Sát Thần Chí Tôn

Chương 1514: C1514: Nhân khí bạo phát




Nhưng mà Chân Đan Vương từ sau trận chiến Vạn Thọ đan, danh tự, dường như có mị lực vô cùng, làm cho người ta không thể không tin phục.

Giang Trần vừa mới nói ra, tiếng hoan hô phía dưới lập tức như sấm động.

Nhưng mà lập tức có người hô:

- Không công bằng a. Vì sao chỉ có top ba?

- Đúng vậy, Chân Đan Vương, bọn họ tiến vào top ba, chỗ tốt đã có đủ nhiều. Cho bọn họ cơ duyên bất quá chỉ là diệt hoa trên gấm mà thôi. Vì sao không đưa than sưởi ấm cho chúng ta vào ngày tuyết rơi a.

- Đúng vậy, chúng ta cũng không yêu cầu gì nhiều, chỉ cầu Chân Đan Vương giảng bài truyền đạo cho chúng ta. Cũng giống như khi khai trương Thái Uyên các vậy, giảng vài ngày.

- Đúng, lần trước giảng ba ngày, lần thịnh hội như thế này tối thiếu phải bảy ngày.

- Bảy ngày sau đủ được? Ta đề nghị giảng mười ngày.

Trong lúc nhất thời, các loại âm thanh dưới đài liên tiếp vang vọng. Giang Trần qua, đại đa số là thiên tài đan đạo tán tu, bên trong đám đệ tử thế gia đại phiệt cũng cóm một bộ phận ồn ào, những người này đại bộ phận đều là đệ tử nhất mạch của Khổng Tước đại đế. Những đệ tử của nhất mạch khác cũng có người ồn ào, nhưng tổng thể vẫn bảo trì một ít rụt rè.

Nhưng mà từ ánh mắt bọn họ cũng có thể nhìn ra được, bọn họ đối với chuyện này vô cùng chờ đợi. Tuy rằng Chân Đan Vương là người của nhất mạch Khổng Tước đại đế.

Nhưng mà trừ bộ phận nhất mạch của Tu La đại đế có chút địch ý ra, những người khác vẫn là trung lập. Đã không có vấn đề lập trường, mọi người đối với chuyện Chân Đan Vương đả bại Kê Lang Đan Vương của Đan Hỏa thành tự nhiên vô cùng sùng bái. Có loại chờ mong này, cũng không có gì là kỳ lạ.


Nhìn thấy Giang Trần được người ta đề cao như vậy, phụ tử Vi gia ở một bên nhìn vào cũng cảm thấy máu tươi sôi trào. Đây là Đan Vương khách khanh của Vi gia bọn họ, hiện tại đã trở thành nhân vật chạm vào bỏng tay nhất Lưu Ly vương thành.

Cao thấp Vi gia ai mà không cảm thấy quang vinh theo cơ chứ? Ai mà không cảm thấy trên mặt như có ánh sáng?

Nếu như là bình thường tự nhiên Giang Trần không muốn không đâu lãng phí mười ngày giảng bài. Thế nhưng trải qua một chuyến đi man hoang, Giang Trần lại hiểu ra, suy nghĩ cũng thay đổi rất nhiều.

Hắn đã không giống như năm đó, bo bo giữ mình được nữa.

Nhìn thấy trong man hoang Ma tộc rục rịch, nhìn thấy vô số tu sĩ nhân loại gặp phải tai họa ngập đầu, Giang Trần cũng không thể thờ ơ được nữa.

Cũng chính là bởi vì nhìn thấy Ma tộc rục rịch thì Giang Trần mới biết được Khổng Tước đại đế nhiều năm qua áp chế cảm ngộ Thiên đạo chỉ vì giám thị Ma tộc là hành động vĩ đại tới cỡ nào.

Kiếp trước Giang Trần vốn cũng không phải là loại người vì tư lợi.

Đến kiếp này, bất quá chỉ là tình thế bắt buộc, cho nên mới không thể không lựa chọn bo bo giữ mình.

Thế nhưng mà trong cơ thể hắn cuối cùng vẫn chảy nhiệt huyết của thiếu niên. Trong người hắn thực chất kế thừa trách nhiệm của phụ thân Thiên Đế.

Cho nên giờ phút này trong lòng hắn đã có quyết định.

Giảng bài thì giảng bài vậy.

- Chư vị, mọi người đã yêu cầu như vậy, đợi thi đấu đan tháp chấm dứt, chân mỗ sẽ khai đàn giảng bài ở nơi này mười ngày. Chân mỗ chỉ có một yêu cầu, đó là xin mọi người tuyên truyền nhiều hơn, càng nhiều đan sư tới đây nghe giảng càng tốt.

Nhận được hứa hẹn của Giang Trần, đám người phía dưới hoan hô.

- Đó là điều đương nhiên, Chân Đan Vương bắt đầu giảng bài, không tới mới là người ngu.

- Đúng, cho dù hai chân đứt cũng phải bò tới nghe giảng bài.

