Tại một căn phòng tối om, lạnh lẽo, có một huyết trì màu đỏ bốc lên mùi máu nồng nặc,bên trong thì có một thanh niên đang ở trần và càng kinh dị hơn hắn còn đang bị móc sắt móc qua từng khớp xương đem hắn khóa chặt lại ở giữa huyết trì,không khó để đoán ra vị thanh niên đang ở trần này chính là main
Còn bên trên huyết trì cũng có một thanh niên mặc hắc y , đang nhìn main hai mắt ánh lên một cách lo lắng lạ thường, máu trong huyết trì bắt đầu lấy main làm trung tâm cứ thế di chuyển xung quanh main,tất nhiên là số máu huyết trong huyết trì đó cũng theo đó bắt đầu vơi đi.
“Đổ tiếp vào đi... không cần giữ lại... “
Diêm vương phất tay ra lệnh, máu trong Huyết trì lại bắt đầu đầy lên,rồi lại vơi xuống rồi lại dâng lên như một vòng luẩn quẩn không lối thoát vậy.
Quay lại với lúc trước khi hắn bắt đầu quá trình ''tắm máu'' của mình, hắn đang chậm rãi bước theo Diêm vương bước sâu xuống bên dưới hoàng cung, Căn phòng được xây hoàn toàn ngay bên dưới hoàng cung của Diêm vương, trước mặt hắn không có gì ngoài một cái huyết trì,hắn nhìn Diêm Vương nghi hoặc nói:
“Rút cuộc ông dẫn ta đến đây làm gì?...”
“Đây là phần thưởng của ngươi... nhưng muốn nhận thì người phải chịu đau khổ rất nhiều... dám nhận không?... sẽ chết đấy... “
Diêm vương vẫn bước không có ý định ngưng lại đợi hắn,tất nhiên ông vẫn cười trừ trả lời câu hỏi của hắn.
“Đau khổ?... ta chịu đủ rồi... chấp nhận... nhưng ông phải trả lời huyết trì này là do ai tạo ra?... máu trong huyết trì là máu của con người?... ta nói không sai chứ?...”
Hắn cũng bước theo, lạnh lùng đáp trả,hắn nhẹ nhàng nhìn máu trong huyết trì,sau đó lại thất kinh sau đó lại chuyển sang nghi hoặc nhìn DIêm vương nói.
“À.... có người nhờ ta tạo ra nó... tất nhiên là cả công việc bảo vệ nó... hahaha... máu người thì sao?... Không phải bọn họ cũng ăn thịt uống máu của các ngươi hay sao?... quy tắc thế giới này là vậy “Giết hoặc bị giết” quy tắc ''bất di bất dịch'' rồi... bước vào đi... ta hộ pháp giúp ngươi... nhớ không nên chết... đau thì kêu ta kéo ngươi ra...”
Diêm vương nhìn hắn cười lớn nói,
“Mơ à?... ta có một câu nữa muốn hỏi... đây là địa ngục phải không?... vậy ta có thể trở về thế giới của ta một thời gian được không?... ngoài ra, ta thấy ở đây số người rất ít nhưng yếu nhất cũng đều là Phi thăng cảnh sơ kỳ... rút cuộc đây là đâu?...”
Hắn nhìn Diêm vương lạnh giọng nói.
“Ờ... khả năng quan sát của cũng ngươi kinh người thật... à... đây đúng là địa ngục.. hay nói đúng hơn đây là nơi tiếp dẫn những người mới phi thăng như các ngươi... các ngươi ở đây tu luyện thêm thì các ngươi mới có đủ thực lực để phi thăng đến tầng vũ trụ cao hơn được ... ở đâu cũng vậy thôi... mà ngươi muốn về đâu?... ta có thể mang ngươi đi trong khi ngươi vẫn ở trong huyết trì...”
Diêm vương cũng kinh ngạc khi nghe Main nói vậy,tất nhiên ông cũng vui vẻ trả lời.
“Về nơi gọi là Địa Cầu... nơi này không tu luyện được cái gì cả... chỉ có các loại công nghệ hơi phát triển thôi... ông dịch chuyển ta tới đó được không?... “
Hắn nghe vậy thì như bắt được vàng, hai mắt sáng lên nói.
