Sát Thần Chí Tôn

Chương 1451: C1451: Lai lịch chân thật của mãng kỳ 1




Thần sắc của Giang Trần lạnh lẽo, quả nhiên, suy đoán của mình không sai.

- Ngươi một Ngoại Vực dị tộc, lại muốn ta là tu sĩ Thần Uyên Đại Lục cứu ngươi từ Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận ra, quả nhiên là giỏi tính toán a.

Giang Trần châm chọc nói.

Mãng Kỳ chỉ cười khổ, cũng không tự biện.

Trong lúc nhất thời, tràng diện ngược lại có chút cương. Trong bóng tối, một người một thú đều không nói gì.

Sau nửa ngày, Mãng Kỳ mới than nhẹ một tiếng, mở miệng nói:

- Giang Trần, sống đến cái tuổi này như ta, ở dưới tình cảnh như vậy, có lẽ góc cạnh gì, cách nghĩ gì, đều bị tuế nguyệt vô tận mài bình rồi. Bất quá, ngươi đã nói chuyện này, ta cảm thấy ta cần phải phân biện vài câu, không biết ngươi có nguyện ý cho ta cơ hội như vậy hay không? Ngươi có thể lựa chọn không tin.

Giang Trần thật không có bá đạo đến không cho đối phương nói chuyện, thản nhiên nói:

- Ngươi nói đi.


Mãng Kỳ gật gật đầu, trong mắt hiện lên cảm giác tang thương vô tận:

- Chính như ngươi nói, ta là đến từ dị vực. Bị Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này vây khốn, đại bộ phận đều là đến từ dị vực. Chỉ có điều, đến từ dị vực, cũng đồng dạng có khác nhau. Chính thức xâm lấn Thần Uyên Đại Lục các ngươi, là Ma tộc dị vực. Mà chúng ta, chẳng qua là Khôi Lỗi của Ma tộc, là tay chân do Ma tộc điều khiển. Gia viên của chúng ta, sớm đã bị Ma tộc chiếm lấy, con dân của chúng ta, tử tôn của chúng ta, lại bị Ma tộc lôi cuốn, ở trong vô tận vị diện, chinh phạt khắp nơi, vì dã tâm của Ma tộc làm bia đỡ đạn, làm vật hi sinh. Ngươi có thể coi ta là Ngoại Vực dị tộc, nhưng xâm lấn Thần Uyên Đại Lục các ngươi, lại là Ma tộc.

Mãng Kỳ nói, nói không dài, lại đem ý tứ biểu đạt rõ ràng.

- Các ngươi là Khôi Lỗi của Ma tộc?

Giang Trần nhíu mày, đối với cái thuyết pháp này của Mãng Kỳ, cũng là bán tín bán nghi.

- Đúng vậy, chúng ta cũng là người bị hại của Ma tộc. Chúng ta bị cường giả Thần Uyên Đại Lục vây ở trong Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này, là chúng ta gieo gió gặt bão. Chúng ta đối với Thần Uyên Đại Lục không có bất kỳ căm hận, cũng không có bất kỳ cừu hận. Bởi vì đối với người của Thần Uyên Đại Lục mà nói, mặc kệ chúng ta là chủ động tới, hay bị Ma tộc lôi cuốn đến, đều là người xâm nhập, bị nhốt bị giết, cũng là chuyện đương nhiên. Đầu sỏ gây nên chính thức, khơi mào chiến tranh là Ma tộc, Ma tộc là chủng tộc tà ác tham lam, tính xâm lược rất mạnh.

Mãng Kỳ nói đến đây, trong mắt cũng hiện lên cừu hận vô hạn. Trong mắt, lửa giận phảng phất từ Thượng Cổ đến bây giờ, cũng không cách nào dập tắt.

- Ngươi nghi vấn, hoài nghi ta, thậm chí căm hận ta, cái này đều đúng. Đối với thổ dân Thần Uyên Đại Lục các ngươi mà nói, chúng ta thực sự là kẻ xâm lược. Đứng trên góc độ của các ngươi xem, xâm lấn gia viên của các ngươi, kia chính là địch nhân, là cường đạo.

Mãng Kỳ than nhẹ, mang theo một loại ngữ khí mê mang:

- Ta cũng có quê quán, cũng có cố thổ. Quê hương của ta, đó là một địa phương cực đẹp, chỗ đó có rất nhiều chủng tộc, tuy cũng có phân tranh, có các loại tranh chấp, nhưng một mực rất bình tĩnh. Thẳng đến một ngày, Ma tộc phát hiện chúng ta. Bọn hắn mang theo lực hủy diệt vô tận, cướp sạch gia viên của ta, tiêu diệt vô số chủng tộc chỗ đó, đem tất cả cường giả có thể chinh chiến chỗ đó, chiêu mộ thành binh lính, chinh phạt khắp nơi, cực kì hiếu chiến... địa phương như quê nhà ta, Ma tộc không biết hủy diệt qua bao nhiêu. Không thể không nói, cường giả Thần Uyên Đại Lục của các ngươi, là phi thường kiên quyết. Ít nhất, bọn hắn đánh tan Ma tộc xâm lấn, ở dưới Ma tộc xâm lấn, còn có thể bảo chứng gia viên bất diệt...

