Sát Thần Chí Tôn

Chương 1332: C1332: Chuẩn bị cho long tiểu huyền đột phá 2




Người quản lý ở nơi này có họ Trương, cũng là lãnh chúa nơi này, hắn đã sớm nhận được thông báo cho nên sau khi xem thủ dụ cung kính nói với Giang Trần:

- Đan Vương đại nhân, ba trăm dặm chung quanh đã được phân thành cấm địa. Đan Vương đại nhân ở trong thanh tu, tuyệt đối không có ai dám cả gan quấy rầy. Nếu như có người nào đó không có mắt động vào thì chính là địch nhân của Bàn Long đại phiệt ta. Ta sẽ giết hắn mà không cần phải luận tội.

- Rất tốt, đa tạ Trương thống lĩnh. Sau này ta sẽ gửi lời cảm ơn tới Trương thống lĩnh.

Giang Trần không có vì đối phương không có địa vị cao mà bày ra tư thái gì, trong lúc nói chuyện lại cực kỳ khách khí.

Lãnh chúa họ Trương kia được sủng ái mà lo sợ, nói:

- Không dám, không dám. Chân Đan Vương chính là người tâm phúc của phiệt chủ đại nhân. Thuộc hạ làm chút chuyện như vậy nào dám tự ngạo kể công?

Giang Trần cười cười:

- Trương thống lĩnh không cần khách khí, đã là người Bàn Long đại phiệt thì mọi người thân như một nhà, cần gì phải phân biệt chủ tớ.

Trương thống lĩnh nghe vậy trong lòng ngổn ngang cảm xúc.

Hắn là lãnh chúa ở nơi này đã rất nhiều năm, cũng thường xuyên có quý tộc của Lưu Ly vương thành tới nơi này săn bắn, nhưng mà những người kia đều có mắt cao hơn đầu.

Khi tâm tình tốt thì gọi hắn một câu Trương thống lĩnh. Khi tâm tình không tốt thì không thèm nhìn mặt hắn.


Có những lúc càng quá phận hơn chính là lớn tiếng coi mình là chủ nhân, cơ hồ bỏ qua người lãnh chúa là hắn. Muốn làm gì thì làm, khiến cho Trương thống lĩnh phiền muộn không thôi.

Hôm nay nhận được thông báo, nói có Đan Vương muốn tới nơi này tu luyện. Hắn vốn tưởng rằng Đan Vương phải là gia hỏa tính tình cổ quái, rất khó hầu hạ.

Thế nhưng sau khi tiếp xúc lại phát hiện mình đã hiểu sai.

Chân Đan Vương này so với ai khác còn dễ nói chuyện hơn. Khách khí một phen khiến cho trong lòng hắn thoải mái vô cùng.

Nhưng mà Trương thống lĩnh cũng không dám nói nhảm quá nhiều, liên tục xin lỗi, mang theo người của mình rút lui rồi nuhownfg địa bàn cho Giang Trần.

Hoàng Nhi cười một tiếng:

- Trần ca, huynh có tính cách như vậy, không có tự cao, khiến cho người ta yêu mến. Muội thấy Trương thống lĩnh này từ trước tới nay rất có khả năng đã chịu thiệt rất nhiều. Khi chúng ta mới tới, tuy rằng hắn cung kính, thế nhưng trong lòng vẫn còn có chút mâu thuẫn. Hiện tại a, hận không thể đem tim phổi móc ra cho huynh.

Giang Trần cười nói:

- Suy bụng ta ra bụng người, chúng ta ở vào địa vị của hắn cũng khát vọng mình được người khác tôn trọng.

Hoàng Nhi hiểu, trong lòng nàng hiện tại cũng đang âm thầm khen gợi, đối với cách hành xử của Giang Trần hiển nhiên cũng vô cùng vui mừng. Dù sao rất nhiều đệ tử trẻ tuổi nhất là con dòng cháu giống, ở địa vị cao quá lâu sẽ dùng tư thế cao ngạo từ trên nhìn xuống dưới. Vênh váo hung hăng, nếu như muốn bình tĩnh hành xử như Giang Trần, quả thực không dễ.

Chỉ là hành động này của Giang Trần là hành động tự nhiên, không phỉa giả trang mà ra.

Tuy rằng Trương thống lĩnh đã sớm nói dọn dẹp qua nơi này, nhưng mà Giang Trần vẫn không yên lòng. Hắn thúc dục Kim Thiền Chi dực, tuần tra trên không vài vòng, đảm bảo không có bất luận một nhân tốc ngoài ý muốn nào. Lúc này mới đi xuống.

Xuất ra Đan Tiêu trận kỳ, Giang Trần bố trí trận kỳ ở tám phía, bắt đầu bố trí trận pháp.

Hắn cũng không hy vọng khi Long Tiểu Huyền đột phá có người ngoài tới xem. Trận pháp này một khi thành sẽ cách ly với bên ngoài Từ bên ngoài nhìn vào từ một mảnh mờ mịt căn bản cái gì cũng không nhìn rõ.

Sau khi bố trí tất cả, Giang Trần liền đi tới trước mặt hồ nước kia, trực tiếp triệu hồi ra Long Tiểu Huyền.

