Sát Thần Chí Tôn

Chương 2087: C2087: Ba cái lợi 2




́i lợi. (2)

Giang Trần nói vô cùng kỹ càng, sau khi nói xong, tất cả mọi người lâm vào trong trầm mặc.

Cẩn thận cân nhắc, bọn họ cảm thấy lời nói của Chân thiếu chủ cũng rất có đạo lý.

Vô Song đại đế trầm ngâm nói:

- Thiếu chủ, không ngờ thiếu chủ cân nhắc sâu xa như vậy. Nếu như không phải thiếu chủ định thu nạp nhiều tán tu, ta cảm thấy vẫn có thể thực hiện được. Nếu như thu nạp nhiều tán tu, vàng thau lẫn lộn, ngư long hỗn tạp, cũng được mà không đủ mất.

Giang Trần cười nói:

- Từ xưa thà rằng ít chứ không ẩu. Binh quý tinh chứ không quý nhiều. Cần mưu chứ không cần dũng. Lưu Ly vương thành chúng ta còn chưa tới mức cần nhiều tán tu tới duy trì cục diện. Bổn thiếu chủ chỉ ccarm thấy trong tán tu tàng long ngọa hổ, có rất nhiều người rõ ràng có thể có được tương lai rất tốt, thế nhưng lại lưu lạc trong thế tục, lưu lạc trong giới tán tu, uổng phí thời gian cuộc đời minh, lãng phí thiên phú của mình.

Vô Song đại đế như có điều suy nghĩ, nghĩ tới tất cả mọi thứ Giang Trần cho hắn, nhất là huyết mạch Thiên Côn, trong lúc nhất thời trong lòng vô cùng tán thành với cách nói này của Giang Trần.

- Thiếu chủ, thiếu chủ yên tâm đi, bằng vào tấm mặt mo này của ta, nhất định có thể kiếm được một đám người có thể dùng cho thiếu chủ.

Giang Trần cười nói:

- Bán mặt mũi cho lão ca, bọn họ nhất định sẽ tới. Thế nhưng đây không phải là thứ mà bổn thiếu chủ muốn. ta hy vọng, Lưu Ly vương thành chúng ta có thể hấp dẫn bọn họ tới đây bằng thứ gì đó.


Tịch Diệt đại đế bỗng nhiên hỏi:

- Chân thiếu chủ, nghe ý tứ của thiếu chủ, dường như định làm cho đại hội tán tu này long trọng một chút hay sao?

- Đúng vậy, phải long trọng một chút. Tốt nhất là dẫn một ít lão ngoan đồng lánh đời xuất thế, đó là tốt nhất. Nói ngắn lại là động tĩnh càng lớn càng tốt.

- Đúng vậy, động tĩnh càng lớn, lực ảnh hưởng lại càng lớn. Lưu Ly vương thành sẽ không kém Đan Hỏa thành, nhưng mà Đan Hỏa thành lại chú trọng khuếch trương lực ảnh hưởng của bọn họ. Mà phương diện này chúng ta quá yếu kém. Ta đoná Chân thiếu chủ muốn mượn đại hội tán tu này thả con tép, bắt con tôm. Muốn làm khuếch trương lực ảnh hưởng của Lưu Ly vương thành.

Bàn Long đại đế cười nói.

- Đúng là đạo lý đó, Lưu Ly vương thành muốn có sức ảnh hưởng, phải mở rộng lực ảnh hưởng, làm cho mọi người cảm thấy ở đây có lực hấp dẫn. Đan Hỏa thành vì sao lại náo nhiệt như vậy? Vì sao có lực ảnh hưởng lớn như vậy? Bọn họ dựa vào đủ loại hoạt động, không ngừng làm tăng lên lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành. Hiện tại tất cả các vực quanh Đan Hỏa thành, cơ hồ từ tận đáy lòng đã tán thành địa vị hạch tâm của Đan Hỏa thành.

- Nói như vậy đại hội tán tu này dường như thực sự nhất định phải tổ chức sao?

- Chân thiếu chủ, vậy chúng ta làm thế nào mới có thể hấp dẫn được tán tu tới đây? Dùng lợi dụ? Thế nhưng mà muốn nịnh nọt tán tu thiên hạ, phải hao phí bao nhiêu tài lực mới được cơ chứ?

Giang Trần gật đầu nói:

- Là dụng lợi dụ. Lợi này sao? Cũng không phải mỗi người đều có, mỗi người đều có lợi thì cũng không đáng tiền.

Giang Trần ung dung cười nói, như đã tính trước:

- Ta chỉ cần đưa ra ba lợi ích là tán tu thiên hạ lập tức tụ tập.

- Thứ nhất là Tùng Hạc đan.

- Cái gì? Tùng Hạc đan?

Tất cả mọi người chân động, đan dược này quý giá như vậy, Tùng Hạc đan này chẳng lẽ tặng không hay sao?