- Chân Đan Vương bắt đầu giảng bài, nhất định tất cả mọi người sẽ đổ xô r a đường.

- Đúng vậy, ta nhất định sẽ tuyên truyền cho Chân Đan Vương, ai không đến ta liều với hắn.

Những tán tu này đều là hán tử đơn thuần. Cũng không có cong cong thẳng thẳng như đám đệ tử thế gia đại phiệt kia. Bọn họ nghĩ cái gì là nói cái đó.


Nhất là đối với Chân Đan Vương, bọn họ cảm thấy Chân Đan Vương chính là mục tiêu của bọn họ. Là tấm gương tốt nhất, ví dụ của tán tu quật khởi.

Trước khi đi vào Lưu Ly vương thành, Chân Đan Vương không có một chút danh khí nào.

Hiện tại tên tuổi Chân Đan Vương vang dội khắp thiên hạ.

Thử hỏi một câu trong thiên hạ còn có ai có thể quật khởi nhanh hơn Chân Đan Vương? Mạnh hơn Chân Đan Vương?

Trong một hai năm ngắn ngủi đã hoàn thành chuyện mà người khác dùng cả đời cũng không hoàn thành được.

Đả bại Kê Lang Đan Vương, đánh vỡ thần thoại bất bại của Đan Hỏa thành.

Loại chuyện này trăm ngàn năm qua cũng chưa từng có ai làm được qua. Hết lần này tới lần khác Chân Đan Vương lại làm được, còn làm vô cùng hoàn mỹ.

Nhìn thấy bầu không khí cuồng nhiệt phía dưới như vậy, người nhất mạch Khổng Tước thánh sơn trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Dù sao Giang Trần cũng coi như là người nhất mạch Khổng Tước thánh sơn bọn hắn.

Nhất là Vân Trung Minh Hoàng, biết rõ Chân Đan Vương là người mà Khổng Tước đại đế chọn là người nối nghiệm, trong lòng của hắn từ đầu có chút vướng mắc, nhưng hiện tại cẩn thận quan sát Chân Đan Vương này, hắn lại phát hiện ra ánh mắt của Khổng Tước đại đế bệ hạ quả nhiên đặc biệt.

Người bình thường đối mặt với nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt như vậy chỉ sợ đã sớm lâng lâng.

Nhưng mà trên mặt Chân Đan Vương này thủy chung vẫn có nụ cười bình tĩnh tự nhiên kia. Giống như tất cả ủng hộ và tung hô này đối với hắn chỉ là mây bay.

Tuổi còn trẻ mà đã có công phu hàm dưỡng như vậy, ít nhất trên điểm này Chân Đan Vương đã vượt qua người khác rất nhiều.


Mấu chốt nhất chính là, Vân Trung Minh Hoàng ngạc nhiên phát hiện ra một việc, lời tiên đoán của Khổng Tước đại đế bệ hạ chính xác. Từ khí tức trên người Chân Đan Vương phát ra, khí tức như có như không này thực sự đã là Thiên Thánh Cảnh.

Chuyện này khiến cho Vân Trung Minh Hoàng không thể không phục.

Ban đầu ở khảo hạch cơ duyên Khổng Tước thánh sơn, Vân Trung Minh Hoàng còn phát hiện ra tu vi võ đạo của Chân Đan Vương này chỉ là Địa Thánh Cảnh.

Hiện tại mới qua bao lâu mà đã là Thiên Thánh Cảnh.

Có tốc độ đột phá võ đạo kinh người như vậy, khó trách Khổng Tước đại đế bệ hạ lại thưởng thức hắn như vậy. So sánh với hắn, Vân Trung Minh Hoàng quả thực không phát hiện được so với hắn Phiền thiếu chủ có ưu thế áp đảo nào.

Vứt bỏ không nói tới chuyện Phiền thiếu chủ là huyết mạch Ma tộc, Phiền thiếu chủ những năm này khổ tâm kinh doanh, ở Lưu Ly vương thành cũng coi như có danh tiếng rất tốt. Nhân khí cực vượng.

Thế nhưng mà vừa so sánh với Chân Đan Vương, nhân khí của Phiền thiếu chủ dường như cũng phải cam bái hạ phong.

Mà thiên phú đan đạo càng không cần phải so đo. Ngay cả thần thoại bất bại của Đan Hỏa thành cũng có thể đánh vỡ. Thiên phú đan đạo của Chân Đan Vương tuyệt đối không phải là thứ mà Phiền thiếu chủ có thể so sánh.

Thứ duy nhất có thể so sánh chính là thiên phú võ đạo. Tu vi của Phiền thiếu chủ so với Chân Đan Vương dường như mạnh hơn không ít.

Thế nhưng mà Chân Đan Vương lại có khí chất võ đạo không hiện sơn lộ thủy như vậy, nếu như thực sự quyết đấu, rốt cuộc hươu chết về tay ai cũng khó mà nói trước được.