Sát Thần Chí Tôn

Chương 1413: C1413: Đan nhi ôm ấp tình cảm




Phía sau núi, trong trúc lâm, Đan nhi tiểu thư tựa cửa sổ mà đứng, đẩy cửa sổ ra, hô hấp lấy không khí tươi mát trong rừng, tâm tình phiền muộn cũng thoáng khá hơn một chút.

- Đan nhi tiểu thư, ngươi xuất quan?

Nha đầu Thúy nhi nhìn thấy tiểu thư đẩy cửa sổ ra, vội từ hoa viên phía trước chạy tới, biểu lộ có chút kích động.

- Thúy nhi, ta ở hậu sơn, thỉnh thoảng nghe được Khổng Tước Thánh Sơn có thanh âm hoan hô như sấm sét, không biết là chuyện gì xảy ra?

Thúy nhi nghe hỏi, con mắt sáng ngời, mặt mày hớn hở nói:

- Tiểu thư, lần này ngươi không đi xem, thật sự là quá đáng tiếc. Thúy nhi cũng thay ngươi cảm thấy tiếc hận. Ta nghe người ta nói, lần này Đan Hỏa Thành khí thế hung hung, muốn cướp đoạt một đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta.

- Đan Hỏa Thành?

Đan nhi tiểu thư khẽ chau mày.

- Đan Hỏa Thành kia, ta nghe nói là trong Nhân loại cương vực, có trình độ đan đạo cường đại nhất. Chúng ta... Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta không phải sẽ chịu thiệt sao?

Thúy nhi vội nói:

- Đan Hỏa Thành là rất lợi hại, trước đó mọi người cũng cảm thấy, lần này Khổng Tước Thánh Sơn sẽ phiền toái. Thế nhưng mà tiểu thư ngươi đoán như thế nào?

- Như thế nào?

Nhìn vẻ mặt Thúy nhi hưng phấn, tựa hồ tình huống có chút vượt qua dự kiến?

- Tiểu thư, ngươi sẽ không nghĩ ra a, lần này Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta thắng, đánh cho người Đan Hỏa Thành không còn chút khí diễm, cuối cùng xám xịt ly khai.


- Thắng?

Đan nhi tiểu thư khẽ giật mình.

- Là bệ hạ tự mình ra tay sao?

- Mới không phải đây này.

Thúy nhi nói:

- Bệ hạ địa vị cao như vậy, chắc chắn sẽ không đơn giản ra tay, nói sau, Đan Hỏa Thành cũng không phải Đan Cực Đại Đế tự mình ra tay. Bất quá, bọn hắn phái ra thiên tài đan đạo, tên Kê Lang Đan Vương, nghe nói là cự đầu đan đạo kiệt xuất nhất Đan Hỏa Thành ngoại trừ Đan Cực Đại Đế. Hơn nữa, Kê Lang Đan Vương này so với bọn người Đan Cực Đại Đế, còn là vãn bối.

- Vãn bối ra tay, vậy bệ hạ hoàn toàn chính xác không thể tự mình ra tay. Vậy Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, phái vị đại nhân Đan Vương nào? Kê Lang Đan Vương, ta giống như nghe qua tên tuổi của hắn, có người nói, hắn là trừ một ít đan đạo Đại Đế, là người có thực lực mạnh nhất. Nửa bước Đan Đế, về sau nhất định sẽ trở thành đan đạo Đại Đế? Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, ai có thể đả bại hắn?

- Tiểu thư, ngươi nói những chuyện kia đều đúng. Thế nhưng mà lần này, Kê Lang Đan Vương vẫn bị đánh bại, hơn nữa nghe người khác nói, hắn bại rất chật vật.

- Ai đánh bại hắn?

Thúy nhi cười hì hì nói:

- Nói lên người này, có khả năng tiểu thư cũng chưa từng nghe qua, người này tên là Chân Thạch, tất cả mọi người gọi hắn là Chân Đan Vương. Hắn đến Lưu Ly Vương Thành còn không tới một năm, chẳng qua là một Đan Vương khách khanh của Cửu cấp thế gia.

- Khách khanh Đan Vương? Vậy sao bệ hạ lại chọn hắn xuất chiến?

Đan nhi hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

- Cửu cấp thế gia, tại Lưu Ly Vương Thành, không phải thế lực tầng thứ ba sao? Dưới thế lực Đại Đế, thế lực đại phiệt, mới là Cửu cấp thế gia? Đúng hay không?

Mặc dù Đan nhi tiểu thư đến Khổng Tước Thánh Sơn mấy năm rồi, bất quá nàng chỉ ru rú trong nhà, trải qua sinh hoạt nửa ẩn cư.

Đối với sự tình của Lưu Ly Vương Thành cũng biết một ít, nhưng biết không quá kỹ càng.

