Sao Em Ngốc Quá Vậy

Chương 29




Nó về nhà chuẩn bị đồ để mai đi học rồi đem vào bệnh viện sẵn sáng đi học luôn. Còn hắn cũng vậy, hắn cũng soạn sách vở với quần áo cho Nam rồi chạy qua rước nó

-E ăn gì chưa “hắn”

-Rồi còn a

-A chưa ăn nữa

-Về nhà lúc 16h mà bây 19h chưa ăn nữa, ở nhà a làm gì vậy

-Hjhj a về nhà định nằm xíu rồi đi nấu gì đó ăn thì ngủ quên thức dạy 18h15 rồi nên a đi tắm rồi soạn đồ cho a rồi cho thằng Nam nữa xong tới giờ đi rước e rồi nên chưa ăn

-Hăm ngủ nè *đánh vào vai* vậy ghé đâu ăn đi “nó”

Hắn ghé vào quán phở. Hắn thì ăn còn nó chỉ uống nước. Ăn xong chạy thẳng vào bệnh viện

-Đầu bớt đau chưa bấy bì “nó”

-Hjhj cũng bớt rồi

-Nam t đêm đồ cho m mai đi học nèk “hắn”

-Mai t ở đây với Linh “Nam”

-Thôi a đi học đi “nhỏ”

-Bỏ e ở đây một mình sao được

-Được mà. A hông đi e giận a luôn

-Thôi a đi mà

-Ôi trời nổi da gà…a hông đi e giận luôn…. “nó nháy lại nhỏ”

-Thôi a đi mà “hắn cũng bè theo”

-Hai cái đứa này “Nam lấy cái gối ném vào người hắn với nó”

-Ek tự nhiên nhớ lại “nhỏ”

-Nhớ gì “nó”

-A! e nhớ lúc trước ai nói Hy Hiếu mà quen nhau là đãi một chầu mà “nhỏ nhìn Nam”

-Ủa có hả sao a hông nhớ “Nam”

Nhỏ nháy nháy mắt ra hiệu cho Nam

-À nhớ rồi. Đãi gì đây “Nam”

-Ủa a có nói hông “nó nhìn hắn”

-Hông còn e

-Đâu có đâu “nó”

-Có mà “nhỏ”

-Rồi ok khi nào được nghỉ 3,4 ngày trở lên tui bao một chuyến đi Vững Tàu, khác sạn 5★ “hắn”

-Ơ m khôn thế “Nam”

-Sao khôn nèk “hắn”

-Nhà m kinh doanh khách sạn. Z chắc ngoài Vũng Tàu cũng có khách sạn nhà m nên m có tốn tiền gì đâu

-kkkkk m khôn hơn t tưởng

-Vậy đi chỗ khác “nhỏ”

-Một là Vững Tàu hai là ở nhà chọn đi “nó”

-Coi bên người yêu kìa “nhỏ”

-Giờ muốn ngủ khách sạn 5★ hay ở chỗ bình dân đây “hắn”

-Diễn nhiên là 5★ rồi “nhỏ với Nam đồng thanh”

-Bàn chuyện này quan trọng hơn nè “nó”

-Chuyện gì “Nam”

-4 người mà 2 cái giường, mà giường nhỏ nữa chứ vậy sao ngủ “nó”

-Chia hai cặp đi giường nhỏ ngủ cho tình cảm “hắn”

-Nham nhỡ quá cha ơi “Nam”

-Nhìn mặt m là t bk m khoái lắm mà bày đặt giả vờ “hắn”

-Vậy theo như Hiếu đi “Nam”

-Phản đối “nhỏ với nó”

-Hai tui ngủ chung “nó ôm nhỏ”

-Đúng lâu quá chưa ngủ chung “nhỏ”

-Hả vậy t với m phải ngủ chung hả “Nam”

-Ôi trời “hắn”

-Haha. Nhất trí vậy đi. Giờ thì đi ngủ “nhỏ”

(Kkkk bàn cho dữ vô giờ ngủ chung-tác giả-)

*Sáng hôm sau

-Mọi người đi học vui vẻ “nhỏ”

-Bye bye “nó”

-A đi học nha “Nam hôn lên trán nhỏ”

-Đi lẹ e mù mắt giờ “hắn kéo nó đi”

Hôm nay hông có nhỏ hắn với nhỏ ăn hiếp Nam quài. Còn Nam thì mong nhanh kết thúc buổi học để về với nhỏ. Khi về thì phòng trống không

-Ủa Linh đâu ta “nó”

-Bác sĩ bệnh nhân phòng 6 dãy A đi đâu rồi ạ “Nam nhấn nút gầngiường để kết nối với y tế trực”

-Bệnh nhân đi kiểm tra vết thương rồi ạ “y tá”

-Dạ cám ơn “Nam”

-Haizzz làm hết hồn “hắn”

-Mọi người về rồi “nhỏ từ ngoài cửa bước vào”

-Vào ăn cháo nèk “Nam”

-Bác sĩ nói e xuất viện được rồi “nhỏ nói với Nam”

-Vậy hả. Vậy vào ăn đi rồi về tui ớn mùi bệnh viện rồi “nó”