Giang Trần hiếu kỳ:

- Ngươi không phải là bị vây ở dưới mặt đất sao, làm sao biết gia viên chúng ta bất diệt?

Mãng Kỳ cười khổ:

- Đó là ngươi không biết lực phá hoại của Ma tộc, nếu như Ma tộc thành công khống chế một vị diện, vị diện này, làm sao có thể còn Nhân tộc huyết mạch các ngươi nữa? Thượng Cổ đến nay, làm sao có thể còn huyết mạch Nhân tộc truyền thừa? Ngươi làm sao có thể đứng trước mặt ta?

Tính xâm lược của huyết mạch Ma tộc rất mạnh, bọn hắn xâm lấn mỗ địa phương, tuyệt đối không phải chiếm cứ chỗ này đơn giản như vậy, bọn hắn sẽ từ trên huyết mạch căn bản, đồng hóa chỗ này, cuối cùng đem toàn bộ huyết mạch nơi này cải tạo thành huyết mạch Ma tộc.


Nếu như là loại không thể cải tạo, hoặc không cách nào dung hợp huyết mạch Ma tộc, sẽ bị bắt làm đầy tớ, hoặc biến bọn họ thành công cụ tác chiến, hoặc là bị giết chết.

- Mãng Kỳ, ngươi nói lời này, ta tạm thời tin. Ta chỉ hỏi ngươi, Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này, đến cùng phong ấn bao nhiêu cường giả? Bên trong có bao nhiêu là huyết mạch Ma tộc?

Giang Trần đối với sự tình thời thượng cổ, biết quá ít. Ở trong văn tự truyền thừa của Đan Tiêu Cổ Phái, cũng nói không nhiều lắm, đồ vật chi tiết cơ hồ không có.

Hiển nhiên, trận chiến ấy, Đan Tiêu Cổ Phái căn bản không có người trở lại truyền thừa chi địa, tự nhiên không có lưu văn tự thực chất gì.

Thừa cơ hội này, Giang Trần muốn lý giải một phen.

Mãng Kỳ lắc đầu:

- Huyết mạch Ma tộc, một cái cũng không có.

- Có ý tứ gì?

Giang Trần hiện lên một vòng nghi hoặc.

- Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận này, vây khốn đều là những Khôi Lỗi chiến sĩ chúng ta. Đến cùng có bao nhiêu, ta cũng không rõ ràng lắm. Hiện tại còn sống có bao nhiêu, ta cũng không rõ ràng. Ta chỉ biết là, lúc trước trận chiến ấy, Thần Uyên Đại Lục các ngươi ra hết cường giả. Bố trí một cái trận pháp đáng sợ, dẫn chúng ta tới đây, sau đó vây khốn chúng ta ở trong trận pháp. Trận chiến ấy, Ma tộc chỉ điều khiển ở sau lưng, căn bản không có người tham chiến.

Tin tức này, ngược lại là ngoài ý muốn.


Mãng Kỳ tiếp tục nói:

- Có lẽ ngươi không tin, ngươi có thể rút huyết mạch của ta, đi ra ngoài tìm hiểu thoáng một phát, liền biết rõ chúng ta có huyết mạch Ma tộc hay không.

Giang Trần nhíu mày:

- Ma tộc đã sử dụng các ngươi tác chiến, vì cái gì không đồng hóa huyết mạch của các ngươi?

Mãng Kỳ cười khổ không thôi:

- Ma tộc tự cao tự đại, bọn hắn cho rằng bọn hắn là chủng tộc kiệt xuất nhất, ưu tú nhất trong vũ trụ. Bọn hắn đối với huyết mạch của mình, phi thường tự ngạo. Cái gọi là đồng hóa huyết mạch, cũng không phải ai cũng có tư cách truyền thừa. Chúng ta chẳng qua là Khôi Lỗi chiến sĩ của bọn hắn. Ở Ma tộc xem ra, ngay cả tư cách nhận huyết mạch của bọn hắn cũng không có.

- Còn có chuyện như vậy?

Giang Trần rất là giật mình.

- Kỳ thật đây chỉ là thuyết pháp kiêu ngạo của Ma tộc. Trên thực tế, tuy tính xâm lược của huyết mạch Ma tộc cường đại, nhưng vũ trụ to lớn, chủng tộc vô số, không phải tất cả chủng tộc huyết mạch, đều dễ dàng xâm nhập như vậy. Rất nhiều chủng tộc, Ma tộc đồng hóa độ khó rất lớn, bọn hắn sẽ không lựa chọn đồng hóa.