Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 208: Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá!




Thời gian nhanh chóng trôi qua bốn ngày, Tiêu Viêm cũng từ tam đoạn đấu khí thành công tấn thăng tứ đoạn, lúc này hắn hai tay giao nhau ngũ tâm hướng thiên ngoan ngoãn ngồi trong thùng gỗ bên trong tràn ngập Trúc cơ linh dịch mà tu luyện, Lý Thiên Ngọc cùng Dược lão cách xa một đoạn tránh cho ảnh hưởng hắn tu luyện.

“Bốn căn Mặc diệp Liên năm mươi năm, hai cái Xà tiên quả thành thục, một căn Tụ linh thảo khoảng hai mươi năm, cuối cùng là một viên thủy hệ ma tinh hạch cấp hai, đây là dược tài cần thiết để luyện ra Tụ khí tán, những điểm cần chú ý thì ta đã nói với ngươi rồi, tiếp đó ta sẽ tự tay luyện chế, ngươi chú ý quan sát, lấy ra đi!” Dược lão phiêu phù trên không trung đối với Lý Thiên Ngọc nói.

Đối với mấy loại dược tài này, Lý Thiên Ngọc cũng không xa lạ gì, mau chóng từ bên trong rương chứa đồ mang ra, chuẩn bị để Dược lão thị phạm một lần.

Trước đó, Dược lão đã chỉ cho hắn thủ quyết luyện đan, cách khống hỏa, cách sử dụng tinh thần lực cảm tri, các loại, với thực lực tương đương đấu thánh, tinh thần lực thì mỗi khi hắn thăng cấp đều theo đó mà tăng lên, cho nên so sánh về tinh thần lực thì Lý Thiên Ngọc không thua kém Đế cảnh là bao nhiêu, học tập lên cũng thực dễ dàng, còn hiện giờ chỉ là cần thực tiễn nhiều một chút để làm quen cùng tích lũy kinh nghiệm, nói đúng ra thì giờ phút này hắn đã là một tên luyện dược sư tiêu chuẩn, không còn là “dị loại” nữa.

Còn vì sao không luyện những loại cao cấp đan dược hơn thì Dược lão cũng có lý do của mình, căn bản là muốn từng bước từng bước tiến chậm mà chắc, đương nhiên không thiếu tư tâm, cố ý mượn dược tài trong tay hắn luyện ra đan dược phục vụ Tiêu Viêm tu luyện.

Lý Thiên Ngọc đối với việc này hoàn toàn hiểu rõ, có cái hắn cũng chẳng quan tâm, dù sao đan dược luyện ra bản thân hắn cùng đám lão bà là ăn không được vì quá cấp thấp, phải biết đám lão bà của hắn thấp nhất cũng đã là địa cấp, chính vì lẽ đó chẳng bằng thành toàn cho Tiêu Viêm, đồng dạng hắn coi đó như “học phí” mình bỏ ra học tập luyện dược thuật, chỉ như vậy thôi.

Cả hai người bọn hắn đều có ý nghĩ riêng của mình, lại không có lợi ích xung đột, cho nên rất ăn ý không đề cập tới mấy vấn đề này, ngươi dạy ta học, cứ tuần tự mà tiến.

Sau khoảng xấp xỉ một canh giờ, Dược lão trong tay nhiều ra một viên đan dược, chính là Tăng khí tán, so với Trúc cơ linh dịch thì dược lực mạnh hơn hẳn.

“Thế nào, nhìn rõ?” Dược lão cầm trong tay đan dược vừa luyện chế hướng hắn hỏi tới.

“Đương nhiên!” Lý Thiên Ngọc thản nhiên gật đầu đáp.

“Tốt, vậy ngươi bắt đầu luyện chế đi!” Dược lão gật gù nói.

