<SasuSaku> Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len

Chương 13: ❤️❤️❤️




Tập 13 rồi đó! Y như con số,số 13 tượng trưng cho xui xẻo và điều ko hay. Nên tập này cũng thế:v

-----

Sakura đứng dậy khỏi giường. Nói với Sasori:

- Ne ne! Quả mận đi ra! Em thay áo quần!

-...

- ne!

- Sakura...

- gì?

- lời hứa đó...em...còn nhớ chứ?

-..._ cô cúi mặt xuống, khẽ gật đầu

- em...vẫn còn nhớ. Thế... Tại sao chứ? Có lẽ anh...đã chậm 1 bước rồi nhỉ?_ Sasori cười mặn đắng

- lời hứa...em đã nói rằng, em yêu anh...và anh cũng thế. Chúng ta...đã móc nghéo. Nhưng khi đó...chỉ là...lời hứa của 2 đứa trẻ 12 tuổi thôi..._ cô thở dài

- Sakura...em vẫn còn yêu tôi chứ?

-...

- hay...yêu Sasuke?

-..._ cô gật đầu

-...anh vẫn còn yê-

- xin anh...hãy dẹp bỏ nó đi!... Chúng ta ko còn như xưa nữa... Em muốn tương lai của 2 ta thật tốt...

- thế...ở bên nó...em được cái gì... Sự quan tâm? Vui vẻ? Hạnh phúc? Giàu có? Tương lai? Tình yêu? Ko em ko được cái gì cả?!! Nó quan tâm em...mà ko biết rằng em bị bọn đó làm gì?! Vui vẻ? Thế...sáng nào em cũng phải trốn trong phòng vệ sinh...và khóc cơ chứ? Hạnh phúc? Anh cũng có thể đem tỚi cho em...nó...ko thể...! Giàu có? Anh cũng có và nó cũng thế! Tương lai? Anh sẽ cho em nhiều tương lai hơn cho nó! Tình yêu...anh yêu em hơn thằng đó nhiều!...rất nhiều. Thế...rốt cuộc anh thua nó chỗ nào cơ chỨ?_ Sasori nói lớn xen chút tức giận

- vì...em yêu anh ấy..._ mắt cô đẫm lệ

- thế...em ko yêu anh?

- xin lỗi anh...Sasori...

-...

Anh nhẹ nhàng bước tới chỗ Sakura. Nâng cằm cô lên. Anh khẽ mỉm cười nói:

- ko...anh sẽ đợi em...mấy năm cũng được hay cả đời...để chờ đợi em...

- Sasori...

- anh yêu em...

Rồi anh đưa đôi môi của mình vào môi cô. Ko hiểu tại sao...thần thời gian muốn trêu 2 người họ hay sao ý( tao trêu bọn bay đó thì sao nèo?!). Sasuke mở cửa ra. Bắt gặp ngay...( gây cấn rồi à nghe...ảnh sẽ làm gì...hay đón xem vào tập sau......đùa thôi!đọc tiếp đi). Sakura vẫn đứng yên cho Sasori hôn. Nụ hôn thật nòng chéy. Mắt cô lăn dài giọt nước mắt. ( anh Sặc tưởng vì hp nên mới khóc..=.=). Khi Sasori từ giã nụ hôn là lúc anh sặc nổi trận lôi đình...ghen bùng nổ! Và sau vài giây nữa núi lửa sẽ phun tr- “Phụt” nó phun sớm hơn dự định. Anh tức giận. Quát to:

- SA.KU.RA!!

Rồi anh tách 2 người họ ra. Đè mạnh vào cổ cô. Ghì chặt vào tường. Anh quát:

- SAKURA!!! Cô còn lời biện hộ chứ? Bắt gặp tại trận rồi cơ mà!? Sao!!nói gì đi chứ??!!!

-..._ đôi mặt lục bảo mở to ra. Cô khẽ nói:“ Sasuke...”

- 2 người là cái thá gì?!?! Mà tôi phải xem trọng 2 người cơ? Sakura!! cô là đồ cực thủ đoạn. Lúc nào cũng giả ngốc. Đúng là tôi ngu lắm mới tin cô!!

- anh à e-

- ngậm miệng!!!

