Editor: Chang + Beta: Linh, Amouriel
Quen nhau 20 năm.“Chuyện này… Giống như một cỗ máy vận chuyển tốc độ cao, đột nhiên dừng lại, trở nên chậm chạp…”Nhưng Tần Niệm ở bên tai cô thì thào nói, “Cô không muốn biết Chu Liệt học ở đại học trông như thế nào sao?”Một nửa tâm sự, một nửa phàn nàn.
Kết hôn được 10 năm.Cô hỏi: “Nói gì vậy?”
Giang Ninh và Chu Liệt đột nhiên bước vào thời kỳ yêu đương mới.Bởi vì Tần Niệm vẫn nhớ rõ, khi đó Chu Liệt trả lời cô ấy, trên mặt người đàn ông hiện lên vẻ dịu dàng.
Mỗi ngày đều ngọt ngào như mật.[Có người muốn đến trường đại học tìm tôi, tôi không muốn rời xa trường sớm như vậy…..]
Khi Giáng sinh đến gần, người đàn ông đưa ra ý kiến về “Hưởng tuần trăng mật.”Nửa thật nửa giả.
Đối với các cặp vợ chồng trẻ thực sự, tuần trăng mật quả thật là một điều vô cùng tốt đẹp.Hai người phụ nữ, ngồi bên cạnh một cái bàn chân cao, chậm rãi nói chuyện.Không bao giờ có thể đưa hai đứa trẻ đi hưởng tuần trăng mật được
Nhưng đối với Giang Ninh và Chu Liệt mà nói, vẫn còn có một vấn đề nhỏ.Tất cả đã trôi qua rồi.“Cô có biết không….. Lớp học của họ chơi bóng rổ, thiếu một người thay thế … Vóc dáng anh ấy rất cao, bèn kéo anh ấy đi lấp đầy nhân số… Anh ấy thậm chí còn không đi! Nói rằng sẽ chậm trễ trong việc kiếm tiền của mình!”
Giang Ninh hỏi, “Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật, vậy Tiểu Hành và Tiểu Điềm thì sao bây giờ?”….
Không bao giờ có thể đưa hai đứa trẻ đi hưởng tuần trăng mật được‘’Tần Niệm, chẳng lẽ cô quên chuyện lúc trước rồi à?’’
Nếu vậy thì khác gì so với ở nhà.Khi cô ấy nghe Chu Liệt nói, anh bảo cô ấy giúp trông con của bọn họ.Kết hôn được 10 năm.
Chu Liệt hiển nhiên là đã nghĩ tới vấn đề này.Mà bây giờ họ đang ở bên nhau.Đương nhiên Chu Liệt không đồng ý sắc mặt tối sầm.
Anh tự tin nói, “Em cứ yên tâm, gần đây có người đang nghỉ tết, vừa lúc giúp chúng ta chăm sóc bọn nhỏ.”Nhưng đối với Giang Ninh và Chu Liệt mà nói, vẫn còn có một vấn đề nhỏ.
Vậy nên…Tần Niệm uống rượu, lại lải nhải nói một ít chuyện trong trường đại họcMỗi ngày đều ngọt ngào như mật.
Gia đình họ xuất hiện ở thành phố A.Gia đình họ xuất hiện ở thành phố A.Nhưng khi Giang Ninh nói cô muốn đi, Chu Liệt vẫn gật đầu.
Chính xác hơn mà nói, là xuất hiện ở trong nhà Tần Niệm.Tần Niệm nhếch đôi môi đỏ mọng, cúi đầu cười, “Ha ha, anh ấy nói với tôi… Anh nói, ‘’Có người muốn đến trường đại học tìm tôi, tôi không muốn rời xa trường sớm như vậy’’… Lý do gì buồn cười vậy… Ha ha…”
Mấy năm nay, Tần Niệm tiếp nhận phần lớn nhiệm vụ công việc lúc trước của Chu Liệt, lại có sự hỗ trợ đắc lực Chu Liệt, sự nghiệp phất lên như diều gặp gió.Giang Ninh đối với quán bar, thật ra không hứng thú tí nào.Sau lưng Tần Niệm nhất thời ớn lạnh cả người.
