

Trong lúc mọi người kinh nghi bất định, cửa Trâm Hương cốc bỗng nhiên xuất hiện một đạo quang mang màu hồng mạnh mẽ. Đạo quang mang mạnh mẽ này giống như một lưỡi đao sắc bén bổn vào giữa, mạnh mẽ bổn ra một con đường ở giữa cửa cốc.

Đợi sau khi quang mang thu liễm, một con đường cực lớn xuất hiện trước mắt mọi người.

- Cửa Trầm Hương cốc rốt cuộc cũng mở ra.

- Đây là thông đạo trong truyền thuyết sao?

Đây là bí cảnh trong truyền thuyết sao?

- Cầu phú quý trong nguy hiểm. Đi, đi vào.

Sau khi thông đạo xuất hiện ở cửa cốc, những thế lực, tông môn lớn kia cơ hồ không có chút do dự nào, từng đạo thân ảnh tiếp nối nhau tiến vào trong cốc.

Chỉ là lúc Giang Trần đi theo đại lượng nhân mã tiến vào trong cốc, hắn cảm giác được trong cửa cốc này có một cỗ nhiệt lực cường đại, giống như đang bài xích bọn họ tiến vào vậy.

Nhiệt lực cường đại này hiển nhiên từ trong Trầm Hương cốc truyền ra.

Thế nhưng mà nhiệt lượng như vậy lại hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được nhiệt tình phóng vào trong Trầm Hương cốc của mọi người.

Giờ phút này Giang Trần trà trộn trong đám người, trong lòng cực kỳ kinh ngạc. Thần thức của hắn vô cùng cường đại, tuy rằng cỗ nhiệt lực này không đủ để tạo thành uy hiếp gì với hắn.

Thế nhwung mà Giang Trần lại có chút mơ hồ phát giác ra được, trong Trầm Hương cốc này dường như ẩn dấu lực lượng cường đại gì đó. Mà lực lượng cường đại này dường như cũng không chào đón sự xâm nhập của bọn họ.


Đây chỉ là một loại cảm giác trong đó, còn có một loại cảm giác, đó chính là trong Trầm Hương cốc này dường như có một đạo lực lượng khác, đang hấp dẫn, triệu hoán các tu sĩ tiến vào.

Giang Trần cũng không thể nào hiểu nổi, vì sao mình lại sinh ra loại cảm giác hoang đường như vậy.

Nhưng mà trực giác cường đại của Giang Trần gần đây đều rất nhạy cảm. Hắn cảm thấy, trực giác kỳ quái của mình đáng giá để cảnh giác.

- Chẳng lẽ Trầm Hương cốc này thực sự có hai loại lực lượng bất đồng, một cỗ lực lượng bài xích, một cỗ lực lượng lại hấp dẫn những tu sĩ này không ngừng tiến vào hay sao?

Tuy rằng trong đầu Giang Trần có rất nhiều suy nghĩ, thế nhưng không vì vậy mà hắn bỏ cuộc giữa chừng.

Chuyện cho tới nước này, Trầm Hương cốc thần bí này hắn không có lý do nào mà quay đầu rời khỏi.

Không ngừng tiến vào, mọi người phát hiện ra, trong Trầm Hương cốc này, quang mang mạnh mẽ giống như hừng hực thiêu đốt càng ngày càng gần bọn họ.

Mà nhiệt độ ở chung quanh dường như cũng đang không ngừng tăng lên.

Giống như cả hư không đều bị thiêu đốt vậy.

- Tử Yên, Phượng Minh hạ vực các ngươi trước đây đã từng thăm dò qua Trầm Hương bí cảnh này hay chưa? Bí cảnh bình thường mở ra đều có cảnh tượng như vậy sao?

Giang Trần truyền âm hỏi Tử Yên tông lão.

- Cái này... Tại hạ quả thực không có cách nào trả lời. Môn hạ trước kia ta phái tới Trầm Hương cốc chưa từng có ai còn sống trở lại tông môn.

Lúc nói lời này ngữ khí của Tử Yên tông lão cũng tràn ngập sự kiêng kỵ.

Hiển nhiên ở chỗ sâu trong hiểm cảnh, Tử Yên tông lão này vẫn còn có chút lo lắng, sợ hãi.

Nhiệt đột ở nơi này quả thực không ngừng tăng lên. Giống như là một đống lửa đang cháy vậy, ngay từ đầu thế lửa còn chưa đủ mạnh, nhiệt độ còn ôn hòa.


Thế nhưng theo thế lửa không ngừng mạnh mẽ, nhiệt độ này cũng tăng lên một cách kịch liệt.

Giờ phút này Trầm Hương cốc này khiến cho người ta có cảm giác cùng loại.

Thiên Mục thần đồng của Giang Trần được triển khai toàn bộ, nơi tầm mắt có thể phóng tới, tất cả đều là nhiệt lượng. Nhiệt lượng cực nóng kia phảng phất như muốn thiêu đốt cả hư không.

Một số võ giả tu vi yếu kém, thậm chí lúc này đã gánh không được. Trên trán không ngừng có mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống không ngừng.

- Gặp quỷ rồi, Trầm Hương cốc này dưới mặt đất hẳn có nham thạch nóng chảy cực lớn a?

Có người bắt đầu thầm phàn nàn.

- Sư tôn, đệ tử không gánh chịu được.

- Nóng quá, nóng quá, ta cảm giác sắp nổ tung rồi.

- Địa phương quỷ quái này, ta cảm giác như là địa ngục a. Đâu giống là bí cảnh gì đó?

Không ngừng có người không ngừng kêu khổ.

Giang Trần trà trộn vào trong đám người, hắn có thể cảm giác được một ít người tu vi tương đối thấp ở hiện trường lúc này tâm trí đã bắt đầu xoay chuyển.

Mà hắn cũng rõ ràng cảm giác được Tử Yên tông lão kia đang nhìn qua hắn. Giang Trần biết rõ Tử Yên thượng tổ này chỉ sợ lúc này trong lòng đã xuất hiện vết rách. Nhìn trộm hắn, là muốn nhìn phản ứng lúc này của hắn biết được đáp án là tiến hay là lùi.