Lý Thiên Ngọc từ bên trong lôi ra một chiếc đỉnh toàn thân ánh lên màu hắc kim cực kỳ trầm trọng, bên trên điêu khắc lấy tứ thánh thú Thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ ở bốn phía, đây là một chiếc đan đỉnh hắn sưu tầm đủ các loại tài liệu quý hiếm, một số ở bên trong ma thú sơn mạch cướp đoạt, một số thông qua đấu giá thu về, một số thì do hắn quét sạch một đám phỉ tặc dong binh đoàn lấy được, thông qua đoán tạo sư chức nghiệp hao phí khá nhiều công phu mới rèn ra, mặc dù đoán tạo sư chức nghiệp của hắn mới chỉ là cấp bốn, chính xác thì hắn cao nhất có thể luyện ra tới chỉ là huyền khí, nhưng vì số lượng tài liệu hắn sử dụng thực sự nhiều lắm lại thêm phẩm chất tương đối cao, cho nên cuối cùng ngược lại mang tới kinh hỉ không nhỏ, bởi lẽ chiếc tứ linh thú đỉnh này phẩm chất là Địa cấp sơ cấp, cũng chính là Địa khí.

Lúc đầu khi hắn mới lôi chiếc đỉnh này ra ngay cả Dược lão cũng phải một phen giật mình vì cho dù là Hắc ma đỉnh, chiếc dược đỉnh nằm trên Thiên đỉnh bảng xếp vị trí thứ tám hiện trong tay hắn nếu so phẩm chất cũng không thế sánh bằng không muốn nói là thấp hơn một cấp, bởi lẽ Hắc ma đỉnh nếu theo hệ thống quy phạm thì chỉ là huyền khí đỉnh phong mà thôi. 

Khi biết được chiếc đỉnh này còn do hắn tự tay rèn ra, Dược lão chính là thật sâu rung động, đến nửa ngày mới hồi phục.

Chiếc tứ linh thú đỉnh này không những gia tăng 30% tỷ lệ hợp thành đan dược, rút ngắn thời gian chiết xuất dược liệu, lại còn có thể giúp luyện dược sư giảm bớt tiêu hao đến hai phần mười, chưa kể độ cứng rắn siêu cường, đan kiếp đối với nó chẳng tính là cái đinh rỉ, bảo vệ đan dược an toàn chỉ là chuyện nhỏ.

Từ trong miệng Lý Thiên Ngọc nghe được công năng của nó, Dược lão con ngươi tỏa ra nồng đậm khát vọng, bởi lẽ đối với Luyện dược sư thì có thứ gì hấp dẫn bọn họ hơn là mấy thứ như Dược liệu, đan phương, dị hỏa và đan đỉnh cơ chứ? Một chiếc đỉnh tốt mang lại giúp đỡ không hề nhỏ, đấy mới chỉ là phẩm chất tốt mà thôi, còn như chiếc đỉnh này gia tăng tới ba thành tỷ lệ hợp đan, giảm hai thành tiêu hao, thì nói cực phẩm trong cực phẩm cũng không phải nói quá, Dược lão biểu hiện như vậy cũng là rất bình thường.

Biết bản thân thất thố, nhưng vì cả đời là một tên luyện dược sư, luôn hướng tới sự nghiệp luyện dược, cho nên Dược lão không cách nào kiềm chế chính mình, mỗi khi Lý Thiên Ngọc lôi ra chiếc đỉnh này, Dược lão lại bắt đầu biến thành một lão hoa si, trên thân dược đỉnh vuốt ve lấy như thể vuốt ve cơ thể của một tên mỹ nữ, khiến Lý Thiên Ngọc mỗi lần thấy vậy đều nghĩ muốn cuồng ẩu hắn một trận xúc động.



