Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế

Chương 372: Long thiếu bắn Sophie (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Ở khách sạn International thành phố H.

Tối hôm qua Lê Hiểu Mạn ngồi xe Hàn Cẩn Hi thành phố H, bởi vì mang thai, cô ngủ thiếp đi trên xe, nhưng sáng nay lại tỉnh dậy trong phòng ngủ lớn của khách sạn.

Lúc cảm thấy quen với phòng ngủ thì cô xuống giường, nghĩ ngợi một lúc rồi bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Trong phòng tắm có một bộ quần áo sạch, sau khi thay xong cô liền ra ngoài phòng khách.

Hàn Cẩn Hi không hề ở đây, hai cô phục vụ thấy cô đi ra thì mỉm cười: “Chào Lê tiểu thư, sáng nay Hàn tổng bay sang Anh, cố ý giao cho chúng tôi chuân bị bữa sáng, xin hỏi Lê tiểu thư bây giờ có muốn dùng cơm không?”

Hàn Cẩn Hi mới sáng sớm đã bay đi Anh quốc?

Nghe phục vụ nói, Lê Hiểu Mạn có chút kinh ngạc, cô phát hiện anh rất bận, từ lúc cô biết anh thì anh đã sớm bay tới bay lui rồi.

Cô không khỏi nghĩ đến Long Tư Hạo, Lâm Mạch Mạch nói anh có rất nhiều sản nghiệp, TE, Hoắc thị, Ngự Yến lâu và công ty tại Pháp, anh hẳn cũng bề bộn rất nhiều việc phải không?

Nhưng anh luôn ở cạnh cô, cô cũng có chút tò mò, anh làm việc lúc nào?

Anh quản lí những công ty này ra sao?

Giờ phút này nghĩ đến anh, lòng cô lại đau đớn như bị xé rách, không thể chấp nhận được một người đàn ông ưu tú như vậy lại phạm phải chuyện sai lầm kia.

Nếu không không nhìn thấy mấy bức ảnh đó thì thật tốt?

Nếu anh không có bất kì quan hệ gì thì tốt biết bao?

Hai người phục vụ thấy Lê Hiểu Mạn uể oải, cũng không đáp lời thì nghi hoặc hỏi: “Lê tiểu thư, bây giờ cô có muốn dùng cơm không?”

Lê Hiểu Mạn phục hồi tinh thần lại, thấy hai người đang tò mò nhìn mình thì gật đàu, cười xin lỗi: “Xấu hổ quá!”

Hai nữ phục vụ thấy Lê Hiểu Mạn gật đầu thì lễ phép cười: “Lê tiểu thư, mời cô đến nhà ăn chờ.”

Hai phục vụ lập tức dẫn Lê Hiểu Mạn và nhà ăn của phòng Tổng Thống.

Cô mới ngồi xuống vài phút, thức ăn đã được bưng lên, từng món đặt trước mặt cô.

Cô đếm đại khái, có hai mươi mấy món, Trung Quốc và Phương Tây đều có.

Cô nhíu mày nhìn hai phục vụ đang cung kính đứng một bên, khẽ cười: “Nhiều như vậy, tôi không ăn hết được, là ai gọi thế?”

Một người phục vụ cười nhìn cô, vô cùng lễ phép nói: “Lê tiểu thư, những thứ này đều là Hàn tổng cố ý để chúng tôi chuẩn bị, Hàn tổng bay đi Anh quốc cần ba ngày, ba ngày này, bữa sáng, trưa, tối của cô đều đã được Hàn tổng chuẩn bị hết, chúng tôi chỉ cần phục vụ theo thực đơn củ ngài ấy là được.”

Người này vừa dứt lời, người kia đã tiếp lời: “Lê tiểu thư, Hàn tổng đối xử với cô tốt quá, Hàn tổng gọi những thứ này đều là những món dinh dưỡng cho phụ nữa có thai, mỗi lần Hàn tổng tới thành phố H đều ở trong phòng tổng thống này, mà Lê tiểu thư lại là cô gái duy nhất Hàn tổng mang đến, nói vậy Lê tiểu thư là vị hôn thê của Hàn tổng sao? Lê tiểu thư còn đang có bầu nữa chứ, chúc mừng cô.”

“Anh ta muốn đi Anh ba ngày?” Lê Hiểu Mạn nghe phục vụ nói thì có chút kinh ngạc, Hàn Cẩn Hi muốn ở Anh quốc ba ngày, vậy chẳng phải cô sẽ phải đợi anh ta ở thành phố H ba ngày sao?

Cô vừa kinh ngạc vừa xấu hổ.

Cô liếc nhìn hai phục vụ, xấu hổ cười nói: “Tôi không phải là vị hôn thê của anh ta.”

Nghe vậy, hai người phục vụ đều hết sức kinh ngạc, cô không phải là vị hôn thê của Hàn tổng, vậy tại sao Hàn tổng lại tự mình chuẩn bị thực đơn dinh dưỡng cho người có thai?

Chẳng lẽ đứa bé trong bụng cô không phải của Hàn tổng?

Tuy hai người phục vụ không quá tin tưởng, nhưng vẫn rất lễ phép giải thích với Lê Hiểu Mạn: “Lê tiểu thư, xin lỗi! Là chúng tôi hiểu lầm.”

Lê Hiểu Mạn nghe mấy cô giải thích thì càng xấu hổ, cô nhìn hai người cười nói: “Không sao, chuyện bình thường thôi mà, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ hiểu lầm.”

Có hai mươi mấy món trên bàn, nhưng cô chỉ động đũa mấy món trước mặt, không hề động đến cái khác.

Bữa sáng qua đi, cô bảo hai phục vụ rằng bữa trưa và tối không cần chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy nữa nhưng hai người đo lại nói, ba ngày cơm của cô đều đã được Hàn Cẩn Hi trả tiền rồi.

Mà phòng Tổng Thống xa hoa này, Hàn Cẩn Hi cũng đã trả ba tháng tiền phòng.

Cho nên cô ở đây là được bao ăn bao ở.

Tục ngữ nói thịnh tình không thể chối từ, cô thật sự không biết Hàn Cẩn Hi nghĩ gì, không ngờ anh lại chuẩn bị thực đơn ba ngày ăn cho cô, có phải anh quá “nhiệt tình” rồi không?

Cô và anh lúc đó chẳng qua chỉ là những người xa lạ mà thôi, anh không cần đối xxuwr với cô nhiệt tình như thế, hơn nữa cô cũng chẳng phải là gì của anh.

Cô đoán một bữa này nhất định tốn không ít tiền!

Cô vốn chỉ muốn tạm thời rời xa thành phố K, tiện tay làm tốt kế hoạch này cho anh, cũng không muốn hại anh tiêu pha nhiều như vậy.

Cho nên cô phải mau làm tốt kế hoạch này thôi.

Vì trước đây đã làm xong, nên chỉ mất hơn một tiếng là cô đã hoàn thành.

Bởi vì Hàn Cẩn Hi muốn ở lại Anh quốc ba ngày, cho nên cô không thể không ở thành phố H đợi anh về.

Ở lại trong khách sạn, trong đầu cô luôn quay cuồng những hình ảnh thân mật giữa Long Tư Hạo và Sophie.

Vì không muốn để chuyện đó làm mình khổ sở, ba này này sau bữa sáng cô đều đến mấy chỗ nổi tiếng ở thành phố H giải sầu, đến tối lại về khách sạn.

Mà cô đợi ở thành phố H ba ngày, Long Tư Hạo cũng gần như lật tung thành phố K mấy lần, chỉ kém phát lệnh truy nã thôi.