Mà thế giới võ đạo, là thế giới cần có anh hùng nhất, tôn trọng anh hùng nhất.
Trong dân gian Lưu Ly Vương Thành, các loại phiên bản, sớm đã miêu tả Chân Đan Vương thành anh hùng của Lưu Ly Vương Thành, nhất là trận chiến giữa hắn và Kê Lang Đan Vương, càng coi là cuộc chiến tôn nghiêm, cuộc chiến địa vị của Lưu Ly Vương Thành.
Người trong Lưu Ly Vương Thành xưa nay rất đoàn kết, sau khi Phàn thiếu chủ vẫn lạc, bọn hắn rất cần một thanh niên hào kiệt đến bổ khuyết địa vị thiếu thốn trong nội tâm bọn hắn.
Dưới loại tình huống này, Giang Trần đúng thời cơ mà sinh.
Đương nhiên, đây hết thảy, tự nhiên có Khổng Tước Đại Đế ở sau lưng âm thầm thôi động. Bất quá, trọng yếu nhất vẫn là Giang Trần dựa vào thực lực cùng thiên phú kinh người, chinh phục Lưu Ly Vương Thành.
Nghe đến tiếng hô này, lần thứ nhất Giang Trần cảm giác được mình đã hoàn toàn dung nhập vào thế giới này, dung nhập Thần Uyên Đại Lục, chính thức xem mình là một thành viên của thế giới này.
Người không phải thảo mộc, ai có thể vô tình.
Nhìn từng khuôn mặt lạ lẫm nhưng đáng yêu, vì mình kích động, vì mình hoan hô, vì mình vỗ tay, cùng bi cùng vui... mặc dù Giang Trần là người của hai thế giới, giờ phút này trong lòng cũng có một dòng nước ấm kích động.
- Nguyên lai cảm giác bị người yêu mến, được người sùng bái, là rất tốt.
Trong nội tâm Giang Trần cảm khái, cái này cùng tiền thế bị người kính ngưỡng là bất đồng.
Kiếp trước, hắn dựa vào là địa vị Thiên Đế chi tử, để cho người khác ngưỡng mộ.
Mà ở kiếp này, là chân chính dựa vào cố gắng của mình, dựa vào thực lực cùng mị lực của mình, để cho người khác kính ngưỡng mình phát ra từ đáy lòng.
Hai cảm giác này, là hoàn toàn bất đồng.
- Đáng tiếc a, Thiếu chủ bài danh chiến, tối đa chỉ có thể khiêu chiến ba lượt. Bằng không thì Chân Đan Vương khẳng định còn có hi vọng tiếp tục đi tới.
- Đúng vậy, Chân Đan Vương khiêu chiến tên thứ tám Cao Triển, nhất định là bởi vì hắn đối với thiên tài Top 10 không có khái niệm gì. Bằng không thì dù hắn khiêu chiến Top 5, cũng có hi vọng.
- Không có sao, tên thứ tám đã tiến vào đệ nhất đội, tiến vào đệ nhất khu. Chân Đan Vương còn trẻ, qua mười năm hai mươi năm, chờ hắn lớn lên, người bài danh trước hắn, chỉ sợ sẽ chủ động nhường ra vị trí.
- Ân, thật sự là chờ mong, chờ mong Chân Đan Vương đại biểu Lưu Ly Vương Thành chúng ta chinh phục Thượng Bát Vực, đánh khắp Thượng Bát Vực trẻ tuổi vô địch thủ.
- Hắc hắc, đây là tất nhiên. Mặc dù Thượng Bát Vực nhiều thiên tài, thế nhưng mà thiên tài Đan Vũ song tuyệt, chỉ có Chân Đan Vương của chúng ta, những người khác, phi…
Toàn bộ Lưu Ly Vương Thành, bây giờ nói đến Chân Đan Vương, đều là vẻ mặt kiêu ngạo. Không hề nghi ngờ, bọn hắn đã coi Chân Đan Vương là đại biểu kiệt xuất nhất của Lưu Ly Vương Thành.
Nói thật, bảy thiên tài bài danh trước trên Thiếu Chủ Bảng kia, tuy không phải người người đều bị Giang Trần phát huy chấn trụ, nhưng ít ra có ba bốn cái, trong nội tâm đang âm thầm may mắn.
May mắn cái gì?
May mắn thứ hạng chiến chỉ có ba cơ hội, mà Chân Đan Vương đã dùng hết ba lượt, sẽ không thể khiêu chiến nữa, bằng không thì địa vị của bọn hắn, chỉ sợ sẽ tràn đầy nguy cơ.
Càng may mắn chính là, lần thứ ba Chân Đan Vương khiêu chiến là Cao Triển, mà không phải bọn hắn. Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, đứng ở góc độ của Cao Triển suy nghĩ một chút, đổi bọn hắn đi lên, có lẽ kết cục cũng sẽ đồng dạng như Cao Triển.
Dùng bọn hắn đoán chừng, Chân Đan Vương này, có lẽ thật sự có thực lực trùng kích Top 3.
