Sát Thần Chí Tôn

Chương 2352: C2352: Thế lực lớn tụ tập 1




Long Phách Tương mắt tinh, tai thính, nghe thấy thanh âm này đã biết được người Thiên Âm tự và Thiên Hà cung, hai thế lực tâm phúc của Đan Hỏa thành tới.

Quả nhiên, ngoài sơn cốc có một số lớn nhân mã từ xa nhanh chóng tới gần bên này.

Nhóm nhân mã này cầm đầu chính là đại biểu Vân Lan đại đế của Đan Hỏa thành. Ngoài ra, Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Ha cung và Thiên Âm tự đều có đội ngũ đi theo.

Trận doanh như vậy vừa tới, bầu không khí ở hiện trường lập tức trở nên ngưng trọng.

Đan Hỏa thành xuất hiện, lại mang theo ba thế lực đồng thời xuất hiện. Ý đồ này đã rất rõ ràng.

Nhưng mà bên Đan Hỏa thành, rõ ràng không phải Đan Cực đại đế tự mình dẫn đội, mà là Vân Lan đại đế dẫn đội, chuyện này khiến cho người ta có chút ngoài ý muốn.

Nếu như Đan Hỏa thành coi trọng chuyện này, như vậy hẳn Đan Cực đại đế phải tự mình dẫn đội mới đúng chư.s

Vân Lan đại đế tuy rằng địa vị ở Đan Hỏa thành rất cao. Nhưng phương diện uy tín, không đủ để áp chế Long Phách Tương.

Giang Trần không có tỏ vẻ gì, nhìn thấy Đan Hỏa thành mang theo Bất Diệt Thiên Đô, Thiên Âm tự và Thiên Hà cung xuất hiện, hắn vẫn lạnh nhạt đứng tại chỗ.

- Tên Đan Cực kia ở đâu có tiếng gió thì có hắn. Lần này sao hắn ta lại đổi tính như vậy? Không có tự mình dẫn đội đi?

Dùng lý giải của Giang Trần với Đan Cực đại đế, quả thực chuyện này có chút ngoài ý muốn.

Nhưng mà nhìn thấy người Đan Hỏa thành xuất hiện, lại nhìn thấy Thiên Long Phái hoành hành bá đạo, Giang Trần lại có chút chờ mong trong lòng.


Tốt nhất là hai phương thế lực này trước tiên chó cắn chó một trận rồi nói sau.

Đối với Đan Hỏa thành, đương nhiên Giang Trần không có chút hảo cảm nào. Đối với Thiên Long Phái cũng hoàn toàn chưa nói là có hảo cảm gì. Dù sao lần trước đó hắn bị Bất Diệt Thiên Đô chặn đánh, Thiên Long phái này cũng tham dự.

Long Phách Tương lạnh nhạt nhìn qua đám khách không mời mà tới, trong lòng kỳ thực cũng có chút căm tức. Lúc trước hắn cũng nghe tiếng gió, nói Đan Hỏa thành có thể sẽ nhúng tay vào việc này.

Thế nhưng không ngờ rằng người Đan Hỏa thành lại tới nhanh như vậy.

- Long Phách tương, ở địa bàn người khác, ngươi lí lẽ hào hùng như vậy dường như có chút không ổn nha?

Vân Lan đại đế nhìn qua Long Phách Tương, vẻ mặt như cười như không, mang theo vài phần trào phúng.

Long Phách Tương nhìn bốn phía một lát, thấy phía sau lại không còn người khác tới. Chỉ cần Đan Cực đại đế không có tới, những người này Long Phách Tương hắn quả thực không có để vào trong mắt.

Hắn cười lạnh một tiếng, Long Phách Tương trả lời một cách mỉa mai:

- Người khác có lẽ có tư cách nói Long mỗ ta bá đạo, nhưng người Đan Hỏa thành các ngươi dường như không có tư cách này a?

- Hừ, không nên đem Đan Hỏa thành ta so sánh một chỗ với Thiên Long phái các ngươi. Thiên Long phái các ngươi không xứng.

Vân Lan đại đế nghe như vậy, lập tức không vui nói.

Long Phách Tương cất tiếng cười quái dị, nói:

- Ngươi đang chột dạ sao?

Vân Lan đại đế trầm giọng, sắc mặt đen lại, nói:

- Long Phách Tương, Đan Hỏa thành ta đã nhúng tay vào việc này, Thiên Long phái các ngươi đừng mong hoành hành bá đạo.

- Đúng vậy, thế giới võ đạo có quy củ của thế giới võ đạo, ở địa bàn người khác, Thiên Long Phái ngươi hoành hành bá đạo, cho dù ném tới đâu cũng không thể nói được đạo lý.

- Muốn ngang ngược thì trở lại địa bàn Thiên Long phái các ngươi đùa nghịch đi.