“Chỉ là ''địa cầu'' thôi mà... mà khoan là “Địa Cầu” à... ngươi đang giỡn mặt với ta à... đó là nơi ''bất khả xâm phạm''... một đi không trở lại... hơn nữa... sáng tạo chi lực ở nơi này cực kỳ mạnh... nên ta không có khả năng dịch chuyển ngươi tới đó được... muốn tới đó cần một thứ gọi là ''giấy thông hành''... đáng tiết cho ngươi ta không có thứ này...”
Diêm vương nhìn hắn như nhìn quái vật, kinh dị lắc đầu ngao ngán nói.
“vậy... à... đợi ta một chút...”
Hắn nghe vậy thì lập tức nghĩ ngay đến cái Shop của hệ thống , hắn lập tức quay lưng đi,nói nhỏ:
“Sư phụ... mua giúp con cái ''giấy thông hành'' mà Lão Diêm vương đang nói được không?...”
“Cái này ... mà đúng rồi.. ta quên mất là có cái này có thể tới đó... sao ta lại quên chứ?... đúng là già rồi lẩm cẩm mà... mà mua cái này thì số vật phẩm con mua được chỉ còn đúng một ngàn thôi... “
Atula hiện ra như một ông bụt, đưa cho hắn một tấm vé màu vàng ánh kim tỏa ra khí tức thần thánh, sau đó mỉm cười biến mất.
“Trời.. từ một vạn vật phẩm mà còn có một ngàn vật phẩm giỡn mặt nhau à... mà thôi có thể trở về là tốt lắm rồi... “
Hắn đang điên tiết vì vừa bị sư phụ hắn troll, nhưng nếu hắn biết giá trị của tấm vé thì chắc sẽ nghĩ ngược lại, vì nó mỗi một vạn năm chỉ xuất ra đúng một trăm tấm vé mà thôi,thực lực của hắn bây giờ yếu hơn cả con kiến như vậy thì muốn kiếm một tấm vé còn khó hơn Phi thăng nhiều, đấy mới thấy ''cho tôi một vé đi Địa cầu'' nó khó thế nào đối với người không có thực lực.
“đây... cái này phải không?...”
Hắn đưa tấm vé lên trước mặt của Diêm vương nói.
“Ngươi... cái này... Ngươi kiếm đâu ra mà hay vậy... đây đúng là giấy thông hành này ,không thể tin được nó có kỳ hạn đến những một năm... thật là không thể tin được có nó tồn tại mà... khà... đúng là cho người khác ước mơ mà... mà thôi trả lại cho ngươi... mau bước vào huyết trì đi... đi sớm về sớm... nhớ nắm thật chặt nó trong tay... bắt đầu...”
DIêm vương cầm tờ vé run run như muốn khóc cũng biết ông nhìn thấy tấm vé thì phấn khích lên một cách điên cuồng là hiểu giá trị của tấm vé trong tay hắn nhưng vẫn phải nhanh chóng đưa lại cho hắn nói,
“Khoan... đợi một chút... những một năm là sao?... ông nói vậy là sao?...”
Hắn nghe từng chữ trong giọng điệu phấn khích của Diêm vương thì càng nghi hoặc nói, nhưng hắn vẫn cởi áo ngoài ra để trần,thân hình của hắn thì có vài phần gầy nhưng những cơ bắp rắn chắc, rắn rỏi thì hắn có thừa , thân thể tuyệt không có một chút mỡ nào dù hắn đã cố ăn rất rất nhiều thịt , có thể nói hắn có một thân thể hoàn mỹ cũng được.
“À... ngươi ở đây căn bản đã là người chết... không quan tâm là có lý do gì chỉ cần ở đây là ngươi đã bị ''gạch sổ ,xóa tên, lãng quên tất cả'' trong giấy tờ rồi... nên ngươi không thể gặp bất cứ người thân hay người quen của ngươi cả... đây là luật... nhưng vẫn có thể lách luật.. lách kiểu gì thì người tự tìm... đừng vô tình bị tống xuất trong ngày đầu tiên đấy...
Ông nói đến đây thì hắn đã bị những chiếc móc sắt móc qua từng khớp xương, nhưng hắn không kêu rên tiếng nào thậm chí không buồn nhíu mày, khuôn mặt lạnh tanh, lạnh như băng và tanh như máu,
kiên trì đấy... không tồi nhưng ta cũng phải Bye ngươi rồi... “
Diêm vương nhìn hắn đang bị những cái móc sắt cắm vào thì thoáng chốc kinh ngạc nhưng sau đó làm mặt vô cảm xúc vẫn luyên thuyên kết ấn sau đó tấm vé trong tay main biến mất, nó mang main trở về nơi hắn bắt đầu, Địa cầu hay còn gọi là trái đất cũng được.