- Long huynh, nước ở hồ này Long huynh chuyển đi đi. Ta sẽ đem Mộc Linh chi tuyền bỏ xuống. Lần trước sau khi diệt Cung Vô Cực, đoạt lại Mộc Linh chi tuyền mà chưa tìm thấy địa phương sắp xếp. Tạm thời để ở chỗ này, để cho Long huynh đột phá, thấy thế nào?

Pháp thân Long Tiểu Huyền nhoáng lên một cái, miệng rộng mở ra, từng cột nước không ngừng bị hút lên, không bao lâu hồ nước lập tức cạn.

Giang Trần xuất ra một vận, nhìn như là một bầu rượu, nhưng đây là thứ đựng bảo vật chất lỏng. Đây là thứ mà Cung Vô Cực trước đó sau khi cướp đoạt Mộc Linh Chi Tuyền đã cất nó vào bên trong.


Giang Trần phá phong ấn, trực tiếp xuất ra Mộc Linh Chi Tuyền kia.

Lập tức sóng nước ngập trời, thoáng cái đã đổ đầy hơn phân nửa hồ.

Long Tiểu Huyền lần nữa nhìn thấy Mộc Linh Chi Tuyền, trong lòng cảm thấy thân thiết vô cùng. Pháp thân nhoáng lên, liền chui vào chính giữa Mộc Linh chi tuyenf.

Giang Trần nhìn một lát rồi nói với Hoàng Nhi:

- Chúng ta ra ngoài đi, thuận tiện hộ pháp cho nó. Tránh cho những kẻ khác lại mù mắt xông tới.

Trận pháp này tuy rằng ngăn cách với bên ngoài, cấp bậc phòng ngự cũng rất cao. Nhưng mà khó tránh khỏi việc cường giả sẽ xâm nhập. Giang Trần cũng không hy vọng khi Long Tiểu Huyền đột phá bất ngờ bị người ta xen ngang.

Đi ra ngoài trận pháp, Giang Trần và Hoàng Nhi tìm chỗ đặt chân.

Từ lần trước hai người thổ lộ lòng mình, khoảng cách giữa hai người đã gần hơn rất nhiều. Đối với nhiều chuyện, Hoàng Nhi cũng không còn giấu kín như trước mà còn nói rất nhiều chuyện với Giang Trần.

Nhất là cuộc sống phiêu bạt với Thuấn lão sau khi rời khỏi Vạn Uyên đảo, Hoàng Nhi càng nói càng say sưa. Tựa như một con chim sơn ca thoát khỏi cái lồng, tự do tự tại, tuy rằng là phiêu bạt, thế nhưng hiển nhiên Hoàng Nhi vô cùng ưa thích.

- Trần ca, Hoàng Nhi phải xin lỗi huynh.

- Vì sao?

- Lúc trước Thuấn lão chỉ điểm cho huynh, trong lòng Hoàng Nhi lại không cho là đúng. Có thành kiến, cảm giác huynh chỉ là một đệ tử chư hầu quần lát áo lượt trong một vương quốc nho nhỏ, có phải Thuấn lão đã nhìn lầm rồi hay không. hiện tại ngẫm lại Hoàng Nhi cũng vô cùng xấu hổ.

Nụ cười của Hoàng Nhi ngây thơ rực rỡ, không có một chút ý tứ che dấu nào, ngay cả nói chuyện này cũng thản nhiên như vậy, tự nhiên mà hào phóng.


Nụ cười kia khiến cho Giang Trần nhìn vào không khỏi ngây ngốc.

- Lúc ấy ta có nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩa ra. Trong Đông Phương vương quốc lại có hai đại nhân vật như hai người.

Giang Trần nghĩ lại cũng cảm khái không thôi.

Lại nói, vẫn phải cảm tạ Thần Tú Tạo Hóa đan kia, nếu không phải là đan phương kia, hắn cũng không kết duyên với Dược Sư điện.

Cũng không làm cho Thuấn lão và Hoàng Nhi để ý tới hắn.

Trong lúc hai người nói chuyện, bỗng nhiên tâm thần Giang Trần khẽ động, biểu lộ ngưng trọng, đột nhiên đứng lên. Ánh mắt lạnh lùng, hai cánh chấn động, bắn về phía không trung. Thiên Mục thàn đồng triển khai toàn bộ, bắt đầu càn quét bốn phía.

- Trần ca, có phải có người ngoài xâm nhập hay không?

Hoàng Nhi nhìn thấy phản ứng của Giang Trần như vậy cũng có chút kinh ngạc. Nàng bắn lên không trung theo hắn, đi sát Giang Trần.

Thiên Mục thần đồng của Giang Trần bao quát bốn phía, sau đó nhìn về phía Nam:

- Bên kia, chúng ta đi qua đó.

Ngoài mười dặm phía nam, Trương thống lĩnh mang theo thế lực dưới trướng bố trí một đạo phòng ngự, ngăn chặn một con đường trên núi. Phía dối diện là một nhóm người khác, cả đám hung thần sát ác. Hiển nhiên định mạnh mẽ xông tới cấm địa bên này.