Sát Thần Chí Tôn

Chương 2260: C2260: Tin tức của khổng tước đại đế 2




́c của Khổng Tước đại đế. (2)

- Vậy các ngươi có tìm hiểu ra thứ gì không?

Giang Trần trầm giọng hỏi.

- Không có.

Vương Hạc lắc đầu:

- Chúng ta đi tìm rất nhiều nơi, thế nhưng lại không tìm thấy một chút dấu vết, manh mối nào. Mà địa phương phong ma ở Man hoang kia có trần pháp ngăn đường. Ma lão và Đại giác, hai vị tiền bối này cũng không có cách nào thông qua.

Trận pháp kia tự nhiên Giang Trần biết rõ, là trận pháp mà hắn tự tay bố trí sau khi rời khỏi địa phương man hoang khi đó.

Trận pháp kia dùng biện pháp thông thường tự nhiên không có cách nào qua được. Giang Trần không rõ, rốt cuộc Khổng Tước đại đế bệ hạ dùng biện pháp nào thông qua? Dưới tình huống bản thân bị trọng thương, có thể đi vào bên trong trận pháp kia sao?

- Thiếu chủ, những kẻ này do Đan Cực đại đế phái tới, nhát định biết rõ địa phương chiến đấu ở nơi nào. Không bằng để cho bọn chúng dẫn đường, chúng ta đi xem xét trên đường vậy.

Vô Song đại đế đề nghị.

Giang Trần nghe vậy hai mắt cũng sáng ngời.


Hắn đang muốn xoay người nói gì đó với Đan Phi, Đan Phi rất chủ động nói:

- Đi đi, Khổng Tước đại đế bệ hạ đối với chúng ta đều ân trọng như núi. Nếu như không đi nhìn xem một chút, trong lòng khó có thể bình an được.

- Đan Phi, địa phương Man hoang kia ta đã từng đi qua, vô cùng hung hiểm. Ta để cho Bàn Long đại đế mang nàng trở về Đan Kiền Cung trước, mấy ngày nữa ta sẽ cùng nàng trở về Lưu Ly vương thành. được chứ?

Đan Phi đối với Khổng Tước đại đế cũng có cảm tình rất sâu.

Theo như ý của nàng là muốn cùng với Giang Trần đi tới đó. Thế nhưng mà nàng lại lập tức nghĩ tới, thực lực và địa vị của nàng nếu như đi theo, lại làm vướng tay vướng chân Giang Trần.

Cho nên nàng nghĩ một lát, vẫn gật đầu đòng ý với đề nghị của Giang Trần:

- Khổng Tước đại đế bệ hạ phúc duyên thâm hậu, người nhất định sẽ không có việc gì. Nhưng mà chàng cũng phải cẩn thận, mọi thứ không nên vọng động, chàng phải nhớ kỹ.

Giang Trần giao phó Đan Phi cho Bàn Long đại đế, Bàn Long đại đế không nói gì mà mang theo Đan Phi trở về Đan Kiền Cung trước.

Về phần bên Thiên Quế vương quốc, Giang Trần cũng không có ý định dừng lại quá lâu. Hiện tại Giang Trần hắn đã bạo lộ thân phận chân thật. Những người vốn thuộc về Bảo Thụ tông và Thiên Quế vương quốc, có lẽ sau khi nghe được tiếng gió cũng sẽ trở về.

Những chuyện này tạm thời không cần quan tâm quá.

Việc cấp bách chính là tìm manh mối về Khổng Tước đại đế.

Dưới sự dẫn đường của ba tu sĩ Đan Hỏa thành, Giang Trần và Vô Song đại đế cùng đi tới nơi Khổng Tước đại đế chiến đấu với đám người Tu La đại đế.

Chỗ kia ở trong liên minh thập lục quốc hoang tàn vắng vẻ, vài trăm dặm chung quanh đều là một mảnh vắng vẻ.

- Kỳ quái, nơi này hoang vu, sao Khổng Tước đại đế lại bị bọn chúng đánh lén ở nơi này chứ?

Vô Song đại đế nhìn hiện trường, cũng thấy có chút kỳ quái.

Hiển nhiên Giang Trần còn hiểu Khổng Tước đại đế hơn Vô Song đại đế, hắn điều tra bốn phía, than nhẹ một tiếng:

- Khổng Tước đại đế nhân hậu, nhất định là người cố ý dẫn đối thủ tới đây. Đánh việc bọn họ động thủ ở nơi thế tục, làm bình dân vô tội mất mạng.

Vương quốc thế tục, miệng người vô số.


Nếu như khai chiến ở vương quốc thế tục, một đám cường giả Đế cảnh giao thủ, không biết sẽ ảnh hưởng tới bao nhiêu người.

