Sách Vàng Theo Đuổi Đàn Ông

Chương 3






Editor: Yang Hy
Phú nhị đại: Tôi chân thành xin lỗi cậu.

Vậy tôi sẽ tự đi, chúc cậu sớm ngày bình phục nhé…
Phú nhất đại: Chú ý an toàn, về muộn tí nha.

Phú nhị đại:!
Khoảng thời gian đứng đắn phú nhị đại không có đến lêu lổng chuyện trò nên đám anh em vô cùng tò mò.

Vừa thấy hắn vào phòng đã ngồi bẹp xuống sô pha bắt đầu uống rượu, cả đám nháy mắt với nhau.

Người anh em 1: Nè, dạo này ông làm gì vậy? Sao không ra ngoài chơi?
Phú nhị đại: Bây giờ tôi là một người nghiêm chỉnh chăm chỉ quẹt thẻ đi làm mỗi ngày đấy.


Người anh em 1: Thế nào, đi làm có vui không?
Phú nhị đại: Vui, vui chứ, cảm giác như mình thật sự không phải là hàng phế thải trong xã hội chủ nghĩa ấy.

Người anh em 1: Bận tới nỗi không có thời gian đi uống rượu luôn hở?
Phú nhị đại: Đừng hỏi nữa, chỉ đơn giản là không muốn gặp ông thôi được chưa! Lải nhải phiền chết đi được.

Người anh em 1: Cái tên này bị điên rồi à…
Phú nhị đại ngồi uống rượu một mình, uống được một lúc thì thật sự không chịu nổi tiếng ồn trong phòng nữa, hắn đi ra ngoài hít thở không khí thì thấy trai đẹp tóc dài đang múa cột ở sân khấu dưới lầu, cái thần thái đó, còn cả dáng người kia nữa, đều tuyệt cả, trong mắt đám đàn ông xung quanh đều phát ra ánh sáng xanh*, chỉ hận không thể trực tiếp dùng X quang bắn chết đám người xung quanh rồi mang người kia về nhà.

*hình dung bản tính của người nào đó không tốt, tham lam, chứa đầy dục vọng.

Trong số đó có không ít những người đàn ông thành công mặc vest mang giày da.

Phú nhị đại trở lại phòng riêng rồi ngồi xuống bên cạnh một người anh em khác.

Phú nhị đại: Nè, ông thấy tên vũ công ở dưới lầu kia không? Mới tới à?
Người anh em 2: Đúng vậy, tuyệt vãi lúa nhờ, mới lên sân khấu ngày thứ hai thôi đó, doanh thu của quán bar tăng ào ào luôn.

Phú nhị đại: Ông thấy tôi so với cậu ta thì thế nào?
Một đám người đang ngâm nga ca hát, một bàn khác lại đang chơi trò chơi, phú nhị đại cảm thấy có hơi xấu hổ, giọng nói cũng nhỏ xuống một chút nên người anh em 2 không có nghe rõ.

Bạn thân hai: Hả?
Phú nhị đại: Tôi không đẹp bằng cậu ta sao?
Người anh em 2: Cái gì đẹp?
Phú nhị đại: Tôi không đẹp bằng cậu ta sao?
Bạn thân hai: Ông thế nào cơ?

Phú nhị đại: Tôi không đẹp bằng cậu ta hả?
Bạn thân hai: Cái gì không cơ chứ?
Phú nhị đại:!
Lửa giận bỗng bốc lên ào ào.

Phú nhị đại cười thật trầm rồi bỗng nhiên cất cao giọng lên, trực tiếp phủ hết tất cả tạp âm: Gì là gì? XXX (tên của người anh em 2) ông không có ciu hả??
Bạn thân hai: Tui không phải, tui không có… Không đúng không đúng, tui có!!! Tui có mà!!!
Phú nhị đại đang đắm chìm trong việc nhìn lại chính mình khi không rù quến được một tên đàn ông, cuối cùng thì uống say chẳng biết trời trăng mây gió gì, hắn túm hết từng người xung quanh rồi hỏi: Mặt tôi xí quắc lắm hở? Cơ bụng của tôi không gợi cảm sao? Mông tôi không cong à?
Đám anh em: Rốt cuộc là tên đó thế nào mà lại khiến ổng nhớ thương dữ vậy?
Phú nhị đại bật người dậy trong cơn say hấp hối: Ẻm là kiểu lão cán bộ á, uổng cho… cái mã ngoài xinh xẻo kia, tôi thấy…… trong phòng bếp của ẻm có táo đỏ với cẩu kỷ nữa cơ…
Người anh em 1: Vậy xem ra ông mà muốn theo đuổi được người ta, thì chắc phải làm ra tí chuyện động trời động đất quỷ thần khiếp sợ rồi…
Đám bạn đưa phú nhị đại về nhà, ném hắn lên giường rồi bỏ đi hết.

Phú nhị đại nằm một hồi, lại chạy đến phòng vệ sinh ói mửa mười phút, sau đó thì bò về phía cửa.

Sáng sớm hôm sau, phú nhất đại ra ngoài đi làm.

Cửa mở không ra.

Anh nhìn ra dọc theo khe cửa thì thấy phú nhị đại đang nằm ngủ trước cửa với tư thế bò trườn.

Phú nhất đại: Này
Phú nhị đại: Khò khò khò
Phú nhất đại: Này (lớn tiếng)
Phú nhị đại: Ừm… hửm?
Phú nhị đại cảm thấy giường có hơi lạnh.


Phú nhất đại: Tỉnh lại đi, tôi phải ra ngoài đi làm nữa, về nhà ngủ tiếp.

Phú nhị đại mở mắt ra và thấy đôi giày da qua khe cửa.

Hử? Hửmmmm?
Phú nhị đại ngồi dậy, đã tỉnh táo lại được một nửa.

Phú nhất đại: Nhường đường tí nào, về rồi ngủ cho đàng hoàng.

Phú nhị đại hoàn toàn tỉnh táo.

Phú nhị đại xấu hổ đứng lên duỗi người.

Phú nhị đại: Ha ha ha ha ha tôi đến để gọi cậu đi làm đó.

Buổi sáng thức dậy, đón ánh mặt trời, nạp đầy năng lượng tích cực vào cơ thể… Đọc sách vì sự trỗi dậy của nước nhà!!! Cố lên nào!!!
Phú nhị đại chạy trối chết.

Phú nhất đại nhếch khóe môi.

.