-.._ giọt nước mắt lân tròng

- chia tay!

Lời nói của anh như mũi tên bắn thẳng vào tim cô. Tim cô như đang rỉ máu. Đau thật... Anh chẳng chịu nghe cô nói, chẳng thèm nghe cô nói cái gì... Cô oà khóc nức nở. Rồi anh nới lỏng cổ cô,nói:

- bẩn tay thật...

Rồi anh bước ra ngoài. Còn cô khuỵu xuống và khóc,miệng cứ luôn lẩm bẩm:“ tại sao chứ...?...tại sao...” Sasori bước tới chỗ cô. An ủi:

- xin lỗi em...

- anh..hức hức...ko có lỗi. Tại em...tại em ngốc hức hức nên...nên mới bị như thế..._ cô oà khóc

Sasuke tức giận. Ném phăn chiếc áo len vào thùng rác,miệng luôn chửi bới:“ đồ chó đẻ...chết tiệt!”

Cô chùi nước mắt hỏi, và nở nụ cười giả tạo hệt như sai:

- khi hồi...anh định nói đi đâu?

- à...đi ăn trưa, với lại về sớm hơn dự kiến là 2 ngày 1 đêm. Vì công ti có viêck đột xuất!

-ưm đi!

Cô cùng Sasori bước đi. Trên đường đi từ phòng cô tới phòng ăn,cô gặp Sasuke. Anh ko mặc chiếc áo đó... “ chắc...do phải thay đổi tí...trong này cũng ấm mà..” Nhưng thực ra trong này có khác ngoài đó là bao...chỉ hơn ngoài đó 3 độ thôi. Và cô với anh lướt qua như người qua đường. Và cả bộ 3 đó đều thấy điều khác lạ. Đi được 1 khúc,cô thấy trong thùng ra ở gần thang máy có...chiếc áo mà cô đan cho anh. Cô lấy chiếc áo ra. Sasori thấy thế,nói:

- đưa cho anh_Nói rồi anh cởi chiếc áo vest ra,thay vào đó là chiếc ao len,và khoác áo vest đó vào_ đẹp chứ...?

- ưm...rất đẹp...

- ừm_ Sasori gãi đầu cười

Đi vào trong phòng tiệc. Cô cùng anh lấy mấy món. Cô lấy khá là ít,nào là khoai tây, bánh mì,rau củ, mì xào, và li nước ép cà rốt. Sasori thì lấy phần bò bít tết, chút rau củ và Salad thêm li nước lọc. Cô cùng anh ngồi vào bàn của góc khuất, Sasori cởi chiếc áo vest ra,lộ ra chiếc áo len. Cô ngoái đầu lại. Thấy anh...Uchiha Sasuke đang khoác vai thân mật với 3 con Karin,Ino,Hinata?! Sasori thấy thế. Liền nói:

- Sakura..ăn nào. Sao...toàn mấy món đó ko zậy? Ăn phần anh đi_ Anh ta lấy phần của mình đưa cho Sakura,lấy phần của cô đưa cho mình

- ne! Quả mận!anh ăn đi! Phần củ-

- ăn đi!

- nhưng em ko biết ăn như thế nào?..

- đưa cho anh

Sasori cắt thịt ra nhiều phần nhỏ. Đưa cho Sakura. Nở nụ cười với cô. Cô đỏ mắt nói:

- Sasori à...anh cũng ă-

- ăn đi!

Cô gắp miếng thịt lên, đưa cho anh nói:

- A nào!

-..._ đỏ mặt

- a! A đi!

- ờ...a_ anh há miệng ra

- ngon chứ?

- ừm..ừ..ngon!_ mặt đỏ gấc

- chắc ngon lắm nhỉ_ cô đưa miếng thịt lên,cắn miếng nhỏ_ ồ...ngon thật..thế mà..

- ko sao đâu..miệng dính sốt kìa...

- hử_ cô lấy tay chùi miệng nhưng...hổng có hết

- hừm đồ hậu đậu mà...

