́t cả đều vui vẻ. (2)
Nữ nhân là động vật tình cảm, thế nhưng không có nghĩa là không biết phân tích một cách lý trí. Những lời này của Vận phu nhân hiển nhiên vô cùng chuẩn xác.
- Được rồi.
Vô Song đại đế thấy Vận phu nhân cũng mở miệng như vậy, rốt cuộc cũng là tu sĩ, cũng không nhăn nhăn nhó nhó giống như người thế tục.
- A Vận, chỉ cần nàng biết tâm ý của ta. Nàng muốn ta làm gì ta cũng không từ chối.
Ước chừng hai thời thần sau, Vô Song đại đế hoàn thành giải độc cho Khanh phu nhân. Khanh phu nhân sau khi khôi phục ý thức, còn cho rằng mình ở thế giới khác gặp lại Vô Song đại đế.
Nhưng mà sự thực rất nhanh đã dội một gáo nước lạnh lên trên đầu nàng, bởi vì nàng lập tức nhìn thấy Vận phu nhân cũng tiến vào căn phòng này.
- Các người... Các người tại sao lại không có việc gì? Ta... Ta sao cũng không có việc gì thế này?
Khanh phu nhân mê man và kinh ngạc không thôi.
- Khanh muội, quỷ môn quan cũng đã đi một chuyến, muội còn không nhìn ra cái gọi là Thất tình độc này hay sao?
Vận phu nhân than nhẹ một tiếng:
- Muội thích Mạch ca, nhưng tại sao lại chưa bao giờ nói với tỷ tỷ?
Khanh phu nhân thở dài sâu kín, nói:
- Tỷ tỷ, nói hay không nói với tỷ đều không thay đổi được việc huynh ấy biết tỷ trước. Tỷ nói đúng, muội ngay cả quỷ một quan cũng đi qua một lần, có cái gì mà không thông suốt cơ chứ? Mạch ca, tỷ tỷ, mọi người muốn đánh ta, muốn giết ta thì cứ việc xuống tay đi.
- Muội muội ngốc, ta bảo Mạch ca cứu muội thì sao lại giết muội cơ chứ?
Vận phu nhân than nhẹ một tiếng:
- Muội chỉ cần nói một câu, từ nay về sau Mạch ca sẽ đối với muội như đối với ta.
Khanh phu nhân nhẹ nhàng cười cười, đứng lên nói:
- Tỷ tỷ, có những việc tỷ rất ngốc, thế nhưng ngốc lại có phúc của kẻ ngốc. Mạch ca là nam nhân của tỷ, tỷ còn rõ ràng hơn muội a. Trong lòng của huynh ấy liệu có thể chứa được đồng thời hai nữ nhân sao? Nếu như là nam nhân như vậy, cũng không đáng để muội muội ta vì huynh ấy mà chịu nỗi khổ tương tư.
- Mạch ca, huynh phải đối tốt với Vận tỷ.
Nói xong Khanh phu nhân đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại.
- Khanh muội, muội đi đâu vậy?
Vận phu nhân vội vàng hỏi.
- Tỷ tỷ, tỷ yên tâm đi, muội đã chết một lần. Nhất định sẽ phải sống tốt. Muội cũng sẽ không làm những chuyện ngu ngốc thế này.
Khanh phu nhân nở nụ cười thanh nhã, chậm rãi đi xuống lầu.
Đi ra ngoài cửa, nhìn thấy Giang Trần ở bên ngoài, ánh mắt Khanh phu nhân bình thản, khẽ đi qua mặt Giang Trần, chỉ là vừa bước được vài bước, nàng dừng lại, nói:
- Ngươi nói rất đúng, một khi thích huynh ấy, phải nói cho huynh ấy biết. Sau khi cho huynh ấy biết, ta cảm thấy toàn bộ mọi thứ đều có thể buông được.
Nụ cười của Khanh phu nhân không màng danh lợi, so với trước khi thiếu một phần cuồng si, nhiều thêm một phần thấu hiểu.
Có thể nhìn ra được, nữ nhân này đã buông bỏ tâm ma của mình xuống.
NHìn nàng đi xa, biến mất trong tầm mắt, trong lòng Giang Trần vẫn còn cảm khái.
Khách điếm này ngay cả chưởng quỹ và tiểu nhị đều đi hết. Đám người Giang Trần tạm thời không có chuyển chỗ ở, để cho Vô Song đại đế và Vận phu nhân ở nơi này nghỉ ngơi hồi phục hai ngày.
Sau đó bọn họ đi tới nơi hẹn với Lưu Chấn từ trước.
Trong lòng Giang Trần cũng có chút hiếu kỳ, Lưu Chấn này chỉ là võ giả Nguyên Cảnh, rốt cuộc là gây ra phiền phức gì ở Sương Nguyệt thành. Còn phải vận dụng Thiên Oánh thảo nhờ bọn họ giải quyết?
Giang Trần vốn không muốn xen vào việc của người khác, thế nhưng vì Thiên Oánh thảo, hắn vẫn quyết định xem thử một chút.