Long Phách Tương chậc chậc, châm chọc nói:

- Đây không phải là địa bàn của các ngươi nha. Đừng có ra vẻ bênh vực kẻ yếu. Vân Lan, nói đi, Đan Hỏa thành các ngươi lần này có dã tâm gì?


Nếu nói tác phong bá đạo, Thiên Long phái quả thực không phải là thế lực xếp thứ nhất trong cương vực nhân loại.

Mà Đan Hỏa thành mới là thế lực đệ nhất.

Cương vực nhân loại này, ở đâu mà Đan Hỏa thành chưa từng vươn dã tâm tới cơ chứ?

- Hừ, Đan Hỏa thành chúng ta chính là thế lực kiệt xuất của nhân tộc. Khu vực biên giới này lại là địa phương mẫn cảm như vậy, há có thể để cho Thiên Long phái các ngươi mò mẫm, hồ đồ.

Vân Lan đại đế cũng có bộ dáng hiên ngang lẫm liệt. Vẻ mặt này giống Long Phách Tương lúc trước như đúc, đều xưng là vì vận mệnh nhân tộc, vì an toàn của khu vực biên giới này.

Long Phách Tương nghe vậy cười ha hả:

- Lời này ta nghe rất quen tai a. Đan Hỏa thành ngươi từ khi nào lại hóa thân thành chính nghĩa như vậy? Đây không phải là phong cách của Đan Hỏa thành các ngươi a.

- Long Phách Tương, ngươi đừng vội nói móc Đan Hỏa thành ta. Đan Hỏa thành ta luôn coi vận mệnh nhân tộc làm của mình. Mỗi một chuyện Đan Hỏa thành ta làm tuyệt đối không vi phạm đại nghĩa nhân tộc.

- Vậy sao? Năm đó cấu kết Tu La đại đế, ám toán Khổng Tước đại đế của Lưu Ly vương thành cũng là vì đại nghĩa nhân tộc hay sao?

Long Phách Tương khẽ cười hỏi lại.

Lời này vừa nói ra, hiện trường một mảnh xôn xao.

Hiển nhiên những thế lực này đối với việc Đan Hỏa thành đột nhiên xuất hiện cũng không phải quá tin phục, nhất là những lời vừa rồi của Vân Lan đại đế kia, thực sự quá dối trá. Dối trá tới giả tạo.

Phong cách xưa nay của Đan Hỏa thành căn bản không phải là loại thế lực lấy đại cục làm trọng, hiện tại lại lấy cờ hiệu vận mệnh nhân tộc, chuyện này quả thực khiến cho mọi người có chút khó chịu.

Chẳng lẽ đây là xu thế chó cắn chó hay sao?


Giống như Giang Trần, hiện tại rất nhiều tu sĩ ở hiện trường đều tràn ngập chờ mong. Chờ mong thế lực hai nhà này trước tiên sống mái với nhau một hồi.

- Long Phách Tương, chuyện Lưu Ly vương thành, Đan Hỏa thành ta không có hứng thú hỏi tới. Khổng Tước đại đế mất tích cũng không có bất kỳ quan hệ nào với Đan Hỏa thành ta. Ngươi phỉ báng Đan Hỏa thành ta như vậy, hẳn ngươi cho rằng Đan Hỏa thành ta không thu thập được Thiên Long phái các ngươi hay sao?

Vân Lan đại đế nén giận hỏi.

- Chậc chậc, nếu như lời này là từ miệng Đan Cực đại đế, Long mỗ quả thực phải kiêng kị hắn ba phần. Vân Lan ngươi thì tính là thứ gì? Cũng xứng uy hiếp Long mỗ ta?

Long Phách Tương căn bản không cho Vân Lan đại đế mặt mũi, tiếp tục cười lạnh nói:

- Chuyện Khổng Tước đại đế, hiện tại trong thiên hạ có mấy người không biết? Các ngươi cho rằng bịt tai đi trộm chuông, người khác không biết hành động này của các ngươi sao? Vì sao Giang Trần thiếu chủ của Lưu Ly vương thành lại không chết không ngớt với Đan Hỏa thành các ngươi?

Bên Thiên Hà cung, một tu sĩ quát lớn:

- Long Phách Tương, ngươi dầu gì cũng là cường giả Đế cảnh một phương, nói đông nói tây thì có ích gì? Thế cục hiện tại Thiên Long phái các ngươi nên biết khó mà lui. Nếu không một khi trở mặt, Thiên Long phái ngươi không chỉ đơn giản là mất mặt xấu hổ không đâu.

Đây là uy hiếp, uy hiếp trần trụi không chút che dấu.

Long Phách Tương kia lại cười ha hả nói:

- Thiên Hà cung nho nhỏ, dựa vào Đan Hỏa thành là giá đỡ mới miễn cưỡng tiến thân vào tám đại tông môn nhất phẩm. Thiên Hà cung giống như con sâu cái kiến mà cũng dám tới uy hiếp Thiên Long phái ta?