Sao Chổi... Tôi Yêu Em

Chương 8




Cùng lúc đó tại nhà nó...

-HẢ?????? Cái gì? Đi xem mặt??? Ba mẹ cứ đùa_Nó nhăn nhó cười khổ sở nhìn ba mẹ nó

-Ta quyết định rồi, chủ nhật này sẽ đi_Mẹ nó nói

-Không, không bao giờ!!! Sao thời đại này còn cái thể loại này nữa chứ, xem thì ba mẹ xem con không đi đâu!!!_Nó hét lên

-Không đi cũng phải đi không ta sẽ cắt hết chi tiêu hàng tháng của con_Ba nó nói thản nhiên như không

WHAT??? Cái gì cơ? Cắt chi tiêu hàng tháng của nó á??? Huhuhuhu thế thì sống làm sao được cơ chứ_Nó than trong bụng

-Hả không được ba mẹ cắt $ thì con sống sao huhuhu?

-Thế thì nghe lời đi_Mẹ nó nhìn nó cười gian

-Không!!!!! Con có bị ế đâu mà ba mẹ phải làm thế chứ_Nó hét ầm lên

-Ồ vậy là con có bạn trai rồi hả? Dẫn về ra mắt đi không thì con sẽ phải đi coi mặt, chọn đi con gái_Ba mẹ nó khoái chá nhìn nhau

-Con....

-Không có thì chủ nhật tuần này đi xem mặt nếu không thì từ mai ta cắt tiền chi tiêu hàng tháng của con_Ba nó nói rồi nhìn con gái mình

-Được ba mẹ cứ chờ xem con gái của mình đi_Nó hậm hực bỏ lên phòng ngủ luôn

Sáng hôm sau nó trưng bộ mặt ủ rũ tới trường

-Way! Bồ sao thế nhìn cái mặt như đưa đám thế_Hai con bạn thân của nó hỏi

-Huhuhuhuhu tui khổ quá hai bồ ơi_Nó than với hai con nhỏ bạn iu quái í lộn iu quý

-Thế rút cục là làm sao? Kể nghe coi?_Minh Anh tò mò hỏi không biết chuyện gì mà làm nó ra như thế

Thế là nó bắt đầu kể cho hai con bạn nghe...

-Haizzz ba mẹ bồ đúng là quái thật_Minh Anh thở dài nói

-Thì giờ bồ kiếm lấy một thằng đưa về là xong có gì đâu_Hà My thản nhiên đáp

-Moi đâu ra bây giờ_Nó khốn khổ nói

-Hơ moi đâu là việc của bồ chứ sao hỏi tui_Hà My nói

-Thế thì nói làm qué gì chứ haizzzzz_Nó than thở

-Thui từ từ rồi nghĩ_Minh Anh khuyên nó

-Ừm_Nó chán nản

Đang chán nản quay ra nhìn thấy cái mặt của tên Đăng Vũ kia mà chỉ muốn đá cho mấy cái nhưng mà hình như hôm nay hắn có chuyện gì không vui thì phải, mà không vui thì kệ cha hắn chứ liên quan gì đế mình nhỉ_Nó nghĩ bụng

Nãy giờ ngồi hắn đã nghe hết truyện của nó tự nhiên lòng thấy khó chịu chả biết làm sao nữa “ Hơ mình điên rồi nhỏ sao chổi đó đi xem mặt thì liên quan cái vẹo gì tới mình nhể sao tự nhiên thấy khó chịu ôi chắc điên quá axxx”_Hắn nghĩ

Haizzzz thì tại hai anh chị cứ chí chóe nhau suốt ngày mà các cụ xưa có câu “Ghét của nào trời trao của đấy” và đặt vào trường hợp hai người này thì không sai tí nào và chả biết từ khi nào mà hình ảnh nó cứ in trong đầu hắn những lúc hắn trêu nó tức, nghĩ đến cái bản mặt ấy hắn tự nhiên cười một mình...

Giờ nghỉ giải lao tiết ba nó lóc cóc lên thư viện mượn vài quyển sách cần thiết và nó đã gặp cậu bạn Minh Dương hehe

-Ủa Anh Thư bạn cũng lên thư viện hả?

-À ừm hì tui cần mượn vài quyển sách_Nó cười

-Vậy cùng đường rùi tui cũng đang lên thư viện_Minh Dương nhìn nó cười

-Ừm vậy đi thôi_Nó nói tiếp

Thế là nó cùng Minh Dương vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ

-Cậu là bạn thân của cái tên nhỏ mọn kia hả?_Nó hỏi Minh Dương

-Ừm mà sao bạn hỏi vậy?_Minh Dương quay sang hỏi lại nó

-À ừm thì tui thắc mắc sao 1 người hiền lành như cậu có thể làm bạn với cái tên xấu tính đấy cơ chứ nhỉ?_Nó ngây ngô hỏi

-Hì hợp nên chơi với nhau đó_Minh Dương nói, tay xoa đầu nó

----------END CHAP----------