Sát Thần Chí Tôn

Chương 1119: C1119: Cá trong chậu 2




Tùy tiện đếm một chút tối thiểu cũng có mấy ngàn người. Cho dù là trên phương diện nhân số cũng hơn xa những tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực này.

Lần này tới tham gia Vạn Tượng đại điển, tất cả các tông quả thực cũng mang không ít người. Cộng lại bất quá cũng vài trăm người mà thôi. Tăng thêm một ít người của tông môn ngũ phẩm tổng số cũng chỉ một hai nghìn.

Thế nhưng mà số người vây quanh bọn họ hiện tại lại khoảng chừng hơn bốn năm nghìn, hơn nữa nhìn thực lực đối thủ, hiển nhiên còn mạnh hơn bọn họ một bậc.

- Mọi người cố gắng lên, trận chiến này chỉ có thể liều chết tìm con đường sống mà thôi.

Tuy rằng Hạng Vấn Thiên lớn tuổi, thế nhưng tuổi già nhưng chí chưa già, hùng tâm không thôi.

Hiển nhiên hắn không có ý định thỏa hiệp, hắn cũng biết lúc này cho dù muốn thỏa hiệp chỉ sợ cũng không có bất kỳ cơ hội nào.

Dù sao khí thế của đối phương hung hãn, nếu như có thể thỏa hiệp mà nói, căn bản không có khả năng sẽ giết nhiều người Thánh Kiếm cung như vậy.

Không thể nghi ngờ những thế lực này đối đầu với Vạn Tượng Cương Vực.

- Đại tộc trưởng, bọn họ có địa vị gì vậy?

Có người truyền âm hỏi.

Kỳ thực Hạng Vấn Thiên đã âm thầm quan sát, trong lúc đó tâm thần Hạng Vấn Thiên rung động, một cỗ cảm giác tuyệt vọng đột nhiên xuát hiện trong lòng hắn. Hiển nhiên hắn đã biết rõ địa vị của đối thủ.


- Chư vị, mọi người không nên ôm tâm lý may mắn. Đối thủ không phải là người Cửu Dương Thiên Tông.

Ngữ khí của Hạng Vấn Thiên vô cùng ngưng trọng, nói:

- Mà là người Xích Đỉnh trung vực.

Phải biết rằng Xích Đỉnh tủng vực này sáu trăm năm qua chính là một ma chú trên đầu Vạn Tượng Cương Vực, một con dao mổ.

Có thể nói sáu trăm năm qua đối với Vạn Tượng Cương Vực mà nói, mỗi một ngày đều sống trong sự lo âu vô tận. Bọn họ sợ người Xích Đỉnh trung vực.

Xích Đỉnh trung vực, đối với Vạn Tượng Cương Vực mà nói chính là một ác mộng vĩnh hằng.

Tuy rằng bọn họ hy vọng, hy vọng ác mộng này vĩnh viễn không tới. Thế nhưng mà hôm nay bọn họ sợ cái gì thì cái đó lại tới.

Nếu như là người Cửu Dương Thiên Tông, cho dù mạnh mẽ hơn thì ít nhất còn có cơ hội thỏa hiệp.

Xích Đỉnh trung vực, song phương đều có huyết hải thâm cừu, căn bản không tồn tại bất kỳ cơ hội thỏa hiệp nào.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có cảm giác chìm xuống đáy cốc. Nhưng mà cũng bởi vậy, tuy rằng trong lòng sợ hãi thế nhưng mọi người lại không lùi bước, liều chết mà quyết chiến, nhiệt huyết trong lòng chậm rãi trào dâng.

Mọi người đều biết, đối mặt với Xích Đỉnh trung vực nhất định không có bất kỳ cơ hội thỏa hiệp nào.

Nói trắng ra đối thủ tới giết bọn họ, hoặc là ngoan ngoãn bị giết, hoặc là liều chết chiến một trận. Trừ thứ đó ra, căn bản không còn con đường thứ ba để đi.

Bốn người cầm đầu của Xích Đỉnh trung vực nở nụ cười tự tin, thậm chí còn mang theo vài phần châm chọc, trêu tức.

- HÌnh huynh, Kỳ Thiên tông các ngươi am hiểu nhất là công trận. Như vậy cuộc chiến phá trận này giao cho Kỳ Thiên tông các ngươi nha.

Một lão giả mặc áo bào màu vàng có chút vui vẻ nhìn về phía một nam tử cao gầy mặc áo đen.

- Giao huynh, ta thấy Kim Phù tông các ngươi xung phong thì tốt hơn. Trận đầu tất nhiên là có nhiều tổn thương, Kim Phù tông các ngươi vô địch về phù. Nhiều lắm cũng chỉ tổn hao một ít tài nguyên mà thôi.

Nam tử cao gầy mặc áo đen kia hiển nhiên không có nghe lời tâng bốc của lão giả mặc áo bào màu vàng kia.