Nói rồi Sasori chồm dậy lấy tay quệt trên miệng Sakura. Nói:

- đây_ rồi đưa vào miệng...mút

-.._ đỏ mặt

“Phập” Sasuke tức giận lấy cái nĩa đâm thẳng vào quả cà chua tội nghiệp. “ cô!! Chiếc áo đó...là của tôi cơ mà( anh vứt rồi cơ mà...)...thế mà cô còn đút cho nó ăn! Cô là đồ...!!”Sasuke lẩm bẩm

Ăn xong. Cô về phòng đánh giấc(vì hiện tại là trưa rồi. Còn anh thì về phòng camera. Lấy đoạn video ở phòng cô( vì phòng của cổ là phòng vip ấy mà!^^) nhưng vì đoạn video bị lỗi nên tối mới coi đc ( hơi...hơi...ko thực. Tế mấy^^). Bọn karin thì...

- Ino, Hinata. Nói nè...Sasuke chia tay với Sakura rồi. Nên nguy cơ chắc chắn con điếm đó sẽ cưa thằng Naruto với thằng Sai cho mà xem.

-... Nói cũng đúng! Giờ sao?_ Ino vò tóc

- mình...mình sẽ phải làm gì? Naruto là của mình..._ Hinata nói lấp bấp

- Hinata!! Cậu ko đc nói như thế!! Con đó sẽ tưởng cậu hiền lành...thì sẽ lấn tới đó!!_ Karin hét

- đúng đó!_ Ino đồng tình

- ưm!

- hay bây giờ...xù xì.xù.xù

cả đám túm lại bầy kế

Tua tua

- oa nước ấm thiệt! Sasori nhỉ?

- ưm...

Khi tắm suối nước nóng xong. Cô bước vào phòng. Thì thấy tờ giấy ghi:“ Đi gặp tôi ở nhà kho...- Uchiha Sasuke” cô vui mừng vì anh cuối cùng anh cũng đã chịu làm lành với mình. Cô bước như sáo tới nhà kho. Mở cửa kho ra. Thì chiếc cửa bị khoá lại. Và...

Cùng lúc đó. Sasuke bật video lên. Xem thấy,và nghe:

Sakura đứng dậy khỏi giường. Nói với Sasori:

- Ne ne! Quả mận đi ra! Em thay áo quần!

-...

- ne!

- Sakura...

- gì?

- lời hứa đó...em...còn nhớ chứ?

-..._ cô cúi mặt xuống, khẽ gật đầu

- em...vẫn còn nhớ. Thế... Tại sao chứ? Có lẽ anh...đã chậm 1 bước rồi nhỉ?_ Sasori cười mặn đắng

- lời hứa...em đã nói rằng, em yêu anh...và anh cũng thế. Chúng ta...đã móc nghéo. Nhưng khi đó...chỉ là...lời hứa của 2 đứa trẻ 12 tuổi thôi..._ cô thở dài

- Sakura...em vẫn còn yêu tôi chứ?

-...

- hay...yêu Sasuke?

-..._ cô gật đầu

-...anh vẫn còn yê-

- xin anh...hãy dẹp bỏ nó đi!... Chúng ta ko còn như xưa nữa... Em muốn tương lai của 2 ta thật tốt...

- thế...ở bên nó...em được cái gì... Sự quan tâm? Vui vẻ? Hạnh phúc? Giàu có? Tương lai? Tình yêu? Ko em có được cái gì cả?!! Nó quan tâm em...mà ko biết rằng em bị bọn đó làm gì?! Vui vẻ? Thế...sáng nào em cũng phải trốn trong phòng vệ sinh...và khóc cơ chứ? Hạnh phúc? Anh cũng có thể đem tỚi cho em...nó...ko thể...! Giàu có? Anh cũng có và nó cũng thế! Tương lai? Anh sẽ cho em nhiều tương lai hơn cho nó! Tình yêu...anh yêu em hơn thằng đó nhiều!...rất nhiều. Thế...rốt cuộc anh thua nó chỗ nào cơ chỨ?_ Sasori nói lớn xen chút tức giận

- vì...em yêu anh ấy..._ mắt cô đẫm lệ

- thế...em ko yêu anh?

- xin lỗi anh...Sasori...

-...

Anh nhẹ nhàng bước tới chỗ Sakura. Nâng cằm cô lên. Anh khẽ mỉm cười nói:

- ko...anh sẽ đợi em...mấy năm cũng được hay cả đời...để chờ đợi em...

