Đã 2 giờ đồng hồ trôi qua kể từ lúc Kyou giải thuật lên người
Sakura. Nhưng cơ thể cô lại chẳng có tí thay đổi nào cả. Bên cạnh đó có
một kẻ không ngừng sốt ruột.
Anh hết nhìn chăm chú gương mặt “trẻ thơ” của cô vợ mình, rồi lại phát ra những tiếng “hn” đầy lo lắng.
.
.
- Ư... Ưm...
Đôi mi của cô bé tóc hồng khẽ rung lên. Sakura dụi nhẹ mắt.
Ngay khi cặp mắt lục bảo vừa mở ra thì gương mặt của ai đó đã lấp đầy nó.
- ya!
Sakura bé nhỏ khá bất ngờ khi khuôn mặt “ ai đó” lại sát đến như vậy.
- Anh làm gì thế?
- Tch...
Sasuke thở dài. Rốt cuộc thì Sakura của
anh vẫn luôn là một cô gái rắc rối. Nghĩ đến lời dặn của Kyou, Sasuke
hít một hơi thật sâu...
- Em còn nhớ tôi đã từng nói, hoa anh đào là loài hoa của em chứ?
- Vâng? Thế thì sao ạ?
Anh tiến lại gần cô bé tóc hồng.
- Cộp!
- Á! Đau quá. Cái anh này sao lại búng trán tôi