Editor: Yee + Beta: Linh, Amouriel
Thời gian trôi qua rất nhanh. Thoáng cái đã gần ba giờ rồi.Chu Liệt nắm lấy tay Giang Ninh, dẫn cô đi tới cốp xe phía sau.Bởi vì ba giờ là thời gian tan học của trường mẫu giáo.
Ba giờ đối với Giang Ninh và Chu Liệt mà nói đều là một thời điểm nhạy cảm.Chu Liệt ho khan vài tiếng, “Khụ khụ, em có thích không? ”Lại hỏi, “Còn buổi tối thì sao anh? Anh có quay về không? ”
Bởi vì ba giờ là thời gian tan học của trường mẫu giáo.“A Ninh, em không phải lo lắng những chuyện khác, anh sẽ xử lý tốt mọi chuyện thôi.”
Chu Liệt lái xe đưa Giang Ninh đến gần ngã tư trước trường mẫu giáo, dừng xe bên cạnh.Cô rất vui.
Giang Ninh còn đang nghi ngờ mờ mịt. Chu Liệt xuống xe, đi từ ghế lái sang ghế phụ rồi mở cửa xe.“Anh không đi sao?”“Xem cô nói gì kìa, còn có thể lấy từ đâu ra chứ, chắc là Chu Liệt tặng đúng không?”
Anh nghiêng người cởi dây an toàn cho Giang Ninh, trong nháy mắt, hai mặt của hai người giống như dán cùng một chỗ, nghe được tiếng hít thở của đối phương.Giang Ninh nhìn bọn họ, cũng không phản cảm như trước.Trong lòng anh, dường như có một ranh giới ngăn cách hoàn toàn thân phận của người theo đuổi, thân phận người chồng cùng với thân phận người bố của đứa con, hoàn toàn tách ra.
“Đi thôi.”Lúc này trong lòng Giang Ninh loáng thoáng đã đoán được Chu Liệt muốn làm cái gì.
Chu Liệt nắm lấy tay Giang Ninh, dẫn cô đi tới cốp xe phía sau.
Lúc này trong lòng Giang Ninh loáng thoáng đã đoán được Chu Liệt muốn làm cái gì.Giang Ninh đỏ mặt, cúi đầu.“Tình cảm giữa A Ninh và Chu Liệt thật tốt, bọn họ đều kết hôn mười năm rồi vẫn giống như đôi tình nhân nhỏ trong tình yêu nhiệt tình vậy?”
Trong đoạn video nhỏ về mùi đất, những đoạn cầu đã trải qua.“A Ninh, em đừng lo lắng cho anh, anh có chỗ ở cũng có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân được mà.”
Khuôn mặt Chu Liệt cũng lộ ra vừa xấu hổ vừa khẩn trương, thậm chí còn có chút dịu dàng vô tận.Giang Ninh nghĩ thầm, hai người chỉ nhìn thấy hoa hồng, nhưng lại không biết Chu Liệt đang theo đuổi tôi, anh ấy đang yêu dương với tôi…Giang Ninh còn đang nghi ngờ mờ mịt. Chu Liệt xuống xe, đi từ ghế lái sang ghế phụ rồi mở cửa xe.
Cốp xe mở ra.Câu nói thích này đủ để làm dịu đi vẻ xấu hổ trên mặt Chu Liệt, mà biến thành nhàn nhạt mừng rỡ.
Bên trong toàn hoa và bóng bay nhiều màu sắc.Khuôn mặt Chu Liệt cũng lộ ra vừa xấu hổ vừa khẩn trương, thậm chí còn có chút dịu dàng vô tận.
Gương mặt trắng nõn của Giang Ninh trong nháy mắt đỏ bừng, ánh mắt nhoáng lên một cái, một cỗ nhiệt khí hướng về phía đỉnh đầu cô.
Nhưng mà…Chu Liệt cười lắc đầu, “A Ninh, bây giờ chúng ta còn đang yêu dương, anh vẫn đang theo đuổi em nữa. ”
Cô rất vui.Thời gian trôi qua rất nhanh. Thoáng cái đã gần ba giờ rồi.“Đi đón bọn nhỏ đi, sắp đến giờ tan học rồi.”
Cô thật sự hạnh phúc.“A Ninh, em chỉ cần nhớ kỹ, anh thích em cho nên anh mới đang theo đuổi em…..”
Đã yêu dương thì không phải thế này, tỏ tình, hẹn hò, hoa tươi, không thể thiếu cái nào.Cô không dám nhìn sang bên đường bên cạnh, cũng không biết trên đường này có ai hay không.
Vào giờ phút này Giang Ninh đã hiểu được, vì sao hình thức thoạt nhìn cũ kỹ như vậy mà vẫn có người làm theo.“Đi thôi.”Nhưng Giang Ninh không muốn.
Bởi vì khi Chu Liệt cầm một bông hoa hồng đỏ, đưa đến trong tay cô. Cảm giác ngọt ngào này vẫn làm cho người ta đỏ mặt tim đập.Trong lòng cô rất hỗn loạn.
Giang Ninh đỏ mặt, cúi đầu.Trên đường đến nhà trẻ, trong đầu Giang Ninh còn suy nghĩ đến những lời Chu Liệt nói. Nhưng ngay sau đó, nó đã bị gián đoạn
Cô không dám nhìn sang bên đường bên cạnh, cũng không biết trên đường này có ai hay không.Chu Liệt lái xe đưa Giang Ninh đến gần ngã tư trước trường mẫu giáo, dừng xe bên cạnh.