- Chân thiếu chủ, Tùng Hạc đan này, theo người nói, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, chẳng lẽ lấy ra tặng không hay sao?

Giang Trần lắc đầu:

- Không tặng không. Sao có thể tặng không đượ cơ chứ? Ta chỉ cần nói một câu, đại hội tán tu này, có cơ hội giao dịch được Tùng Hạc đan.

Giao dịch? Hai mắt mọi người sáng ngời, Tùng Hạc đan này là thần đan diệu dược ra sao? Một khi nói có thể giao dịch, những cự đầu lánh đời kia chỉ sợ cũng không thể ngồi yên được.


Diệu dụng của Tùng Hạc đan, chỉ cần một khi truyền đi, tất sẽ khiến cho giới tu luyện điên cuồng. Hiệu quả oanh động của Vạn Thọ đan lúc trước đã rất kinh người, Tùng Hạc đan càng là bản thăng cấp của Vạn Thọ đan. Hiệu ứng oanh động ra sao, không cần nói cũng biết.

Vô Song đại đế vỗ đùi nói:

- Diệu kế, theo ta thấy điều thứ này cũng đã đủ. Chỉ là điều thứ hai kia là gì?

Giang Trần cũng không thừa nước đục thả câu mà cười nói:

- Điều thứ hai này là liên quan tới danh ngạch chiêu sinh học viện đan đạo. Chúng ta chỉ cần xuất ra một bộ phận danh ngạch, cởi mở với tán tu, mọi người cảm thấy có lực hấp dẫn không?

Mọi người sững sờ, hai mắt lại sáng lên.

- Đây quả thực là chuyện rất có lực hấp dẫn a. Chân thiếu chủ hiện tại ở trên phương diện đan đạo của bát vực, uy danh đã vượt qua Kê Lang Đan Vương, đuổi theo Đan Cực đại đế. Thứ tán tu thiếu nhất gần đây chính là con đường đi lên. Nếu như để cho bọn họ có cơ hội tiến thân như vậy...

- Nhất định sẽ điên cuồng, dũng mãnh lao vào a.

- Hiện tại ta lại có chút bận tâm, đến lúc đó Lưu Ly vương thành chúng ta làm sao có thể tiếp đãi được nhiều người như vậy nha.

- Chân thiếu chủ, vậy điều tốt thứ ba kia là cái gì?

- Điều tốt thứ ba chính là trao đổi võ đạo. Đến lúc đó bổn thiếu chủ sẽ mời một vị cao thủ thần bí của Vạn Uyên đảo tới giảng giải võ đạo.

- Cái gì? Cường giả Vạn Uyên đảo?

- Cường giả Vạn Uyên đảo? Chẳng lẽ là cường giả Thiên Vị?


Giang Trần cười cười, thần bí nói:

- Tu vi thế nào không thể tiết lộ ra. Thế nhưng ta đảm bảo kiến thức của vị cao nhân võ đạo này tuyệt đối sẽ khiến cho toàn bộ võ giả của cương vực nhân loại khiếp sợ.

Niêm Hoa đại đế lúc này cũng nhịn không được mà nói:

- Chân thiếu chủ, không thể tưởng tượng được thiếu chủ còn quen biết cao nhân Vạn Uyên đảo.

Giang Trần cười nói:

- Thực không dám dấu, năm đó khi ta còn nhỏ từng được một vị cao nhân thần bí chỉ điểm. Nếu không tu vi đan đạo của ta từ nơi nào mà tới chứ?

Giang Trần vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ không thôi. Bọn họ đều nghe loáng thoáng qua về tin đồn thiên phú đan đạo của Chân thiêu chủ, cũng nghe nói qua khi còn nhỏ Chân thiếu chủ từng được cao nhân chỉ điểm.

Nhưng mà chưa từng có ai nghe Chân thiếu chủ chính miệng nói qua. Hiện tại nghe Chân thiếu chủ chính miệng nói qua. Thừa nhận chuyện này, làm sao mọi người không khiếp sợ cho được?

Thế giới võ đạo này, ngươi càng thần bí, người khác sẽ lại tràn ngập hiếu kỳ đối với ngươi, sẽ càng kiêng kị với ngươi hơn. Bởi vì tâm lý của nhân loại vốn đã kỳ quái như vậy, đối với thứ không biết, luôn bảo trì một loại bản năng cẩn thận.

Tựa như Giang Trần vậy, hiện tại hắn có danh khí to lớn trong Lưu Ly vương thành như vậy. Về phần truyền thừa đan đạo của hắn, tự nhiên là một chủ đề mà mọi người vô cùng tò mò.

Dù sao mọi người đều biết, Khổng Tước đại đế tuy rằng rất mạnh, thế nhưng phương diện đan đạo, Khổng Tước đại đế nhất định không thể nào dạy dỗ ra được một thiên tài đan đạo kinh diễm như vậy được.