Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều

Chương 169: Lynda tận lực




Editor: Xẩm Xẩm

Lynda bị một chồng tư liệu lắc lư trước mặt, kiêu ngạo nói: “Thư ký Lý, mấy ngày này cô đều câu dẫn Cố tổng sao? Chỉnh lý tư liệu cho tốt thành như thế, tôi cũng thấy dọa người thay cô.”

Nhìn thấy Lynda nổi giận, có hai người thư ký chụm đầu thì thầm.

“Lynda đây là nghe được hôm qua Tiểu Lý cố ý mời Cố tổng khiêu vũ hả?”

“Nếu không thì làm sao cô ta lại tự dưng tra ra chuyện Tiểu lý?”

Lúc Lynda còn muốn tiếp tục phát hỏa, đột nhiên nhìn thấy Cố Mạc nắm tay tiếu Nhiễm đi ra khỏi thang máy. Cô lập tức chạy ra khỏi phòng thư ký, cười đi tới nghênh đón. Tuy trong lòng cực kỳ ghen tỵ với Tiếu Nhiễm, nhưng trên mặt cô cũng không để lộ ra: “Cố tổng, tôi đã về! Chuyện của thành phố B đã sắp xếp xong xuôi.”

“Cô và TRịnh Húc cùng lập công cho công ty. Sẽ tăng lương cho hai nguwoif.” Cố mạc vừa lòng nói: “Đúng rồi, gọi Trịnh Húc đến đây.”

“Được.” Lynda cười gật đầu. Xoay người, cô khiêu khích nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm. Đối với Cố Mạc mà nói, cô không phải là một thư ký nhỏ không quan trọng gì, mà là trợ thủ đắc lực của anh. Vợ có thể thay đổi, cô thì không.

Tiếu Nhiễm nhìn bộ váy màu xanh ngọc khóa lại hai chân thon dài và cặp mông đầy đặn của Lynda, không cảm xúc bĩu môi. Người phụ nữ này đi làm đều mặc như vậy sao? Váy ngắn đến nổi không che được rồi. Cô đây là hận không thể để cho cả thế giới biết được dáng người mình đẹp thế nào sao, hay chỉ vì câu dẫn Cố Mạc?

Cố Mạc không để ý đến cảm xúc của Tiếu Nhiễm, kéo cô vào trong văn phòng.

“Cố tổng và Cố phu nhân đây là đôi tình nhân sao?”

“Đẹp đôi quá...”

“Thật sự là trai tài gái sắc.”

“Các người chú ý tới ánh mắt Cố tổng nhìn vợ mình không? Dịu dàng giống như có thể chảy nước ra, anh còn chưa từng nhìn ánh mắt như thế với Lynda.”

“Đừng để cô ta nghe được, nhanh làm việc đi.”

....

Lynda ở trong phòng thư ký nghe được, chỉ có thể tức giận. Cô cắn môi oán hận trong lòng: “Một đám đầu cỏ! Chờ tôi trở thành phu nhân tổng giám đốc, tôi đều đá các người đi hết.”

“Lynda?” Trịnh Húc quay đầu nhìn thoáng qua Lynda.

Lynda nhanh chóng theo sau, sau khi gõ cửa cùng đi vào phòng tổng giám đốc với TRịnh Húc.

Cố Mạc đặt Tiếu Nhiễm lên ghế sofa, liền đi tới ngồi xuống bàn làm việc, thu lại vẻ mặt dịu dàng, lạnh lùng hỏi: “Tiến trình thu hoạch thành phố B thế nào?”

“Cố tổng, đây là tư liệu của bệnh viện có ý muốn hợp tác với chúng ta mà tôi đã chỉnh lý.” Trịnh Húc cùng kính đưa tài liệu cho Cố Mạc.

“Thu hoạch không nhỏ!” Cố Mạc mở tư liệu ra, thật sự khẳng định, sau đó bắt đầu soi mói nói: “Theo tôi được biết bệnh viện A hạch từ thiết bị cũ kỳ, cậu để cho nghiệp vụ ở chỗ này xem xét một chút. Bệnh viện B ngày đó có đàm phán với chúng ta sẽ mua người máy cỡ nhỏ sao không thêm vào danh sách, các người không nói rõ ưu thế của chúng ta sao?”

Tiếu Nhiễm kéo cằm thưởng thức dáng vẻ của Cố Mạc, trên mặt có nụ cười kiêu ngạo yếu ớt. chú so với ba thì đẹp trai hơn. Dáng vẻ làm việc của ba cũng chưa đàn ông như vậy.

Lynda rót một chén cà phê đưa cho Cố Mạc, lúc khom lưng xuống còn cố ý lộ ra bộ ngực đầy đặn của mình cho Cố Mạc xem: “Cố tổng, uống cà phê trước đi, sau đó để cho trợ lý Trịnh giải thích tường tận với anh.”

Cố Mạc nhìn cũng không thèm, tiếp nhận cà phê uống một ngụm: “Hai người vất vả rồi. Chỉ là tôi làm việc từ trước đến nay đều thích tận thiện tận mỹ.”

Trịnh Húc cong người, cung kính nói: “Cố tổng, tôi sẽ trở về nghiên cứu lại, nhìn xem có khả năng mở rộng thêm nghiệp vụ hay không.”