- Đáng tiếc, vẫn là quá bảo thủ. Dùng ta xem, huynh đệ ta khiêu chiến tên thứ năm, cũng có hi vọng chiến thắng. Thắng bại ít nhất là 5-5.
Cơ tam công tử vô cùng đau đớn, ở đó bóp cổ tay thở dài, vì Giang Trần cuối cùng nhất chỉ có thể bài danh thứ tám mà cảm thấy đáng tiếc.
- Lão Tam, Chân Đan Vương leo đến một bước này, một đường thắng liên tiếp, bài danh thứ tám hay thứ năm, khác nhau đã không lớn. Cho dù là người bài danh Top 5, hiện tại ai dám không thừa nhận thành tích cùng địa vị của hắn?
Bàn Long phiệt chủ ngược lại là thấy càng sâu một ít.
Cơ tam công tử cười hắc hắc:
- Lời nói mặc dù như thế, thế nhưng mà xếp hạng thứ năm, sẽ đẹp mắt hơn một ít a.
Bàn Long phiệt chủ than nhẹ một tiếng:
- Có ít người chú định là thiên tài, cho dù trước kia vô danh, chỉ cần có được sân khấu thuộc về hắn, hắn sẽ bỗng nhiên nổi tiếng. Lão Tam, ngươi có thể cùng Chân Đan Vương kết làm huynh đệ, là sự tình thông minh nhất ngươi làm, cũng là may mắn lớn nhất của ngươi.
Chuyện cho tới bây giờ, sợ rằng ai cũng không hoài nghi Khổng Tước Đại Đế sẽ lập Chân Đan Vương làm Thiếu chủ của Lưu Ly Vương Thành.
Cơ tam công tử vỗ ngực:
- Phiệt chủ yên tâm, ta cũng sẽ cố gắng, để cho người trong thiên hạ biết, Cơ lão tam ta xứng cùng Chân Đan Vương kết làm huynh đệ.
Nếu như trước kia, Cơ tam công tử thật đúng là không có tin tưởng gì. Thế nhưng mà sau khi có được Chân Long huyết, Cơ tam công tử lại tin tưởng rất nhiều.
Bàn Long phiệt chủ không biết hắn ở đâu ra tin tưởng, bất quá chứng kiến hắn nói như vậy, thì phi thường hài lòng.
- Thiếu chủ bài danh chiến này, tiếp đến sẽ không có quá nhiều huyền niệm. Hắc mã lớn như Chân Đan Vương, đoán chừng sẽ không còn nữa.
Từ thứ hai mươi, trực tiếp giết đến thứ tám, loại vượt qua này, hoàn toàn chính xác là không thể nào phát sinh lần nữa.
Trong Lưu Ly Vương Thành, Tu La Đại Đế chứng kiến Cao Triển bị đánh bay ra lôi đài, lửa giận thiếu chút nữa không áp chế được.
Lại thua rồi.
Từ khi Chân Đan Vương này xuất hiện ở Lưu Ly Vương Thành, Tu La Đại Đế cảm thấy sự nghiệp của nhất mạch mình, một mực đều thất bại.
Hôm nay, ngay cả người thừa kế Tu La Sát Đạo đắc ý nhất của mình, vậy mà cũng bại trong tay tiểu tử kia, như vậy xuống dưới, mình tân tân khổ khổ mưu đồ nghiệp lớn ngàn năm, chẳng lẽ phải ngâm nước nóng sao?
Cao Triển bị đánh bay ra lôi đài, mặc dù không chết, thậm chí không có bị thương nặng, thế nhưng mà một thiên tài tu luyện Tu La Sát Đạo, một khi tao ngộ đả kích cả thể xác lẫn tinh thần, kết cục chỉ có hai.
Hoặc là bị kích thích, biết hổ thẹn rồi sau đó dũng, tiến thêm một bước ngộ đạo, từ nay về sau đi về hướng đỉnh phong. Cái này cần đạo tâm kiên định, có quyết đoán, có thể tiêu diệt hết bóng mờ, tiêu diệt hết cảm xúc mặt trái trong trận chiến kia.
Hai, là từ nay về sau không còn phấn chấn, biến thành thế hệ bình thường. Trong lịch sử, loại người này cũng không ít, thậm chí có thể nói chiếm bảy tám phần.
Tuy Tu La Đại Đế giận dữ, nhưng không có mất chừng mực, cũng không có giận chó đánh mèo, mà sắc mặt nghiêm trọng quét một vòng.
Phía dưới là Nhật Nguyệt Tinh Tam Hoàng, còn có thủ tịch Chân Truyền Đệ Tử Lý Kiến Thành.
Nhật Nguyệt Tinh Tam Hoàng, là phụ tá đắc lực dưới trướng Tu La Đại Đế, địa vị tương đương với Khổng Tước Thánh Sơn Tứ đại Hoàng giả. Mà Lý Kiến Thành, thì là môn đồ đắc ý nhất của Tu La Đại Đế, cũng là người nối nghiệp Tu La Đại Đế chỉ định. Tương đương với Phàn thiếu chủ năm đó.