- Đúng vậy. Cũng chính bởi vì như vậy, cho nên lần đan đấu này mới phi thường truyền kỳ. Hiện tại toàn bộ Lưu Ly Vương Thành, nhân vật sốt dẻo nhất, không phải bệ hạ, mà là Chân Đan Vương kia.

Thúy nhi cười hì hì:

- Tiểu thư, ta nghe nói, Chân Đan Vương này còn không có thành gia đây này.

Đan nhi khẽ quát một tiếng:

- Tiểu nha đầu hoa si.

- Hì hì, Thúy nhi không phải mình phạm hoa si, mà là cảm thấy...

- Cảm thấy cái gì?


Đan nhi tức giận nói.

Thúy nhi le lưỡi:

- Ta không dám nói, sợ tiểu thư mắng ta.

Đan nhi sâu kín thở dài:

- Không nói liền không nói a, dù sao tiểu nha đầu ngươi nghĩ đến, luôn không có chuyện tốt lành gì.

Thúy nhi kêu oan:

- Cái gì gọi là không có chuyện tốt, tiểu thư, Thúy nhi là toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho tiểu thư. Ta cảm thấy, bệ hạ coi trọng Chân Đan Vương này như vậy, nhất định là có nguyên nhân.

Đan nhi trầm tư một lát, gật gật đầu:

- Đoạn thời gian trước, Bệ hạ vừa mới mất đi thân truyền đệ tử, có lẽ lão nhân gia ông ta, muốn xem xét một thân truyền đệ tử mới cũng chưa biết chừng.

Đan nhi đối với sự tình của Khổng Tước Đại Đế, vẫn là rất quan tâm.

Chẳng những Khổng Tước Đại Đế cứu nàng, đối với nàng còn có ân trọng như núi, thậm chí còn tự mình ủy thác Đa Mai Minh Hoàng tài bồi con của nàng.

Đan nhi không phải người không có tim không có phổi, trong nội tâm đối với Khổng Tước Đại Đế, là phi thường cảm kích.

Nhưng Thúy nhi lại cười hì hì nói:

- Ta ngược lại cảm thấy, cũng có khả năng bệ hạ đang tuyển con rể a.

- Con rể?

Đan nhi khẽ giật mình, lập tức nghĩ đến cái gì, sắc mặt đỏ hồng.


- Tốt ngươi cái tiểu nha đầu, bất tri bất giác, lại quấn lên người của ta.

Thúy nhi bề bộn xin tha:

- Tiểu thư, bệ hạ coi ngươi như con gái ruột, hắn quan tâm ngươi như vậy, ngươi cũng không thể cô phụ ý tốt của bệ hạ a?

- Ai…

Đan nhi than nhẹ một tiếng.

- Thúy nhi, bệ hạ đối với ta có ân tái tạo. Chỉ là, những sự tình này ngươi không nên nói bậy nói bạ. Đừng nói bệ hạ không có ý tứ kia, dù hắn có tâm tư này. Ta là phụ nữ có chồng, quả quyết sẽ không dung được nam tử khác.

- Tiểu thư, ngươi luôn nói mình là phụ nữ có chồng. Thế nhưng mà, đã nhiều năm như vậy, sao hắn không tới thăm ngươi? Hơn nữa, nếu như tiểu thư thật sự cùng hắn cảm tình tốt, tại sao phải một mình phiêu bạt bên ngoài? Nam nhân như vậy, sao đáng tiểu thư yêu khắc cốt minh tâm?

Thúy nhi là loại thẳng tính, nghĩ đến cái gì, liền nói cái đó, sẽ không cố kỵ cái gì.

Bất quá, Đan nhi nghe vậy, biểu lộ lập tức ngưng tụ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Thúy nhi, chân thành nói:

- Thúy nhi, lời như vậy, ta không hy vọng lại nghe được lần thứ hai. Nhớ kỹ, hắn tuyệt đối không phải loại nam nhân như ngươi nói. Hắn có đảm đương, có khát vọng, có thiên phú không thua bất luận kẻ nào. Ta ly khai hắn, không phải vì hắn vứt bỏ ta, mà là ta không muốn buộc hắn ở bên người, trói buộc tiền đồ rộng lớn của hắn.

Lúc Đan nhi nói lời này, trên mặt tràn ngập ánh sáng thần thánh. Tựa như một nữ tử yêu nam nhân của mình, tuyệt đối không dung người khác nói nửa câu bất kính.

Phảng phất, nam tử ly khai nàng kia, là hết thảy của thế giới này, là kiêu ngạo lớn nhất của nàng, đáng giá nàng yên lặng trả giá cả đời như vậy.

Thúy nhi phục thị Đan nhi tiểu thư rất nhiều năm, biết rõ tính tình của tiểu thư, việc nhỏ phi thường hiền hoà, dù có đôi khi tiểu nha đầu nàng làm sai, Đan nhi tiểu thư cũng sẽ không nói nàng nửa câu.