Ryou - Hành Trình Trở Thành Ma Thần

Chương 36: Liên minh




- *Nhật bản đóng quân ở đâu?* (Ryou)

- *Phía Đông...* (Kuz)

- *Nói Waita đừng tấn công Nhật bản nhá. Tôi không muốn làm kẻ thù của Vô diện đâu* (Ryou)

- *Chúng tôi cũng không dám làm kẻ thù của cậu đâu...* (Kuz)

Cậu nhảy khỏi chỗ nằm và tiến ra cửa. Cánh cửa được mở, cậu bước ra. Chân cậu từ từ lún vào cát.

- *Hẹn gặp lại* (Ryou)

- *Giấu nghề nữa chứ* (Kuz)

Cậu chìm hoàn toàn vào cát và bắt đầu chạy. Tốc độ chạy của cậu nhanh hơn cái thảm, và ở dưới cát mát hơn ở bề mặt. Ngoài ra, cậu còn muốn hoạt động một tí cho đỡ buồn ngủ.

Chạy được hai phút, cậu quay đầu lại và tiền về căn cứ Vô diện.

- *Sao thế?* (Hal)

- *Tôi bị lạc...* (Ryou)

- *Haha... Cho cậu luôn cái này* (Lính gác)

Người lính gác đưa cho cậu cái thiết bị hôm trước, dùng để định vị, chỉ hướng và định vị căn cứ.

Cậu nhận lấy và chạy đi ngay lập tức.

- *Thằng nhóc này. Không thèm cảm ơn à?* (Hal)

Trên đường chạy của Ryou, cậu giết sạch những sinh vật mà cậu tìm thấy. Mấy hôm trước chúng nó núp duới cát làm cậu khá là bực mình. Về thực phẩm và nước uống, cậu không cần phải lo vì chức năng cửa hàng có bán nguyên liệu nấu ăn. Cậu chỉ cần mua chúng, và dùng Hỏa trảo để nấu lên :v

Chuyến hành trình của cậu mất đến một ngày rưỡi chạy liên tục vì cậu bận trả thù bọn quái do làm câu bực mình.
_________________________

Khu quân sự của Nhật Bản khác hoàn toàn với Vô diện. Nó lớn, cực kì lớn. Vì không được chuẩn bị từ trước, nó chỉ bao gồm những công trình tạm thời và hàng rào dây thép. Quân số lên đến vài triệu, và ai cũng phải làm việc.

Ryou ngoi lên, chuẩn bị bước ngang qua cổng vào.

- *Ế khoan đã. Cậu là ai?* (Gác cổng)

- Hắc hoàng (Ryou)

Người gác cổng giơ súng lên chỉ vào cậu. Người còn lại nhấc bộ đàm lên báo cáo.

- Tôi chưa nghe đến cái danh Hắc hoàng trước đây. Cậu thuộc quân đội nào? Đơn vị? Cấp bậc? (Gác cổng)

- ... Nhật bản. Còn cấp bậc thì... chắc là chỉ huy? Sao tôi biết được (Ryou)

Okura và hai người khác có mặt trong cuộc họp hôm trước xuất hiện.

- Sao cậu lại đến đây? Tôi tưởng cậu không tham gia chiến tranh? (Okura)

- Tôi nói tôi không vào hàng ngũ Nhật bản, không phải không tham gia (Ryou)

- Vậy cậu ở phe nào? (Okura)

- Chuyện đó vào trong nói (Ryou)

- Được thôi (Okura)

Okura dẫn Ryou vào một căn phòng. Có một chiếc bàn, hai cái ghế. Trên bàn có một cái đèn để tăng thêm phần kịch tính. Okura ngồi một bên, và mời Ryou ngồi bên còn lại.

- Đây rõ ràng là phòng tra khảo. Ông biết nhiêu đây không chặn được tôi đúng không? (Ryou)

- Phòng ngừa không có gì xấu cả. Mà... tôi nghĩ có khoảng vài triệu người ở đây, và hai cấp Vương trong căn phòng này có thể làm khó dễ cậu ở mức nào đó (Okura)

- Ông hơi tự tin rồi đấy (Ryou)

- Haha có thể là vậy. Vào việc chính nào. Cậu muốn nói gì? (Okura)

- Tôi muốn Nhật bản lập một liên minh với Vô diện. Chúng tôi sẽ không tấn công mấy người, bù lại mấy người cũng sẽ không tấn công chúng tôi. Vô diện sẽ không chính thức tham gia vào cuộc chiến. Chúng tôi sẽ chỉ hoạt động trong bóng tối (Ryou)

- Vô diện à... Nếu chúng tôi không đồng ý? (Okura)

- Thì chúng tôi đành phải làm kẻ thù của Nhật bản và ưu tiên tấn công Nhật bản trước (Ryou)

- Cậu có thể phạm tội phản quốc với câu nói đó đấy (Okura)

- Nhật bản có thể biến mất khỏi bản đồ thế giới do ông đe dọa tôi đấy (Ryou)

- ........

- Chúng tôi sẽ bàn lại với cấp trên. Hiện giờ thì phiền cậu ngồi đây (Okura)

- Nếu tôi không thích ngồi đây? (Ryou)

- Chúng tôi sẽ bắt cậu ngồi (Okura)

Cậu nhếch mép cười khinh bỉ, rồi dùng Ẩn bóng lặn đi mất.

- Bắt cậu ta lại. Nhưng đừng làm lớn chuyện (Okura)

- Vâng

Hai người bắt đầu chạy ra ngoài. Hôm đó, khu Nhật bản nháo nhào lên tìm "một cậu trai mặc trang bị đen". Hôm sau, mặt cậu được dán lên mọi nơi như truy nã.

Và trong lúc đó thì Ryou đang... ngủ trong lòng cát. Lúc trong phòng, cậu đã dùng Ẩn bóng và thoát ra gần cổng, rồi chui xuống cát. Cậu chỉ ở đó đến tận ngày hôm sau.

Cậu ngoi lên, lẻn vào căn phòng hôm trước và lấy nguyên liệu ra nướng.

- Nghe mùi gì ngon ngon... (Lính 1)

- Hình như trong phòng tra khảo? Không được ăn trong đó mà đúng không nhỉ? (Lính 2)

- Hay là vào xem? (Lính 1)

- Lỡ đang có chuyện gì quan trọng thì sao? Bị phạt đấy (Lính 2)

- Thì lấy cớ là do không được ăn trong này. Hoặc là sợ cháy (Lính 1)

- Mày lâu lâu cũng thông minh nhỉ. Xem thử (Lính 2)

Hai anh lính mặc đồng phục bước vào căn phòng. Trước mặt là một người mặc bộ đồ đen, dùng ma thuật cường hóa hệ hỏa để nước thịt.

*Nói nhỏ* - Hình như là thằng đang bị truy nã đúng không? (Lính 2)

*Nói nhỏ* - Ừ (Lính 1)

- Ăn không? (Ryou)

*Nói nhỏ* - Mày đi báo cáo đi. Trong lúc đó tao giữ chân nó (Lính 1)

- Mày chỉ muốn ăn thôi chứ gì? (Lính 2)

Nói rồi Lính 2 bước ra ngoài và chạy đi báo cáo.

Ryou đưa một miếng thịt nướng hơi cháy về phía Lính.

- Cháy rồi nhưng mà... không được phí phạm thức ăn (Ryou)

Lính 1 vui vẻ nhận lấy. Dù hơi cháy nhưng vẫn ngon hơn mấy món dinh dưỡng của lính cấp thấp. Anh đã không được ăn thịt nguyên chất được cả tuần rồi.