Vô Song đại đế nghe vậy lại càng thêm kính nể.

- Khổng Tước đại đế có nghĩa cử cao đẹp như vậy, thật không hổ là nhân vật cấp bậc cao nhất cương vực nhân loại.

Vô Song đại đế nói những lời này cũng là tán thưởng tới từ tận đáy lòng.

Bởi vì nơi này tương đối hoang vu, cho nên mặc dù cách trận chiến đã lâu, nhưng hiện trường còn chưa bị phá hỏng toàn bộ. Giang Trần dùng biện pháp truy tung của hắn, cũng tìm được một chút manh mối, không ngừng tiến lên phía trước.

Cuối cùng quả nhiên đi tới trước cửa vào Man hoang.

Giang Trần trở lại chốn cũ, nhìn thấy trận pháp mà hắn bố trí rõ ràng bị người ta công kích qua. Nhưng mà ít nhất từ trạng thái trước mắt xem ra, coi như vững chắc.

Giang Trần điều tra bốn phía một phen, vô cùng khó hiểu nói:

- Mạch lão ca, huynh nói xem Khổng Tước đại đế bệ hạ làm sao có thể xuyên thẳng qua trận pháp phong ấn này vậy? Trận pháp nơi này là do đệ bố trí, đệ cảm thấy cũng không có lỗ thủng, cũng không có ai động tay động chân gì a.

Vô Song đại đế thở dài nói:

- Thời kỳ thượng cổ có một bảo vật vô cùng trân quý để xuyên qua các trận pháp, có lẽ Khổng Tước đại đế bệ hạ vừa vặn có một kiện bảo vật như vậy a.

Giang Trần cẩn thận ngẫm lại cũng cảm thấy chỉ có thể giải thích như vậy mà thôi. Rốt cuộc trận pháp của hắn cũng không tính là hoàn mỹ, lúc bày trận, tu vi võ đạo còn xa không bằng hiện tại.

Ánh mắt Giang Trần kích động không thôi.


Vô Song đại đế lắc đầu khuyen nhủ:

- Thiếu chủ, không biết Khổng Tước đại đế đi đâu, thời gian dài như vậy, mặc dù chúng ta đi vào cũng chưa chắc đã tìm được. Nơi này một khi bị mở ra, hậu hoạn vô cùng a. Ngươi hôm nay là thiếu chủ Lưu Ly vương thành, nếu như ngươi bị vây khốn trong này, thiên hạ tất sẽ loạn. Cơ hồ tất cả cố gắng trước đây của ngươi sẽ lập tức sụp đổ. Những người bên cạnh ngươi cũng sẽ bị thế lực đối địch không chút lưu tình trấn áp.

Những lời này của Vô Song đại đế giống như là một chậu nước lạnh dội lên đầu Giang Trần, làm cho hắn lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều.

Trong nháy mắt vừa rồi, hắn quả thực có xúc động muốn hủy diệt trận pháp mà mình bố trí, tiến vào Man hoang xem xét.

chỉ là nhìn từ đại cục, hiện tại hắn tiến vào bên trong không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất không sáng suốt.

Thấy Giang Trần vẫn còn do dự, Vô Song đại đế lần nữa khuyên nhủ:

- Thiếu chủ, thời gian còn dài. Khổng Tước đại đế nếu như phúc duyên thâm hậu, tất sẽ giữ được mình. Nếu như phúc duyên không đủ, cho dù bây giờ ngươi đi vào chỉ sợ cũng đã muộn. Thế cục hiện tại của cương vực nhân loại nhìn như bình tĩnh, thế nhưng kỳ thực vô cùng nóng bỏng. Trên người của ngươi là sự cân bằng của thế cục cương vực nhân loại.

Lời nói của Vô Song đại đế không phải là nói ngoa.

Hiện tại Giang Trần luận địa vị, tuyệt đối quan trọng hơn Khổng Tước đại đế lúc trước. Dù sao địa vị của hắn hiện tại không đơn thuần là chúa tể Lưu Ly vương thành, còn quan hệ tới rất nhiều tông môn thân cận với Lưu Ly vương thành. Hiện tại trên cương vực nhân loại này ít nhất các thế lực lớn trong lúc mơ hồ đã cơ bản phân thành ba nhóm.

Một đám là thân với Lưu Ly vương thành hắn. Một bên là thân với Đan Hỏa thành. Còn có một đám hiện tại chưa quyết định, còn chưa quyết định đứng ở bên nào.

Nếu như hiện tại hắn làm ra một chút chuyện sai lầm, hoặc xảy ra chuyện. Đừng nói là gặp chuyện không may trong địa phương Phong ma, cho dù bị nhốt tại địa phương Phong ma này, Lưu Ly vương thành tất sẽ lâm vào đại loạn.