Bây giờ cô ấy đã mua một căn biệt thự hai tầng cao trên dưới ba trăm mét vuông ở khu trung tâm xa hoa nhất của thành phố A.“A Ninh, cô thật vất vả mới đến thành A một chuyến, tôi nói cho cô biết, quán bar ở thành A siêu nổi tiếng đấy, cô có muốn đi ra ngoài uống rượu với tôi không?”Giang Ninh và Chu Liệt đột nhiên bước vào thời kỳ yêu đương mới.
Toàn bộ cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn quay mặt về phía nam nhìn ra cảnh về đêm của thành phố.Vậy nên…Cũng lúc đó, Tần Niệm vô cùng chắc chắn Chu Liệt nhìn như người nhàm chán nhưng trong lòng cất giấu một người thật sâu.
Một ngôi nhà như vậy, cho dù một nhà bốn người của Chu Liệt vào ở, cũng không tính là chật chội.Đối với các cặp vợ chồng trẻ thực sự, tuần trăng mật quả thật là một điều vô cùng tốt đẹp.
“Cháu chào dì ạ ~”Cô ấy là một nữ cấp trên ma quỷ có thể dọa người mới khóc trong công ty, sao có thể chung sống hòa bình với đàn con của loài người.Chính xác hơn mà nói, là xuất hiện ở trong nhà Tần Niệm.
Giang Hành và Chu Điềm lễ phép chào hỏi Tần Niệm.
Hai đứa một người tay cầm hoa, một người cầm bánh ngọt.Khi Giáng sinh đến gần, người đàn ông đưa ra ý kiến về “Hưởng tuần trăng mật.”Giang Hành và Chu Điềm lễ phép chào hỏi Tần Niệm.
Tất cả đều là quà kỷ niệm.Hai đứa nhỏ vừa trắng trẻo vừa sạch sẽ rất đáng yêu.
Hai đứa nhỏ vừa trắng trẻo vừa sạch sẽ rất đáng yêu.Tần Niệm đồng ý giúp bọn họ trông chừng đứa trẻ
Tần Niệm là một cô gái độc thân, phải thừa nhận rằng cô ấy rất thích một đàn con như vậy.Mấy năm nay, Tần Niệm tiếp nhận phần lớn nhiệm vụ công việc lúc trước của Chu Liệt, lại có sự hỗ trợ đắc lực Chu Liệt, sự nghiệp phất lên như diều gặp gió.
Nhưng mà.“Thật nhàm chán… Không thú vị chút nào… Hết lần này tới lần khác… Lợi hại như vậy… Thật sự rất lợi hại…”
Khi cô ấy nghe Chu Liệt nói, anh bảo cô ấy giúp trông con của bọn họ.Dù sao người đàn ông Chu Liệt kia, thật sự quá thù dai.
Tần Niệm toàn thân tràn ngập kháng cự.“Chu Liệt ấy à…. Lúc anh ấy còn đi học… Thật sự quá nhàm chán… Tôi chưa bao giờ thấy một người nhàm chán như vậy…’’Cô ấy mỉm cười thêm vài tiếng nữa, cúi đầu uống rượu. Giấu đi sự cay đắng nổi lên trong đáy mắt.
Cô ấy là một nữ cấp trên ma quỷ có thể dọa người mới khóc trong công ty, sao có thể chung sống hòa bình với đàn con của loài người.Đó là một mặt khác Tần Niệm chưa từng thấy.
Nhưng Chu Liệt híp mắt lại đáy mắt người đàn ông lộ ra một ánh sáng nguy hiểm tỏa ra bốn phía.
‘’Tần Niệm, chẳng lẽ cô quên chuyện lúc trước rồi à?’’Giang Ninh giống như một con cá mắc câu, lập tức rung động rồi.
Sau lưng Tần Niệm nhất thời ớn lạnh cả người.
