Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 170: Có lẽ tôi nên tránh đi một chút




Editor: Quỷ Quỷ

Toàn nhà X

“Cậu và quản lý tiêu thụ hãy nghiên cứu thật nghiêm túc. Làm việc không cần cố chấp quá. Hãy động não đi!” Cố Mạc chỉ tay vào thái dương, lạnh nhạt nói với Trịnh Húc.

“Cố tổng, thời gian của chúng ta rất gấp gáp, khó tránh xảy ra sai sót.” Lynda lộ ra vẻ mặt tủi thân nhìn Cố Mạc.

“Tôi biết hai người đã cố hết sức. Tiền thưởng sẽ không ít!” Cố Mạc rộng rãi nói.

“Cám ơn Cố tổng.” Lynda định mở miệng thì Trịnh Húc lập tức nói lời cảm tạ.

“Cho Lưu phó tổng vào.” Cố Mạc khoát tay ra hiệu cho Trịnh Húc và Lynda, ý bảo bọn họ đi làm việc.

“Được!” Lynda cắn răng trừng mắt liếc nhìn Tiếu Nhiễm đang ngồi trên sô pha, liền rời khỏi phòng giám đốc.

Cuối cùng thì trong phòng chỉ còn lại hai người, Tiếu Nhiễm chống cằm như vừa nghĩ ra cái gì:”Chú, em nhận ra Lynda đối với anh luôn có những hành động mê hoặc tâm lý.”

Nghe thấy lời nói của Tiếu Nhiễm, Cố Mạc đang suy tư đột nhiên ngẩng đầu:”Nha đầu, em nói cái gì đó?”

“Lynda đẹp như vậy, anh không động tâm sao?” Tiếu Nhiễm bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc. Lynda trước mặt cô mê người quyến rũ Cố Mạc như vậy, cô ta đến giờ này vẫn còn không biết xấu hổ. Cô ta ngày nào cũng như kẹo cao su dính vào người Cố Mạc.

“Lại đây!” Cố Mạc vẫy vẫy Tiếu Nhiễm.

Tiếu Nhiễm không tình nguyện đi đến bên cạnh anh:”Làm sao?”

Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm ngồi lên đùi anh, vòng tay qua hông cô nói:”Nha đầu, em theo anh lúc nào cũng ăn dấm chua với Y Nhiên thì còn có lý, nhưng ăn dấm chua với Lynda thì thật sự không thể nào.”

“Em biết. Nhưng nhìn cô ta cứ như con nhện muốn trói buộc anh, em thấy không thoải mái.” Tiếu Nhiễm tức giận nói. Lynda này đến khi nào mới hết hi vọng? Cố Mạc đã kết hôn rồi mà còn không chịu buông tha. Lynda chính là một con chuột thối chen vào cuộc sống hôn nhân của bọn họ, thật đáng ghét!

“Vợ của anh phải học cách thích ứng. Nếu không người buồn sẽ chỉ là em thôi!” Cố Mạc vuốt mái tóc đen bồng bềnh của Tiếu Nhiễm, cười nói.

“Em biết. Em không nên làm hỏng kính mắt, em sẽ nhìn anh là một người quái dị!” Tiếu Nhiễm có chút hối hận vì đã khen anh đẹp trai. Nếu biết anh xấu xa như vậy, thì đã không bị mê hoặc quá nhiều.

“Em sẽ không có cơ hội đâu!” Cố Mạc vui vẻ cười rộ lên.

Cái kính râm kia đúng là có chút mất hình tượng, bình thường ở nhà đeo vào thì chẳng có ai nhìn, muốn mang đến công ty, hình tượng của anh sẽ sụp đổ hoàn toàn mất.

Tiếu Nhiễm tức giận muốn vò tóc Cố Mạc: “Em muốn làm anh biến dạng!”

Lưu phó tổng gõ cửa nửa ngày không có nghe thấy tiếng đáp lại, bèn đẩy cửa vào. Anh đi vào nhìn thấy Tiếu Nhiễm đang ngồi trên đùi Cố Mạc, ra sức vò đầu anh, thì xấu hổ đứng ở cửa, ho khan một tiếng.

Tiếu Nhiễm lập tức đỏ bừng mặt muốn nhảy xuống khỏi chân Cố Mạc. Cố Mạc ôm chặt hông cô, âm thanh thô cứng ra lệnh:”Đừng cử động!”

Tiếu Nhiễm xấu hổ nhìn qua Cố Mạc, phát hiện ra cô đã làm cho mái tóc xinh đẹp của anh biến thành cái ổ gà, luống cuống nhanh chóng giúp anh sửa sang lại.

Cố Mạc nhếch khóe môi cảm giác đang hưởng thụ, cũng không nói gì với Lưu phó tổng.

Lưu phó tổng nhíu mi một chút:”Cố tổng, có lẽ tôi nên tránh đi một chút.”

“Không cần đâu! Vợ tôi hơi hiếu động một chút.” Cố Mạc đưa tay về phía Lưu phó tổng, ý mời đối phương ngồi xuống.

Lưu phó tổng tò mò quan sát Tiếu Nhiễm. Vị Cố thiếu phu nhân này luận xinh đẹp không bì được với Lynda, không hiểu sao lại có thể làm cho con người giống như sông băng Nam Cực kia trở nên dịu dàng như vậy.

Tiếu Nhiễm đỏ mặt trốn vào trong lòng Cố Mạc, nhìn Cố Mạc bàn bạc công việc với Lưu phó tổng. Cô một chữ cũng không hiểu, nhàm chán nghịch nghịch cúc áo sơ mi của Cố Mạc.

Lưu phó tổng đi rồi, Cố Mạc áp lên môi Tiếu Nhiễm, ánh mắt tươi cười nói:”Nha đầu, có em ở bên anh có thể nâng cao hiệu suất làm việc lên gấp đôi.”

“Không phải tại em quấy rầy công việc của anh sao?” Tiếu Nhiễm không hiểu chớp chớp mắt.

“Anh hận không thể đuổi hết bọn họ, tha hồ hôn em.” Cố Mạc nói xong, nghiêng người dùng sức quấn lấy cánh môi Tiếu Nhiễm.