Chu Liệt ho khan vài tiếng, “Khụ khụ, em có thích không? ”Ngược lại cô gật đầu, cười yếu ớt, thừa nhận, “Đúng, là A Liệt tặng tôi.”
Vành tai Giang Ninh đỏ lên, nhưng trong khoảnh khắc nghe thấy âm thanh của Chu Liệt, ngẩng đầu lên.Vành tai Giang Ninh đỏ lên, nhưng trong khoảnh khắc nghe thấy âm thanh của Chu Liệt, ngẩng đầu lên.
Đôi mắt sáng ngời ấy, nhìn thẳng người đàn ông trước mặt.Anh không chỉ tặng hoa, hơn nữa còn tháo bóng bay ra, buộc dải ruy băng màu sắc vào cổ tay mảnh mai của Giang Ninh.Chu Liệt vẫn lắc đầu, cười nói: “Anh còn chưa theo đuổi em, làm sao anh có thể ở cùng em chứ.”
Cô nói, “Em rất thích.” Đã yêu dương thì không phải thế này, tỏ tình, hẹn hò, hoa tươi, không thể thiếu cái nào.
Câu nói thích này đủ để làm dịu đi vẻ xấu hổ trên mặt Chu Liệt, mà biến thành nhàn nhạt mừng rỡ.
Anh không chỉ tặng hoa, hơn nữa còn tháo bóng bay ra, buộc dải ruy băng màu sắc vào cổ tay mảnh mai của Giang Ninh.Editor: Yee + Beta: Linh, AmourielBên trong toàn hoa và bóng bay nhiều màu sắc.
Quả bóng bay giữa không trung, nhẹ nhàng đung đưa theo gió.Cô nói, “Em rất thích.”
“Đi đón bọn nhỏ đi, sắp đến giờ tan học rồi.”Quả bóng bay giữa không trung, nhẹ nhàng đung đưa theo gió.
“Anh không đi sao?”
Chu Liệt cười lắc đầu, “A Ninh, bây giờ chúng ta còn đang yêu dương, anh vẫn đang theo đuổi em nữa. ”
Trong lòng anh, dường như có một ranh giới ngăn cách hoàn toàn thân phận của người theo đuổi, thân phận người chồng cùng với thân phận người bố của đứa con, hoàn toàn tách ra.
Nhưng Giang Ninh không muốn.Ba giờ đối với Giang Ninh và Chu Liệt mà nói đều là một thời điểm nhạy cảm.
Trong lòng cô rất hỗn loạn.
Lại hỏi, “Còn buổi tối thì sao anh? Anh có quay về không? ”Vẫn là những bà mẹ thích trò chuyện với Giang Ninh.
Chu Liệt vẫn lắc đầu, cười nói: “Anh còn chưa theo đuổi em, làm sao anh có thể ở cùng em chứ.”
“A Ninh, em đừng lo lắng cho anh, anh có chỗ ở cũng có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân được mà.”Anh nghiêng người cởi dây an toàn cho Giang Ninh, trong nháy mắt, hai mặt của hai người giống như dán cùng một chỗ, nghe được tiếng hít thở của đối phương.
“A Ninh, em không phải lo lắng những chuyện khác, anh sẽ xử lý tốt mọi chuyện thôi.”
“A Ninh, em chỉ cần nhớ kỹ, anh thích em cho nên anh mới đang theo đuổi em…..”
Trên đường đến nhà trẻ, trong đầu Giang Ninh còn suy nghĩ đến những lời Chu Liệt nói. Nhưng ngay sau đó, nó đã bị gián đoạn
“A Ninh, cô lấy đâu ra một bó hoa hồng đỏ như vậy?”“A Ninh, cô lấy đâu ra một bó hoa hồng đỏ như vậy?”Nhưng hôm nay hơi khác.
“Xem cô nói gì kìa, còn có thể lấy từ đâu ra chứ, chắc là Chu Liệt tặng đúng không?”
“Tình cảm giữa A Ninh và Chu Liệt thật tốt, bọn họ đều kết hôn mười năm rồi vẫn giống như đôi tình nhân nhỏ trong tình yêu nhiệt tình vậy?”
Vẫn là những bà mẹ thích trò chuyện với Giang Ninh.
Nhưng hôm nay hơi khác.
Giang Ninh nhìn bọn họ, cũng không phản cảm như trước.Trong đoạn video nhỏ về mùi đất, những đoạn cầu đã trải qua.
Ngược lại cô gật đầu, cười yếu ớt, thừa nhận, “Đúng, là A Liệt tặng tôi.”Nhưng mà…
Câu nói này khiến những người xung quanh bật cười. Nhưng trong đáy lòng lại hâm mộ muốn chếtTrong lòng cô, thế mà lại có hư vinh và kiêu ngạo nữa
Giang Ninh nghĩ thầm, hai người chỉ nhìn thấy hoa hồng, nhưng lại không biết Chu Liệt đang theo đuổi tôi, anh ấy đang yêu dương với tôi…Gương mặt trắng nõn của Giang Ninh trong nháy mắt đỏ bừng, ánh mắt nhoáng lên một cái, một cỗ nhiệt khí hướng về phía đỉnh đầu cô.
Trong lòng cô, thế mà lại có hư vinh và kiêu ngạo nữa