Nhắm lại hai mắt, trong đầu nhớ lại hình ảnh Dược lão luyện đan, sau đó hắn ôn lại một lần đan phương và những điểm cần chú ý trong quá trình luyện chế, cũng không mất lâu lắm, khi mở mắt ra, bàn tay hắn khẽ lật, trong lòng bàn tay toát ra một đoàn tối đen hỏa diễm, bắt đầu thiêu đốt lấy dược đỉnh, độ ấm xung quanh theo đó nhanh chóng đề cao, tinh thần lực của hắn cũng tỏa ra cảm nhận lấy nhiệt độ, khi đã đạt tới điều kiện cần thiết, Lý Thiên Ngọc tinh thần lực trào ra bao trùm lấy dược tài theo trình tự thả vào bên trong dược đỉnh.

Từng cây dược liệu nhanh chóng bị thiêu đốt loại bỏ tạp chất cùng cặn bã chỉ để lại tinh hoa, do hắn thực lực tương đương đấu thánh, linh hồn lực tiếp cận đế cảnh, cho nên quả thực công đoạn này chỉ như uống một ngụm nước dễ dàng chí cực, ngay cả ma tinh hạch cứng rắn cũng nhanh chóng hòa tan, có điều dù sao số lần luyện đan bằng cách thức của thế giới này cũng không nhiều, tính ra qua bốn ngày vừa rồi hắn cũng chỉ mới có luyện chế hai lần, một lần là trúc cơ linh dịch, môt lần là một loại thuốc bột dùng để trị thương ngoài da, lần này là lần thứ ba, chân chính lần đầu luyện đan là đây chứ đâu, cho nên công đoạn đánh ra đan quyết cùng hợp đan, hắn cũng không dám thả lỏng, ngược lại tập trung tinh thần cao độ.

Chân mày nhíu lại Lý Thiên Ngọc khẽ trầm ngưng, theo linh hồn cảm tri bao vây theo dõi lấy từng li từng tý diễn biến bên trong dược đỉnh, cuối cùng cũng không để hắn thất vọng, quá trình hợp đan diễn ra rất xuôn xẻ, hoàn toàn không có chút lỗi nào, khẽ thở hắt ra một hơi, hắn quát lên một tiếng:

“Thành!”

Sau đó đan quyết nhanh chóng biến hóa, đồng thời vỗ lấy thành đỉnh phát ra một tiếng “Đang!” trầm đục.

Một viên đan dược tròn vo, toàn thân mượt mà, khẽ tỏa ra một chút dược hương thơm ngát từ bên trong dược đỉnh bắn ra, Lý Thiên Ngọc bàn tay phát ra hấp lực hút tới chộp lấy bỏ vào trong bình ngọc, có điều chân mày vẫn cau lại, đừng một bên bần thần suy nghĩ.

Dược lão thấy lạ, phiêu phù trên không trung bay tới nghi hoặc nói:

“Làm sao, có vấn đề?”

Khẽ lắc đầu, sau đó lại gật đầu, Lý Thiên Ngọc ngẩng đầu nhìn lên nói:

“Ta có nghi hoặc, tại sao mỗi lần đan thành lại phải tỏa ra dược hương, không nói đến dược dịch cùng dược tán theo ta nghĩ thì một viên đan dược tốt, toàn bộ tinh hoa tích tụ ẩn vào bên trong, đáng ra phải không có dược hương tỏa ra mới đúng, nhưng đằng này vì cái gì mỗi lần luyện đan đều có dược hương phát xạ?” 

Dược lão nghe vậy cười khẽ một tiếng mà đáp:

“Thì ra là vậy, có điều việc này ngươi cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, vấn đề này nằm ở việc sử dụng hỏa diễm luyện chế, ngươi biết rằng chúng ta luyện dược sư toàn bộ đều sử dụng hỏa diễm. Cho dù là đan hỏa, thú hỏa hay ngay cả dị hỏa tuy khác nhau về tính chất nhưng tất cả đều là hỏa, khi thiêu đốt dược tài nhằm chiết xuất tinh hoa loại bỏ tạp chất bên trong, quá trình này cần sự duy trì tới từ hỏa diễm của ngươi, mà khi bị thiêu đốt, tạp chất bị luyện hóa bài trừ ra bên ngoài, ngay cả tinh hoa cũng bị làm rớt một phần, chính những thứ này tạo thành dược hương mà ngươi nói, điều này là không thể tránh khỏi!”

