Sát Thần Chí Tôn

Chương 1827: C1827: Năm ức vạn tiền chuộc 1




Phong cách làm việc của thế lực ngầm, bản thân đã không thiện lượng gì rồi. So với phong cách làm việc của các thế lực ngoài sáng mà nói, thế lực ngầm này có phong cách càng thêm cực đoan. Vì đạt được mục đích, sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào.

Thế lực ngầm không quan tâm tới danh tiếng tốt hay không.

Chỉ cần có biện pháp đi thông, mặc kệ là biện pháo tốt hay xấu, có hợp quy củ hay không. Mặc kệ loại biện pháp này sau này có bị người ta lên án hay không.

Long Tiểu Huyền vừa mới nói xong, trong Vẫn Thiên hội lập tức có một đám tay chân võ trang đầy đủ túa ra.

- Tiểu tạp chủng từ nơi nào tới. Lại dám hô to gọi nhỏ ở cửa Vẫn Thiên hội chúng ta?

Người Vẫn Thiên hội nhìn thấy kẻ kêu gào không ngờ lại là một người trẻ tuổi miệng còn hôi sữa. Ngoài kinh ngạc ra cũng phát hỏa.

Vẫn Thiên hội ở Sương Nguyệt thành là địa đầu xà, điều này không thể chối cãi. Xưa nay chỉ có bọn họ làm mưa làm gió, còn không có ai dám can đảm giương oai trước mặt Vẫn Thiên hội bọn họ.

Hôm nay không ngờ lại có người giương oai ở cửa Vẫn Thiên hội. Đây quả thực là động thủ trên đầu thái tuế mà.

Long Tiểu Huyền vừa nghe thấy hai chữ tạp chủng, sắc mặt khó coi. Hắn đường đường là huyết thống Chân long nhất tộc thuần khiết nhất, huyết thống không có một chút tạp chất nào.

Cho nên đối với hai chữ tạp chủng này hắn vô cùng chán ghét.

Sắc mặt phát lạnh, bỗng nhiên giống như một trận gió, trực tiếp đánh về phía gia hỏa vừa mới mở miệng.

Phanh Phanh Phanh.

Long Tiểu Huyền liên tục vung tay, tát ra bảy tám cái, toàn bộ đều đánh vào khuôn mặt của gia hỏa vừa mới lên tiếng kia.

Tên kia ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp kêu lên thì mặt đã sưng thành cái đầu heo lớn rồi.


- Ngươi... Ngươi dám động thủ ở trước cửa Vẫn Thiên hội?

Những võ giả của Vẫn Thiên hội ngây ngốc nói.

Giang Trần đi tới, thản nhiên nói.

- Đi kêu người có thể nói chuyện trong Vẫn Thiên hội các ngươi ra đây.

Loại phương thức xử lý này của Long Tiểu Huyền nhất định là phương thức cừu hận nhất. Mặc dù Giang Trần không có ngăn cản, nhưng mà hắn cũng không hy vọng chuyện phát triển tới mức xấu nhất

Long Tiểu Huyền phiền muội:

- Ta còn chưa phát tiết xong a.

- Long huynh, như vậy là được rồi. Phong cách làm việc của chúng ta là khi cần đánh, ngươi có thể toàn lực ra tay. Hiện tại nghỉ ngơi một chút đi.

Nhìn thấy hai người trẻ tuổi kia cười cười nói nói, vẻ mặt trấn tĩnh. Những võ giả của Vẫn Thiên hội kia cũng biết hai người này sợ rằng không phải là người bình thường.

Lập tức đã có người chạy vội vào trong thông báo.

Chỉ một lúc sau, còn có một đám người Vẫn Thiên hội lớn hơn từ bên trong ào ra.

Trong đó có một lão giả lông mày màu vàng, đi đầu, khí thế cực kỳ hung hãn, đằng đằng sát khí, vẻ mặt hung ác, nham hiểm. Hiển nhiên nghe thấy người một nhà bị đánh, lão gia lông mày màu vàng này có chút đứng ngồi không yên.

Mà phía sau hắn còn có vài người khí độ bất phàm theo chân. Hiển nhiên đều là cao tầng của Vẫn Thiên hội này.

Lão giả lông mày màu vàng này đi lên trước, ánh mắt u ám đánh giá Long Tiểu Huyền và Giang Trần.

- Chính là các ngươi?

Ngữ khí của lão giả lông mày màu vàng lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Giang Trần và Long Tiểu Huyền rồi lên tiếng.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Ngươi là người phương nào?

- Hừ, tiểu tử, ngươi ngay cả Đại trưởng lão của Vẫn Thiên hội chúng ta còn không nhận ra, còn dám tới giương oai trước cửa Vẫn Thiên hội chúng ta? Ta thấy ngươi chán sống rồi.