- Sasori...

- anh yêu em...

“ mọi chuyện ko như mình nghĩ” anh xem tiếp phần kế. Thấy mình...Uchiha sasuke đang bóp chặt cổ của cô, và... Chửi những câu thậm tệ. Và khi anh bước đi...cô ngồi khóc?! Cùng Sasori?! Và...mọi chuyện ko như anh nghĩ...cô ko hề phản bội anh...và anh chính là kẽ đã phản bội cô trước...khi đi với Karin. Nghĩ lại chiếc áo len! “Chiếc áo len!! Mình...” Anh vụt chạy tời thùng rác. Lục đủ chỗ mà ko tìm thấy. “Nó ở đâu cơ chứ?!” Thì Sasori bước tới. Liếc nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ. Anh thấy....chiếc áo len đó... Cô tặng cho nó? Anh chạy nhanh tới Sasori đè anh ta xuống. Quát to:

- chiếc áo! Là của tao! Mày cởi ra!!!

- ko!! Cô ấy cho tao rồi!! Mày đã nói gì? Chia tay!! Cô ấy đã như thế nào?! Mày có biết đâu!!

- tao biết tất cả về cô ấy!!_ anh quát

- hứ! Thế mày chưa bao giờ chứng kiến được rằng... Sakura đã...rất đau lòng chỉ vì...muốn thấy mày hằng ngày chưa?

- mày làm tao phát cáu rồi đấy!!

- chính tao mới nói câu đó. Trứng,sữa, đủ thứ nằm trong tủ của cô ấy. Và...bị nghe đủ thứ câu chửi rủa từ 3 cái con đỉ của mày! Chẳng những thế...tao đã thấy Sakura khóc thầm trong...nhà vệ sinh_ giọng của Sasori nghèn nghẹn_ cô đã quát tao! Nếu tao...nói cho mày biết! Thế mày đã làm tao phát cáu rồi đấy!!!

- thật chứ?

- tao ko bao giờ nói dối! Mày...là đồ đáng chết!

-...

Anh đứng dạy khỏi người Sasori. Chạy thẳng về phòng cô. Chẳng thấy cô đâu. Chỉ thấy...bức thư đó! “ mình đâu có gửi tơf giấy này... Vậy...” Anh vụt xuống nhà kho, mở cửa ra thấy Karin, ino, Hinata đang đừng đó,trên tay mỗi người cầm cây kéo. Và...còn mái tóc Sakura...nó...ngắn...những sợi tóc thì vương vão đầy phòng. Và...cô đang nằm dưới vũng máu lớn. Anh trợn mắt nhìn ba người. Karin rớt kéo,lấp bấp nói:“ k..o..ko..như..như...như...anh nghĩ..” Anh chạy tới chỗ cô. Lật ngược cô lại. Mặt cô bê bết mau. Mái tóc hồng ngắn dính đày máu. Tay,cổ thì bầm tím. Chan thì trầy xước. Áo quần bị xé rách. Riêng chiếc áo len thì trông thật do bẩn. Máu dính đầy bị cắt thành nhiều mảnh. Trên người chỉ mặc chiếc áo sơ mi. Anh vuốt nhẹ khuôn mặt đẫm máu đó. Rồi...” tách...tách” anh đang khóc. “Tại ai cơ chứ? Tất cả...là tại mình! Hết lần này đến lần khác. Chẳng những thế...anh lại còn chửi rủa em thậm tệ, vứt cả tâm huyết của em vào thùng rác. Khiến em thành như thế này... Anh tệ lắm đúng chứ? “Anh nói nhỏ

Cô khẽ mở mắt. Nhưng sức lực của cô chỉ mở được tí xí. Nói:

-sa..sa...hộc...su...su hức..ke..hộc..kun...khụ khụ_ cô ho ra máu,rồi ngất lịm đi

Anh tức tối chạy nhanh tới bệnh viện gần đây

- chết chúng ta rồi_ Karin nói

---------

M.n ưi! Tối ra thêm tập nho nhỏ, tối nay ra nha

~~Êu lắm cơ! Vote với cmt ❤️❤️❤️