Lý Thiên Ngọc suy nghĩ một chút liền gật đầu, cũng đúng thôi, tinh hoa chiết xuất ra từ dược tài biến thành một loại chất lỏng, trong quá trình sử dụng hỏa diễm thiêu đốt chưng nung loại bỏ ra tạp chất thì cũng tương đương đánh rớt mất một phần tinh hoa, phần này hóa thành thể khí, khi đan dược hợp thành, liền theo đó thoát ra bên ngoài tạo thành dược hương, mọi người đều lầm tưởng dược hương này là dấu hiệu của việc luyện chế đan dược thành công, nhưng sự thực cũng không phải như thế.

Tuy người khác không làm được, không có nghĩa hắn làm không được, vì hắn có hệ thống, lò luyện bên trong hệ thống chức năng hoàn toàn không cần hỏa diễm, mà không cần hỏa diễm nghĩa là dược tài hoàn mỹ chiết xuất không mất đi dù chỉ một phân một hào, chỉ tiếc là tỷ lệ đan thành phụ thuộc vào cấp độ đan sư chức nghiệp, mà cho tới hiện tại, hắn thông qua hệ thống tối đa cũng chỉ luyện được ra tứ phẩm đan dược đỉnh phong, muốn tăng lên không còn cách nào khác là liên tục luyện các loại đan dược thấp hơn gia tăng thành thục độ. 

Mà muốn làm như vậy đương nhiên cần sung túc tài chính hao tổn mài nước tăng lên, nhưng mỗi ngày hắn theo Dược lão học tập luyện dược thuật cũng ngót nửa buổi rồi, cửa tiệm của hắn cũng vì thế mà chỉ có thể khai trương nửa ngày thời gian, chi ra nhiều hơn thu vào, tuy Lý Thiên Ngọc tài phú dư dả cũng không thể tiếp tục như vậy lỗ vốn xuống, trời mới biết phải mất bao lâu hắn mới tăng lên được cấp 8 đan sư chức nghiệp, suy nghĩ một chút sau đó chờ đến khi Tiêu Viêm hoàn thành tu luyện công khóa, hắn tạm biệt hai người tiếp đó thông qua hệ thống công năng cấp tốc luyện ra tới mấy chục bình Trúc cơ linh dịch cùng mười mấy bình Tăng khí tán, mỗi bình ba viên, thản nhiên đi tới Mễ đặc nhĩ phòng đấu giá, chính là muốn đấu giá đám đan dược này kiếm chút tiền, hoặc đổi lấy chút dược liệu các loại, đương nhiên tiện thể làm quen với Nhã Phi muội tử.

Đi tới bên trong phòng đấu giá, đầu tiên Lý Thiên Ngọc gặp được một tên dáng người mập mạp, thấp bé, nụ cười chuyên nghiệp đi tới cung kính nói:

“Không biết tiên sinh tới Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá là có nhu cầu?”

Lý Thiên Ngọc mỉm cười đáp:

“Ta là một tên luyện dược sư, cần đấu giá một chút đan dược, nếu có thể ta muốn gặp quản sự có thể làm chủ được!”

Tên mập kinh ngạc, có điều nhanh chóng nở ra nụ cười ân cần đối với hắn nói:

“Thì ra ngài là Luyện dược sư, thất kính, thất kính, xin mời theo tiểu nhân tới phòng khách chờ một chút, để tiểu nhân đi thông báo!”

Khẽ nhếch miệng, Lý Thiên Ngọc trước khi để tên béo này đi, còn bồi thêm một câu:

“Nếu gặp được Nhã Phi tiểu thư, như vậy tốt nhất!”