Trước đó cô ấy giấu Chu Liệt gặp Giang Ninh lên kế hoạch ly hôn với Chu Liệt.
Đủ để Chu Liệt ghi hận cô ấy cả đời.Cô ấy đã chọn một quán bar sạch sẽ.
Xem như cô ấy nợ Chu Liệt một cái nhân tình lớn.Nhưng mà.
Không thể không trả giá vào lúc này.
Tần Niệm đồng ý giúp bọn họ trông chừng đứa trẻNgày hôm đó.“Tôi cứ nghĩ cả đời này anh ấy sẽ như vậy … Học xong đại học, rồi học nghiên cứu sinh rồi sau đó học Tiến sĩ… Liều mạng học tập…”
Nhưng…Nhưng Chu Liệt híp mắt lại đáy mắt người đàn ông lộ ra một ánh sáng nguy hiểm tỏa ra bốn phía.Chu Liệt ngồi chờ đợi mà cô không đến, nhưng làm thế nào anh có thể một mình chống đỡ được như vậy.
“A Ninh, cô thật vất vả mới đến thành A một chuyến, tôi nói cho cô biết, quán bar ở thành A siêu nổi tiếng đấy, cô có muốn đi ra ngoài uống rượu với tôi không?”
Tần Niệm vẻ mặt xấu xa dụ dỗ Giang Ninh.
Giang Ninh đối với quán bar, thật ra không hứng thú tí nào.Đủ để Chu Liệt ghi hận cô ấy cả đời.
Nhưng Tần Niệm ở bên tai cô thì thào nói, “Cô không muốn biết Chu Liệt học ở đại học trông như thế nào sao?”Không sao đâu.“Cháu chào dì ạ ~”
Giang Ninh giống như một con cá mắc câu, lập tức rung động rồi.
Đương nhiên Chu Liệt không đồng ý sắc mặt tối sầm.Tần Niệm vẻ mặt xấu xa dụ dỗ Giang Ninh.
Nhưng khi Giang Ninh nói cô muốn đi, Chu Liệt vẫn gật đầu.Trước đó cô ấy giấu Chu Liệt gặp Giang Ninh lên kế hoạch ly hôn với Chu Liệt.
Ngày hôm đó.
Đó là một đêm của phụ nữ“Tôi rất tò mò…Thật sự rất tò mò… Có một lần, lúc tổ chúng tôi làm bài tập, bèn không nhịn được mà hỏi anh ấy…”
Chu Liệt ở lại trong biệt thự của Tần Niệm trông đứa trẻ.
….
Dù sao người đàn ông Chu Liệt kia, thật sự quá thù dai.Giang Ninh hỏi, “Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật, vậy Tiểu Hành và Tiểu Điềm thì sao bây giờ?”
Cô ấy đã chọn một quán bar sạch sẽ.
Không có nhiều người, âm nhạc nhẹ nhàng, gọi một ly cocktail có nồng độ cồn không cao.Đó là một đêm của phụ nữ
Hai người phụ nữ, ngồi bên cạnh một cái bàn chân cao, chậm rãi nói chuyện.
“Chu Liệt ấy à…. Lúc anh ấy còn đi học… Thật sự quá nhàm chán… Tôi chưa bao giờ thấy một người nhàm chán như vậy…’’Anh tự tin nói, “Em cứ yên tâm, gần đây có người đang nghỉ tết, vừa lúc giúp chúng ta chăm sóc bọn nhỏ.”
“Không phải ở thư viện đọc sách thì là làm việc ở bên ngoài… Nếu không phải mỗi ngày còn về ký túc xá đi ngủ, tôi cũng không thấy anh ấy đâu, cũng không ai biết…”Tần Niệm kéo cằm, híp mắt, uống say rượu, say sưa hỏi Giang Ninh.
“Cô có biết không….. Lớp học của họ chơi bóng rổ, thiếu một người thay thế … Vóc dáng anh ấy rất cao, bèn kéo anh ấy đi lấp đầy nhân số… Anh ấy thậm chí còn không đi! Nói rằng sẽ chậm trễ trong việc kiếm tiền của mình!”