Sau khi ăn xong Nam chở nhỏ về nhà. Còn hắn chở nó

*Nhà nhỏ

-Cho a vào chào hai bác rồi về “Nam”

-Thôi biết ba mẹ e có ở nhà hông mà vào “nhỏ”

-Vậy lần sao cho a vào nha

-Dạ, a về đi chạy xe cẩn thận nha

-E có đau hay nhứt đầu nhớ nói a nha, e vào nghỉ đi

-Dạ bye a *hôn lên trán* “nhỏ”

Sau khi Nam về nhỏ vào nhà vừa vào tới cửa nhỏ đã nge tiếng cãi vã của ba mẹ

-Bà kí giấy đi tui chịu hết nổi bà rồi “ba nhỏ”

-Ông tưởng tui chịu được à, kí thì kí “mẹ nó kí vào giấy ly hôn”

Nhỏ đứng người làm rơi cái túi đựng đồ

-Ơ con gái…”mẹ nhỏ”

-Ba mẹ hông để con yên được hả…con nằm ở bệnh viện ba mẹ chỉ vào đúng một lần, con nghĩ ba mẹ bận nên hông vào thăm con, ba mẹ hông cần con nữa thì con đi đây “nhỏ nói mà nước mắt không ngừng chảy ra”

-Hông phải đâu con gái “mẹ nhỏ từ từ đi lại”

-Mẹ hông cần nói nữa còn đủ lớn để hiểu mà “nhỏ khóc nhiều hơn”

Nói xong nhỏ chạy ra ngoài nước mắt không ngừng rơi

-Con gài à….vừa lòng ông chưa “mẹ nó ngồi quỵ xuống đất khóc”

Còn nhỏ chạy một lúc thì bắt taxi chạy thẳng đến nhà nó. Trên đường đi mẹ nhỏ gọi mà nhỏ không nge máy. Nhỏ tắt nguồn điện thoại để không ai làm phiền

-Bác cho cháu gặp Hy ạ “nhỏ”

-Sao cháu khóc vậy vào nhà đi Hy đang trên phòng “mẹ nó”

Nhỏ chạy vào nhà chào ba nó rồi chạy thẳng lên phòng nó

-Ơ bà bị sao thế “nó”

-Hy ơi T.T “nhỏ chạy lại ôm chầm lấy nó”

-Có chuyện gì vậy “nó cũng ôm lại”

-Ba mẹ tui ly hôn rồi “nhỏ nói trong tiếng khóc”

-Bà bình tĩnh đi mọi chuyện sẽ qua mà “nó cũng khóc theo nhỏ”

Nó im lặng cho nhỏ khóc đến khi nào hết buồn thì thôi. Sau 15′ nhỏ cũng nín khóc dần chỉ còn lại tiếng thúc thích

-Bà hết buồn chưa “nó”

-Sao hết liền được “nhỏ buông nó ra”

-Vào nhà vệ sinh rửa mặt đi, tui xuống kiếm gì cho bà ăn

-Cám ơn bà nha

-Còn khách sáo nữa tui đuổi ra khỏi nhà giờ

Nó đi xuống bếp kiếm gì cho nhỏ ăn

-Con tìm gì vậy Hy “mẹ nó từ phòng khách bước vào”

-Dạ con kiếm gì cho Linh ăn

-Sao con bé khóc vậy con

-Dạ ba mẹ Linh ly hôn

-Tội con bé. Thôi con lên đi để mẹ nấu đỡ gói mì cho Linh ăn. Rồi chiều xuống ăn cơm

-Dạ cám ơn mẹ. Mà mẹ có gì tối nay cho Linh ở lại nha mẹ

-Kêu con bé ở lại với con đi

-Dạ

Nó bưng bác mì lên cho nhỏ ăn thấy nhỏ ngồi nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt thẩn thờ

-Ăn đỡ mì đi chiều mẹ tui nấu cơm rồi ăn luôn

-Phiền bà quá

-Phiền con khỉ, tối nay ngủ lại đây đi. Tui xin mẹ tui rồi

-Uh

Điện thoại nó reo lên là Nam điện

-Alo có gì hông Nam

-Bà biết Linh đang ở đâu hông sao tui điện hông được “Nam”

-Linh đang ở nhà tui. Tâm trạng Linh hông tốt “nó nói mà nhìn sang nhỏ”

-Hả sao vậy, tui tới nhà bà liền nha

-Thôi để Linh yên tĩnh chút

-Haizzz tui lo quá nèk

-Ráng nhịn đi mai gặp rồi lo

-Bà còn giỡn nữa. An ủi Linh giùm tui nha

-Khỏi cần ông nhờ. Thôi à “nó”

-Nam điện hả “nhỏ”

-Ừh ổng lo cho bà lắm đó. Sao điện thoại bà điện hông được

-Tui tắt nguồn rồi

-Ừh thôi ăn nhanh đi

Nhỏ ở nhà nó suốt đêm. Lúc trước khi đi ngủ nó và nhỏ tâm sự rất nhiều điều. Nhỏ cũng vơi bớt nổi buồn

*******************************

Mk hk biết mấy bạn đọc thấy sao chứ mk viết mà khóc lun::>_