- Đúng, lại dám đánh người Vẫn Thiên hội chúng ta. Kha trưởng lão, chỉ cần người nói một câu, mọi người cùng tiến lên, tiêu diệt bọn chúng rồi nói sau.

Lão giả lông mày màu vàng gọi là Kha trưởng lão khoát tay chặn lại, ý bảo tất cả mọi người không nên nói chuyện.

- Người trẻ tuổi, báo tên tuổi các ngươi. Nhìn xem Vẫn Thiên hội chúng ta có động vào được hay không.

Lão giả lông mày màu vàng lạnh lẽo nói.


Hiển nhiên, nếu như một lời không hợp, nhất định sẽ xung đột vũ trang.

- Kha trưởng lão, chuyện trước đó huynh đệ nhà ta có chút đường đột. Nhưng mà cũng không phải người Vẫn Thiên hội các ngươi không sai. Chúng ta lần này tới đây là có chuyện làm ăn với Vẫn Theine hội. Kha trưởng lão cảm thấy là hòa khí sinh tài? Hay là tiếp tục tranh giành khí phách không có ý nghĩa kia?

- Hay cho một câu làm ăn.

Kha trưởng lão giận quá hóa cười:

- Vẫn Thiên hội chúng ta làm ăn bao nhiêu năm nay, chưa từng thấy ai có lá gan lớn như vậy. Lại dám ở cửa ra vào Vẫn Thiên hội chúng ta giương oai, đánh người Vẫn Thiên Hội chúng ta. Đừng có nói những chuyện đó với lão phu. Chuyện này còn chưa xử lý, thì làm sao nói tới chuyện bàn sinh ý được?

- Đánh thì cũng đã đánh, ngươi nói thế nào cũng được a.

Long Tiểu Huyền bỗng nhiên nhún nhún vai, quăng nụ cười có ý trào phúng về phía Kha trưởng lão kia.

Lần này triệt để chọc giận người Vẫn Thiên hội.

Kha trưởng lão cười lạnh không thôi:

- Tốt, tốt, tốt. Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên. Hôm nay lão phu coi như kiến thức qua. Đã như vậy đừng trách Vẫn Thiên hội chúng ta không khách khí.

Giang Trần nhíu mày:

- Kha trưởng lão, ngươi thực sự muốn đem chuyện náo lớn hay sao?

- Tiểu tử, dù cho miệng lưỡi ngươi nở hoa sen, hôm nay lão phu cũng phải lột ba tầng da của các ngươi.

Kha trưởng lão kia cũng không phải là đèn cạn dầu.

Trong lúc nhất thời, những cao tầng Vẫn Thiên hội đứng sau hắn nhao nhao xuất động, bao vây chung quanh Long Tiểu Huyền và Giang Trần.

Không thể không nói, chỉ cần là cao tầng của Vẫn Thiên hội còn ở tổng bộ, tất cả đều đi ra.


Tu vi những người này đều không tệ, kém cỏi nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng, không ít người còn là bán bộ Hoàng cảnh, thậm chí còn có mấy người là Hoàng cảnh sơ giai.

Mà Kha trưởng lão này càng là cường giả Hoàng cảnh cao giai.

Đội hình này chỉ là một bộ phận của cao tầng Vẫn Thiên hội. Hơn nữa mấy hội chủ mạnh nhất còn chưa có xuất mã. Có thể thấy được một Vẫn Thiên hội nho nhỏ, chỉ là một thế lực ngầm, luận thực lực, đã không kém rất nhiều đại tông môn.

Long Tiểu Huyền nhìn thấy loại trận thế này chẳng những không có cảm thấy khẩn trương, mà vẻ mặt vui vẻ. Hiển nhiên, phần tử hiếu chiến này đã bắt đầu sôi sục.

Giang Trần im lặng:

- Long huynh, ngươi thích ra tay như vậy sao?

Long Tiểu Huyền cười hắc hắc:

- Ngươi không cần quản ta, tự quan tâm tới bản thân mình đi.

Vô Song đại đế luôn ở phía xa thờ ơ lạnh nhạt, lúc này cũng nhịn không được. Hắn biết rõ, chỉ cần Kha trưởng lão kia không ra tay, những người khác nhất định không uy hiếp được Giang Trần và Long Tiểu Huyền.

Nhưng mà nhìn thấy người Vẫn Thiên hội vây quanh hai người này. Mà Kha trưởng lão kia dường như cũng có ý tùy thời ra tay.

Thân ảnh nhoáng lên, lập tức phóng về phía trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua Kha trưởng lão kia.

- Muốn đánh nhau? Có thể được. Nhưng mà ngươi đứng yên, đừng nhúc nhích là được.

Vô Song đại đế cũng không ngăn cản, kỳ thực hắn cũng rất thưởng thức loại phong cách này của Long Tiểu Huyền.