“Thật nhàm chán… Không thú vị chút nào… Hết lần này tới lần khác… Lợi hại như vậy… Thật sự rất lợi hại…”Tất cả đều là quà kỷ niệm.
” Vị giáo sư già nghiêm khắc nhất trong khoa của chúng tôi cưng chiều anh ấy như con trai vậy…Hận không thể đưa anh ấy về nhà. .. “Mối tình thầm kín của cô ấy cứ thế mà kết thúc..
“Tôi cứ nghĩ cả đời này anh ấy sẽ như vậy … Học xong đại học, rồi học nghiên cứu sinh rồi sau đó học Tiến sĩ… Liều mạng học tập…”
“Nhưng cô biết gì không? Có một thời gian, Chu Liệt không đến thư viện.’’Nhưng…
“Chuyện này… Giống như một cỗ máy vận chuyển tốc độ cao, đột nhiên dừng lại, trở nên chậm chạp…”
“Tôi rất tò mò…Thật sự rất tò mò… Có một lần, lúc tổ chúng tôi làm bài tập, bèn không nhịn được mà hỏi anh ấy…”Quen nhau 20 năm.
“Cô có biết anh ấy nói gì với tôi không?’’ Nếu vậy thì khác gì so với ở nhà.“Nhưng cô biết gì không? Có một thời gian, Chu Liệt không đến thư viện.’’
Tần Niệm kéo cằm, híp mắt, uống say rượu, say sưa hỏi Giang Ninh.
Giang Ninh nghe cô ấy như say rượu mê man nói.“Không phải ở thư viện đọc sách thì là làm việc ở bên ngoài… Nếu không phải mỗi ngày còn về ký túc xá đi ngủ, tôi cũng không thấy anh ấy đâu, cũng không ai biết…”
Nửa thật nửa giả.
Một nửa tâm sự, một nửa phàn nàn.Editor: Chang + Beta: Linh, Amouriel
Cô hỏi: “Nói gì vậy?”
Tần Niệm nhếch đôi môi đỏ mọng, cúi đầu cười, “Ha ha, anh ấy nói với tôi… Anh nói, ‘’Có người muốn đến trường đại học tìm tôi, tôi không muốn rời xa trường sớm như vậy’’… Lý do gì buồn cười vậy… Ha ha…”
Cô ấy mỉm cười thêm vài tiếng nữa, cúi đầu uống rượu. Giấu đi sự cay đắng nổi lên trong đáy mắt.
Bởi vì Tần Niệm vẫn nhớ rõ, khi đó Chu Liệt trả lời cô ấy, trên mặt người đàn ông hiện lên vẻ dịu dàng.
Đó là một mặt khác Tần Niệm chưa từng thấy.
Cũng lúc đó, Tần Niệm vô cùng chắc chắn Chu Liệt nhìn như người nhàm chán nhưng trong lòng cất giấu một người thật sâu.
Mối tình thầm kín của cô ấy cứ thế mà kết thúc..” Vị giáo sư già nghiêm khắc nhất trong khoa của chúng tôi cưng chiều anh ấy như con trai vậy…Hận không thể đưa anh ấy về nhà. .. “
Tần Niệm uống rượu, lại lải nhải nói một ít chuyện trong trường đại học
Trong đầu Giang Ninh, lời nói vừa rồi vẫn còn đó.Tần Niệm toàn thân tràn ngập kháng cự.
[Có người muốn đến trường đại học tìm tôi, tôi không muốn rời xa trường sớm như vậy…..]
Lúc đó cô 18 tuổi, cô đã hứa với Chu Liệt.Chu Liệt ở lại trong biệt thự của Tần Niệm trông đứa trẻ.
Chu Liệt ngồi chờ đợi mà cô không đến, nhưng làm thế nào anh có thể một mình chống đỡ được như vậy.
Không sao đâu.
Tất cả đã trôi qua rồi.
Mà bây giờ họ đang ở bên nhau.