Hai người này theo thứ tự là chưởng môn tông môn tứ phẩm trong Xích Đỉnh trung vực là Kỳ THiên Tông và Kim Phù tông. Đều có tu vi Hoàng cảnh nhị trọng.


Hiển nhiên tất cả mọi người đều không muốn đánh trận đầu. Tuy rằng biết rõ trận chiến này bọn họ đã chiếm hết ưu thế, thế nhưng mà trận đầu công thành nhất định sẽ có không ít hy sinh.

Mọi người phụng mệnh mà tới, nói trắng ra chính là tới giết chóc, cướp bóc. Ai cũng không muốn bị tổn thất quá nhiều.

Trong lúc hai người này đối thoại, trong bốn người có một nam tử mặc áo bào xanh lại cau mày nói:

- Hình huynh, Giao huynh, chẳng hai huynh còn chưa phát hiện ra sao? Lục đại tông môn Tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực dường như chỉ còn có bốn tông. Hai tông còn lại đâu rồi?

Người mặc áo bào xanh này có một bộ râu dài, vẻ mặt âm lãnh. Ánh mắt giống như độc xà nhìn chằm chằm vào đội ngũ Vạn Tượng Cương Vực. Giống như không muốn buông tha dù chỉ một người.

Người mặc áo bào xanh này lên tiếng hiển nhiên là muốn nhắc nhở ba cường giả Hoàng cảnh khác.

Còn lại là một lão giả nhìn qua rách rưới, sau lưng lại đeo một bộ đàn cổ. Lão nhân này thoạt nhìn sẽ bị gió thổi bay bất kỳ lúc nào.

Thế nhưng đôi mắt lại giống như trăng sáng, tràn ngập uy áp.

- Quả nhiên thiếu một người.

Thanh âm khàn khàn của lão giả này vang lên. Vừa mởi miệng đã khiến cho tất cả người của các tông trong Vạn Tượng Cương Vực, toàn thân không nhịn được mà nổi da gà.

Lão giả này không ngờ lại có tu vi cao hơn ba người còn lại một chút.

Ba người kia đều là Hoàng cảnh nhị trọng mà lão giả này rõ ràng là Hoàng cảnh tam trọng.

- Tại sao lại thiếu một tông?


Hình tông chủ của Kỳ Thiên tông nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Vạn Tượng Cương Vực nói:

- Trong các ngươi ai là người có thân phận cao nhất?

Chuyện này đương nhiên Hạng Vấn Thiên bị tất cả mọi người dùng ánh mắt đẩy ra ngoài. Hạng Vấn Thiên lạnh nhạt nói:

- Các vị, dường như trật tự của Thần Uyên đại lục còn chưa tan vỡ a? Sao các vị lại dám ngang nhiên mang theo đại quân tiến vào Vạn Tượng Cương Vực ta? Không sợ sẽ khiến cho Thần Uyên đại lục công phẫn sao?

Bất kể là đánh thế nào thì trước tiên cũng phải chiếm đại nghĩa. Với tư cách là đệ nhất nhân của Vạn Tượng Cương Vực, một chút giác ngộ đó Hạng Vấn Thiên vẫn phải có.

Nhưng mà hắn cũng biết, hôm nay cho dù có chiếm được đại nghĩa chỉ sợ cũng khó mà vượt qua nổi.

Bên phía Xích Đỉnh trung vực, tông chủ Trúc Tiết Tông mặc áo bào xanh kia dùng ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Hạng Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:

- Đừng có nói nhảm những lời này. Năm đó Vạn Tượng đế quốc mạo phạm Xích Đỉnh trung vực chúng ta, chết chưa hết tội. Đám dư nghiệt các ngươi, sáu trăm năm qua còn chưa từ bỏ ý định. Mỗi ba mươi năm đều tổ chức cái gì gọi là Vạn Tượng đại điển, tế điện tưởng nhớ Vạn Tượng đế quốc. Đây là mạo phạm lớn nhất đối với Xích Đỉnh trung vực chúng ta. Hôm nay lại còn ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc. Các ngươi ngang nhiên muốn phục hồi Vạn Tượng đế quốc, đây quả thực là một hành động không thể tha nổi.

Giống như Vạn Tượng Cương Vực, người Xích Đỉnh trung vực cũng muốn chiếm đại nghĩa trước.

Bất kể như thế nào, bọn họ đã vượt biên công kích, nếu như không đem đại nghĩa giành về phía tay mình, khó tránh sẽ lưu lại điểm yếu để cho người ta dựa vào đó mà công kích.

Lại nói trước khi bọn họ lên đường, Xích Đỉnh hoàng đế cũng nói năm ba lần, đó là bọn họ phải lấy một cái cớ đường hoàng, để cho bọn họ danh chính ngôn thuận đánh chiếm.