Sát Thần Chí Tôn

Chương 1701: C1701: Phân công lâm yến vũ 1




Hai mắt Lâm Yến Vũ tỏa sáng:

- Sư tôn, đào gì vậy? Chuyện đào chân tường Đan Hỏa thành là chuyện mà đệ tử cảm thấy hứng thú nhất.

Đối với Đan Hỏa thành, Lâm Yến Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, nghe thấy tin này, tự nhiên hắn cảm thấy vô cùng phấn chấn.

Đối với Lâm Yên Vũ, Đan Hỏa thành là nơi mà hắn hận nhất, hận thù vô cùng sâu. Cũng bởi vì gia tộc trong lúc vô tình nhận được tổ truyền đan phương Thiên cấp thượng cổ, cho nên mới dẫn tới tai họa ngập đầu như vậy.

Tất cả cừu hận này đương nhiên không có cách nào phai mờ trong đầu Lâm Yến Vũ.

Tuổi còn nhỏ mà đã có hạt giống cừu hận chôn trong lòng như vậy, thiêu đốt nhiều năm như vậy, lửa giận báo thù mạnh như thế nào không cần phải nghĩ.

- Con cảm thấy nên đào như thế nào là hợp lý?

Giang Trần cười cười, cũng muốn khảo nghiệm ý tứ của Lâm Yến Vũ.

Lâm Yến Vũ nghĩ một lát, thở dài nói:

- Biện pháp đào thống khoái nhất tự nhiên là sư tôn công khai thân phận của mình, trực tiếp đi Đan Hỏa thành đá quán. Loại phương thức này vừa trực tiếp vừa bá đạo. Nhưng mà đệ tử cảm thấy loại phương thức này tuy rằng hả giận, tuy rất phong cách, thế nhưng nguy hiểm quá lớn. Phong cách của Đan Hỏa thành là không từ thủ đoạn, nếu như sư tôn dùng phương thức này đả quán Đan Hỏa thành, sau đó nhất định sẽ rất khó thoát thân. Trừ phi...

- Trừ phi cái gì?


Giang Trần cười ha hả.

- Trừ phi Khổng Tước đại đế bệ hạ cũng tự mình đi cùng người. Nếu như Khổng Tước đại đế tự mình áp trận, coi như là Đan Hỏa thành cũng không làm gì được.

Giang Trần lắc đầu:

- Bệ hạ một ngày bận trăm công ngàn việc, còn có chuyện quan trọng hơn cần làm. Tự nhiên không có khả năng theo ta làm những chuyện như trẻ con này.

Đả quán, đây tuyệt đối là phương thức hả giận nhất, nhưng mà cũng là phương thức dễ dàng kết thù oán nhất. Nếu như Giang Trần là một người đơn độc, tự nhiên không sao cả.

Thế nhưng lần này đi là vì cứu Mộc Cao Kỳ khỏi khổ hải, dùng loại phương thức đả quán này, không thể nghi ngờ là tự tìm phiền phức cho mình.

Cho nên nhất định Giang Trần sẽ không dùng biện pháp này.

Lâm Yến Vũ gật đầu tiếp tục nói:

- Đệ tử cũng biết biện pháp này không ổn. Mạnh mẽ đoạt không được vậy thì cũng chỉ có thể dùng trí. Dùng trí, sư tôn có nhiều thủ đoạn như vậy, đến Đan Hỏa thành hành sự theo hoàn cảnh, đệ tử cảm thấy khả năng thành công khá lớn.

- Được, hành sự theo hoàn cảnh, chính là bốn chữ này. Nhưng mà trước đó ta còn phải hỏi một chút vấn đề của Đan Hỏa thành từ con một chút.

Lâm Yến Vũ nói:

- Chuyện Đan Hỏa thành là thứ mà đệ tử quen thuộc nhất.

Điểm này Giang Trần không nghi ngờ Lâm Yến Vũ nói dối, khoác lác. Không nói trước đó bản thân Lâm Yến Vũ này chính là đệ tử thế gia ở Đan Hỏa thành.

Cho dù không phải là đệ tử thế gia, chỉ bằng vào phần cừu hận này của hắn với Đan Hỏa thành, nhất định cũng sẽ nghĩ biện pháp thu thập tất cả tư liệu về Đan Hỏa thành.

Cho nên nghe ngóng tin tức của Đan Hỏa thành từ miệng Lâm Yến Vũ, kỳ thực cũng là lựa chọn vô cùng sáng suốt.

Quả nhiên, lý giải của Lâm Yến Vũ về Đan Hỏa thành vô cùng phong phú, cũng vô cùng kỹ càng. Kể cả cấu tạo thế lực của Đan Hỏa thành, nhân vật chủ chốt, còn có một ít thế lực cường đại, tất cả đều nói tới.

Gia tộc Lâm Yến Vũ ban đầu ở Đan Hỏa thành tuyệt đối cũng là tồn tại khó dây vào. Tương đương với thế gia cửu cấp như Vi gia.

Ở Đan Hỏa thành cũng là thế lực đỉnh tiêm.