Bỏ qua quảng thời gian một năm ở trái đất của main,ta vào ngay vấn đề chính hoặc có thể quay lại vấn đề phụ này sau,sau lưng hắn hư ảnh Huyết Long quấn quanh Hắc y nhân bắt đầu hiện lên từ mười một tháng trước, đang có dấu hiệu bắt đầu dung hợp lại với nhau, quá trình này diễn ra rất chậm ,tuy rất chậm nhưng rõ ràng là nó đang dung hợp lại với nhau, mười một tháng đã trôi qua thì nó cũng đã đến đỉnh điểm của nó,hắn phải một lần nữa xông ''Quỷ môn quan'' rồi.
“Bắt đầu... đợi hết hắn thôn phệ hết máu lần này thì mới đổ loại máu huyết đó vào... chờ ta ra lệnh...”
Diêm vương đưa tay lên nhưng vẫn chưa hạ tay xuống trong khi ông vẫn dán đôi mắt ''gấu trúc'' của mình vào main như đợi chờ giây phút này lâu lắm rồi,ông lạnh giọng nói một năm qua ông vẫn ở đây không đi đâu cả chỉ có một tỳ nữ đưa đồ ăn cho hắn thôi, còn cái huyết trì mà hắn đang tắm thì chưa bao giờ cạn,
“Ngay lúc này... ngay bây giờ...”
Diêm vương thấy máu trong huyết trì đã bắt đầu cạn thấy đáy thì mới phất tay xuống,giọng nói vang lên sự nghiêm nghị lạ thường.
“Ào...ào...”
Huyết trì đã cạn thấy đáy lại bắt đầu tràn đầy lên, lần này lượt máu này có màu vàng ròng như vàng vừa được nung nóng sau đó đổ ra vậy , nếu như nó không giữ được mùi máu tanh nồng nặc của máu thì có lẽ sẽ có người nghĩ hắn đang tắm trong vàng luôn cũng nên, người khác không biết nó là gì nhưng hắn chắc chắn biết vì nó chính là thứ hắn từng hấp thụ, Máu của Thiên tộc.
“... Grào... “
Hai ấn ký hoàn toàn dung hợp lại với nhau, ấn ký của hắn, nó có được lấy như cự long thân hình, Huyết Kim sắc Long Lân bao trùm tại nó thân hình khổng lồ bên trên, Lôi điện màu đỏ lóe ra chói mắt hào quang, hơn nữa ở Cự Long trên thân thể, lại là có thêm một đôi cực lớn Kiếm dực mở rộng đi ra, cái kia Kiếm dực ước chừng Năm sáu mét có thừa hoàn toàn được làm từ kiếm như những thanh kiếm là mỗi chiếc lông vũ của nó vậy, đôi cánh mở rộng ra bao phủ lại hắn che chở cho hắn,
Trên trán của nó là một mặt trời màu trắng cùng một mặt trăng khuyết màu đen lồng vào nhau cái hình ấn này giống với Kaguya lúc Naruto , Sakura và Sasuke phong ấn Kaguya ấy,nhưng hai bên cánh tay trước của nó cũng trở nên khá thô to lại có hai thanh kiếm một đỏ một vàng trông cực kỳ bá đạo,bá khí sát khí và kiếm khí cùng một lúc tỏa ra ,cực kỳ kinh người.
Nhưng ấn ký đó như mệt mỏi nhanh chóng từ từ thu nhỏ lại sau đó dung hợp vào cơ thể hắn,lưu lại một ''Long văn'' cực kỳ đẹp trên tấm lưng rắn chắc của hắn,nếu vị cường giả nào ở thượng giới hay nói là Thất giới thì chỉ sợ sẽ liều mạng tìm mọi cách có thể giết chết hắn ngay lập tức hoặc giết chết hắn nhanh nhất có thể trước khi hắn có thể phát triển mạnh hơn nữa.
“Brừm...”