SƯơng Nguyệt thành cực kỳ phồn hoa, quy mô thành thị cũng rất lớn.
Địa điểm ước định với Lưu Chấn kia cũng vô cùng kín đáo, Giang Trần và hai người Vô Song đại đế tìm hồi lâu mới thăm dò được địa phương như vậy.
Đây là một tửu quán, thoạt nhìn cấp bậc tương đối thấp. Vị trí cũng là khu vực hỗn loạn nhẫn trong Sương Nguyệt thành.
Giang Trần và Vô Song đại đế đi tới, phí sức chín trâu hai hổ cuối cùng cũng tìm được tửu quán nhỏ này. Nhìn thấy bộ dáng đơn sơ của tửu quán nhỏ này, Vô Song đại đế nhịn không được mà có chút hoài nghi:
- Lão đệ, không phải chúng ta đi nhầm nơi rồi đó chứ?
Giang Trần cũng có chút hoài nghi, nhưng mà nhìn kỹ, hắn vẫn cười khổ nói:
- Chắc có lẽ không sai, căn cứ vào địa chỉ mà hắn cung cấp, tuyệt đối là ở đây.
- Mặc kệ, đi vào xem trước một chút. . Ra chương nhanh nhất tại { 𝘛RU 𝐌𝘛RU𝒴ỆN.ⅴn }
Vô Song đại đế vung tay lên, hắn có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh, hiện tại tâm tình lại vô cùng tốt, là tốt tới mức trước nay chưa từng có.
Từ năm đó, sau khi A Vận bị một chưởng đả thương, Vô Song đại đế luôn mang theo nàng đi bốn phía cầu y. Từ đó về sau, trong tâm tư của hắn đều chú tâm tới việc chữa thương cho đạo lữ, căn bản không có tâm tình gì tốt đẹp cả.
Mà bây giờ Giang Trần xuất hiện, Tùng Hạc đan xuất hiện, làm cho thương thế của Vận phu nhân bị áp chế, cơ năng tính mạng của Vận phu nhân cũng tăng lên.
Quan trọng nhất chính là, Giang Trần còn nói cho hắn biết, thương thế của Vận phu nhân Giang Trần có thể nắm chắc chín thành chữa khỏi.
Chuyện này đối với Vô Song đại đế mà nói, không thể nghi ngờ chính là kỳ tishc.
Phải biết rằng năm đó hắn đi cơ hồ khắp cương vực nhân loại, đã bái phỏng vô số Đan Vương, thậm chí là rất nhiều Đan đế lánh đời, hắn đều từng bái phỏng qua...
Thế nhưng mà đáp án nhận được là thất vọng, thất vọng, tiếp tục thất vọng.
Khi hắn cơ hồ sắp tuyệt vọng, Giang Trần xuất hiện, thắp sáng hi vọng cho hắn, bảo làm sao không khiến cho hắn phấn chấn cơ chứ?
Bởi vậy, tâm tình hắn tốt cũng là chuyện đương nhiên.
Hiện tại đừng nói là tửu quán nhỏ này, cho dù là nơi có dơ bẩn hơn nữa, hắn cũng hoàn toàn không chú ý.
Nếu như là bởi vì chuyện của Lưu Chấn kia, Vô Song đại đế chắn chắn sẽ không tới chỗ như thế này, cho dù có linh dược Thiên cấp Vô Song đại đế có lẽ cũng không quá cảm thấy hứng thú.
Nhưng mà hắn biết rõ Giang Trần cần Thiên Oánh thảo, thậm chí còn không tiếc bất kỳ giá nào dùng bốn ức vạn Thánh linh thạch đi đấu giá Thiên Oánh thảo. Bởi vậy có thể thấy được Giang Trần đối với Thiên Oánh thảo này coi trọng tới cỡ nào.
Giang Trần đã để ý Thiên Oánh thảo như vậy, tự nhiên Vô Song đại đế nguyện ý xuất ra một phần lực lượng.
Tửu quán nhỏ này nhìn bên ngoài có chút không bắt mắt, sau khi đi vào, vẫn coi như có chút không tệ. Chỉ là người uống rượu ở nơi này, ngư long hỗn tạp, hiển nhiên đều là người có thân phận tương đối phức tạp.
Có một chút tán tu, cũng có một ít thế lực bản thổ Sương Nguyệt thành, cũng có một ít thương khách qua đường.
Nhìn thấy người khí vũ hiên ngang như Vô Song đại đế đi tới, tiểu nhị của tửu quán này cũng có nhãn lực độc đáo, vội vàng tiến lên mời:
- Mấy vị khách quý, mời vào trong, mời vào trong.
Bất kể là Vô Song đại đế hay là Vận phu nhân, hay là Giang Trần và Long Tiểu Huyền, nhìn ai cũng không phải là người dễ chọc. Cho nên trong lòng tên tiểu nhị này âm thầm cảm thấy kỳ quái. Tửu quán của bọn họ đã tiếp rất nhiều khách nhân, thế nhưng chưa từng có nhân vật bậc này xuất hiện ở chỗ này.