Trừ thế lực đại đế ra, cũng chỉ có thế lực cấp bậc đại phiệt là mạnh hơn Lâm gia một chút.

Mà thế lực đại phiệt của Đan Hỏa thành phân bố càng rộng rãi, cho nên ở Đan Hỏa thành, danh khí và nội tình của Lâm gia so với VI gia ở Lưu Ly vương thành mà nói, vừa cao vừa sâu hơn.

- Con nói xem thế lực mua được thiên tài Tiên Thiên mộc linh chi thể là thế lực cấp độ gì?

Giang Trần càng quan tâm tới chuyện này hơn.

- Thế lực này sao? Thế lực này gọi là Trích Tinh bang, tuyệt đối là một thế lực nhất lưu trong Đan Hỏa thành. Ngay cả Lâm gia của con lúc trước đối với Trích Tinh bang cũng không dám đắc tội một cách đơn giản như vậy. Nhắc tới Trích Tinh bang, có lẽ nội tình chưa hẳn vượt qua Lâm gia của con. Thế nhưng luận thực lực và lực ảnh hưởng tại Đan Hỏa thành, có lẽ còn trên Lâm gia của con.

- Ồ, nói cụ thể về Trích Tinh bang này một chút.

- Trích Tinh bang là bang phái, cũng không sai biệt lắm với tông môn. Nhưng mà tổ chức phân tán hơn tông môn một chút, người bên trong cũng thoải mái, hỗn tạp hơn. Nhưng đồng thời phong cách làm việc của bọn họ không có hạn định như tông môn. Nghe nói chuyện thương thiên hại lý Trích Tinh bang này cũng làm không ít.

Bang phái không sai biệt lắm với tông môn về tính chất, thế nhưng cấu tạo của bang phái không nghiêm ngặt bằng tông môn. Tông môn có lực lượng truyền thừa làm hạch tâm.

CƠ hồ tất cả nhân sĩ trong tông môn, phần lớn sẽ xoay quanh hạch tâm là lực lượng truyền thừa này. Mà bang phái thì khác, bọn họ chưa hẳn đã bị truyền thừa gì đó ràng buộc. Quan hệ giữa bọn họ giống như giang hồ vậy. Càng chú ý tới nghĩa khí, gắn bó lợi ích hơn.

Sự tồn tại của bang phái đại đa số là dựa vào chữ nghĩa khí cùng với chia cắt lợi ích.

Nói như vậy, bang phái là nơi có chung lợi ích cộng đồng.

Mà dùng sự ràng buộc lợi ích liên hệ chặt chẽ tạo thành bang phái. Nhiều khi vì lợi ích cộng đồng, thế lực bang phái sẽ phát huy ra sức chiến đấu còn mạnh mẽ hơn tông môn.

Đương nhiên, tông môn lục đục với nhau, giữa các bang phái cũng vậy.


Nhưng mà xét về tổng thế mà nói, liên hệ với bang phái dễ hơn tông môn một chút. Người tông môn rất nhiều người đều là mắt cao hơn đầu. Thậm chí là đạo lý đối nhân xử thế bất đồng, rất khó tiếp xúc.

Mà người bang phái thì khác, bọn họ bản thân đã lăn qua lăn lại ở thế tục, rất tinh thông đạo lý đối nhân xử thế. Cũng rất tinh tường chung quanh.

So sánh hai thế lực, bang phái dễ nói chuyện hơn.

Thậm chí có một ít bang phái, nếu như ngươi có đủ tiền tài, thì có thể mua đi một thiên tài trong đó.

Nhưng mà muốn dùng tiền mua một thiên tài trong một tông môn mà nói, vậy người khác nhất định sẽ cảm thấy ngươi vô cùng điên rồ.

Bang phái ngươi có thể cò kẻ mặc cả công khai, mà tông môn còn coi trọng mặt mũi.

Nếu như lựa chọn giữa hai thế lực, Giang Trần tình nguyện chọn bang phái.

Lâm Yến Vũ bái Giang Trần làm sư phụ, lại liên tục chịu rất nhiều ân huệ của Giang Trần, hắn thậm chí còn nghĩ cơ hội báo đáp sư tôn. Muốn chứng minh giá trị của mình trước mặt sư tôn.

Cho nên sau khi nhận nhiệm vụ này, Lâm Yến Vũ chẳng những không mất hứng, mà ý chí chiến đấu còn tăng nhiều, vẻ mặt vui mừng nói:

- Sư tôn, người tín nhiệm đệ tử như vậy, chuyện này đệ tử nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho người. Người yên tâm, tuy rằn Lâm gia con bị diệt tộc, thế nhưng một số con đường của Lâm gia vẫn còn. Con có thể tiềm phục ở Đan Hỏa thành dài nhưu vậy cũng tự có con đường của mình. Sư tôn cứ giao chuyện này cho con, đệ tử nhất định sẽ dùng hết toàn lực, không tiếc bất kỳ giá nào cũng phải làm chuyện này cho thỏa đáng.