Toàn bộ lặng ngắt như tờ bởi vì sau khi đôi mắt của hắn được mở ra thì toàn bộ người ở đây đã ngất xỉu kể cả Diêm vương cũng vậy, không ai có thể nhìn thấy đôi mắt của hắn lúc này, vì đôi mắt của hắn là điều cấm kỵ mà chỉ có các bậc Long Hoàng trước thời kỳ ''mạt pháp'' mới có thể được mở ra,chính là đồ án “chín cánh hoa sen màu đỏ” nhưng lần mỗi cánh hoa sen màu đỏ như vậy thì bên trong đó nó lại được mọc thêm một cánh hoa sen màu vàng, như vậy tổng tất cả thì mỗi mắt của hắn có đến mười tám cánh hoa sen.
“Thành công rồi... Sư phụ con thành công rồi.. con đúc tạo ấn ký của chính con thành công rồi... mà sư phụ có biết con đúc tạo ấn ký vừa rồi là có phẩm chất gì không?”
Hắn hấp thụ hết sạch máu huyết còn sót lại thì mới đứng dậy hô to nói.
“Để ta nhớ lại xem nào?.. ta nhớ có nhìn thấy nó ở đâu rồi... hệ thống thì chỉ có ??? mà thôi... nhưng trong đầu ta chắc chắn có nhớ mang máng về hình dạng này... con đợi ta một chút... để vi sư nhớ lại đã...”
Atula lại hiện ra nhưng dấu hỏi trên đầu của ông thì có rất rất nhiều,nhìn hắn gãi đầu nói.
“Vâng... mà sư phụ nhanh lên đi... con tấn cấp rồi... Mà sư phụ có để ý lôi kiếp lần này sao không có Lôi long không?... Lôi kiếp người muốn ăn chửi tiếp đúng không?... mà sao mình nhìn được... đôi mắt này của mình lại bắt đầu có ích rất lớn đây ...”
Hắn trong lúc chờ đợi Atula lục tìm trí nhớ của mình thì hắn lặng lẽ ngước nhìn lên phía trên cười đắc ý nói, hắn thấy rõ ràng trên đầu hắn là Lôi kiếp đang hình thành những hơn 10 Km nó gần như bao phủ toàn bộ Diêm thành , toàn bộ người ở trong phạm vi đó thì đã bắt đầu xơ tán đi, còn hắn thì vẫn bình tĩnh tươi cười như đang chọc tức Lôi kiếp trên kia vậy.
“Ta nhớ ra rồi... chính là nó... là Sát Long hoàng ấn ký... hahaha.. “
Atula trong tay xuất hiện một cuốn sách đã sờn mép,trông cực kỳ mục nát cứ như hắn mà chạm vào thì nó sẽ lập tức rách ra biến mất vậy, Atula nhìn vào đó thì trợn mắt sau đó thì cười lớn nói.
“Người chắc không?... nó và con thì đều có Long lân là màu đỏ nhưng cánh của con là Kiếm Dực còn của nó là Phượng dực mà... hai con này nó hoàn toàn khác nhau mà... “
Hắn có thể nhìn thấy con vật đó trong cuốn sách, nó khá giống với hắn nhưng nó có Phượng dực còn hắn là kiếm dực và không có kiếm ở chân trước và không có lôi điện bao phủ đáng tiếc là hắn không thể đọc được những chữ cái có trong cuốn sách.
“Con thì biết cái gì nhưng con nói cũng đúng... vì ấn ký của con là biến dị...hiểu không? là biến dị đó... nguyên nhân thì có lẽ là do thiên kiếm thể của con gây nên... mà thôi con đi độ kiếp đi... ta cần đi nghĩ đây.. hao tâm tổn sức lắm rồi...”
Atula nói xong thì lại lập tức biến mất.
“Lôi kiếp?... không có lôi long thì Lôi kiếp đó bỏ đi... Diêm vương bây giờ ta sẽ thực hiện lời hứa giúp ông giết sạch Tula tộc... cám ơn vì món quà... nếu ông không tỉnh dậy thì Minh tộc cũng sẽ đi luôn đấy... “
Hắn cười trừ nói, tất nhiên hắn cũng đã biến mất bỏ mặt căn phòng ẩm ướt lạnh lẽo và Diêm vương,hắn bây giờ đã đột phá thành công, Hắn đã có thực lực Phi thăng cảnh hậu kỳ,Chiến lực thì hoàn toàn có thể quét ngang tất cả rồi, Tula tộc và Minh tộc sắp gặp họa sát tộc rồi, nhưng nếu hắn không dùng toàn bộ máu huyết đó chỉ để đúc tạo ra Ấn ký đó thì có lẽ hắn bây giờ đã có thể phi thăng rồi cũng nên.
Số từ: 2852