*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rạng sáng tôi và Tưởng Minh Vũ mới về nhà, cả hai tắm rửa rồi nằm ngủ lăn quay. Kể cũng tiếc, vừa tỏ tình xong mà hai đứa chẳng “vận động” gì cả. Nhưng mà tôi buồn ngủ quá rồi, vừa nằm vật xuống là ngủ như heo, cũng chẳng biết tôi có ngáy không nữa.
Hôm sau tỉnh dậy tôi thấy anh cu Tưởng nhà mình đang nằm nghiêng qua một bên. Lúc ngủ hắn rất hay nhíu mày, tôi giơ tay định vuốt ve vùng giữa đầu lông mày thì Tưởng Minh Vũ bừng tỉnh, hắn nắm tay chặt tay tôi, bảo tôi cùng ngủ thêm một chút rồi hắn sẽ dậy nấu bữa sáng.
Tôi vui vẻ đồng ý và nhanh chóng nằm sát lại gần Tưởng Minh Vũ, ôm cánh tay hắn rồi tôi mới chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
Khi tỉnh lại Tưởng Minh Vũ đã không còn ở bên, tôi nằm trên giường nghịch điện thoại, nhắn vào group chat gia đình.
[Nhóm – Cả nhà thương nhau] (3 thành viên)
Em bé Vàng vui vẻ: Tin chấn động! Con! Hết ế rồi!
Gửi thanh xuân: Ò
Sống có đức mặc sức mà ăn: Ò
Tôi cạn lời, sao cả bố lẫn mẹ đều không lấy gì làm vui mừng trước tin tức này vậy!
Em bé Vàng vui vẻ: Con hẹn hò với Tưởng Minh Vũ đó! Là Tưởng Minh Vũ cao 1m86 mặc đồng phục cảnh sát chạy mô tô đó!
Gửi thanh xuân: Khổ thân cu Tưởng
Sống có đức mặc sức mà ăn: Khổ thân cu Tưởng
Haha.
Tưởng Minh Vũ đẩy cửa đi vào, tôi mở đoạn tin nhắn ban nãy cho hắn xem, hắn cười bảo: “Cho anh vào nhóm với, bé Tưởng.”
“Dạ.” Tôi mới nghe được nửa câu đầu đã nhanh tay mở điện thoại thêm hắn vào nhóm, thêm rồi tôi mới chợt nhận ra, ban nãy hắn gọi tôi là bé Tưởng!
Bé Tưởng!
Eo nghe nổi cả gai ốc, nhưng mà Tưởng Minh Vũ là người thốt ra từ đấy nên tôi thấy lòng cứ lâng lâng.
Tôi cũng nũng nịu trêu lại hắn: “Anh cu Tưởng~”
Giờ mà anh bạn rapper của tôi có ở đây chắc sẽ ngẫu hứng ngay một đoạn: Ây zô bé Tưởng và anh cu Tưởng, hai người cùng nhau lên giường hahahahahahahahaha
[Nhóm – Cả nhà thương nhau] (4 thành viên)
Gửi thanh xuân: Ôi, cu Tưởng vào nhóm rồi à, chào mừng chào mừng
Sống có đức mặc sức mà ăn: Ôi, cu Tưởng vào nhóm rồi à, chào mừng chào mừng
Em bé Vàng vui vẻ: Bố là máy nhại lời mẹ hở?
JMY: Cảm ơn cô chú ạ.
Sống có đức mặc sức mà ăn: Biến liền!
Sống có đức mặc sức mà ăn: Cu Tưởng này, chú đang mắng Lý Tưởng, không phải nói con đâu.
Sống có đức mặc sức mà ăn: @Lý Tưởng: Biếnnnn!
JMY: Không sao ạ thưa chú.
Gửi thanh xuân: Còn cô chú gì nữa, gọi mẹ.
Sống có đức mặc sức mà ăn: Còn cô chú gì nữa, gọi bố.
Em bé Vàng vui vẻ: Sao bố không nói y như mẹ nữa?
JMY: Vâng thưa bố mẹ.
Mẹ tôi đề nghị cả nhà gửi tin nhắn thoại, tôi đồng ý rồi bảo Tưởng Minh Vũ cùng xem chung.
Mẹ: “Con trai cưng.”
Tôi: “Dạ.”
Mẹ: “Có phải gọi con đâu, bớt ảo tưởng đê!”
Hehe, em bé Vàng không chat chit nữa đâu, giờ tôi phải đi ăn bữa sáng tình yêu mà anh cu Tưởng làm đây.
Trước khi ăn tôi chụp hình bữa sáng gửi lên nhóm.
Mẹ: “Ba cái đồ quỷ gì vậy chời.”
Bố: “Món này lắm thịt thế.”
Tôi bảo món này do anh cu Tưởng làm đó, mẹ tôi lập tức thu hồi tin nhắn ban nãy rồi bảo trông ngon thế, bố tôi cũng thu hồi tin nhắn theo rồi phụ họa món này rất giàu protein.
Thôi thôi, con biết tỏng bố mẹ rồi, hai người rất thương anh cu Tưởng, rất vui mừng chào đón anh đến gia đình mình!
Ban ngày Tưởng Minh Vũ đi làm, tôi nằm bẹp dúm ở nhà, nằm chán thì chuyển ngồi, ngồi chán lại chuyển sang nằm, nằm mãi cuối cùng cùng đợi tới lúc người ta nằm về, à nhầm đi làm về.
Tưởng Minh Vũ mặc đồng phục cảnh sát, vừa vào nhà hắn đó ngó nghiêng xem tôi đang ở đâu. Tôi nằm trên sô pha vẫy tay chào, thấy hắn đang mặc đồng phục mắt tôi như sáng rực lên. Nói không ngoa chứ trông bộ dạng tôi lúc ấy chẳng khác gì con cún trông thấy cục xương.
Tôi gọi hắn tới, Tưởng Minh Vũ bảo phải thay quần áo đã. Tôi trưng ra cái vẻ thòm thèm, nghiêm giọng ra lệnh hắn để nguyên trang phục như vậy đi qua.
Chiếc quần tôi đang mặc ngắn đến nỗi lộ ra cả mảng đùi. Không giấu gì các bạn, tôi cố ý dụ dỗ anh nhà mình đó.
Đấy bạn xem, đôi chân dài trên chiếc mô tô mà thuở ban đầu tôi thấy giờ đang khoác đồng phục cảnh sát đến bắt tôi rồi.
Thôi không nói nữa, cuộc sống về đêm sắp bắt đầu rồi, nếu như ngày mai tôi dậy sớm được thì sẽ chia sẻ kinh nghiệm với bạn nhé, còn không thì xin kiếu vậy.
À quên nữa, các bạn phải sống vui vẻ đấy nhé. Gặp chuyện buồn phiền cũng đừng lo, cứ đi biển chơi cùng người yêu, bạn bè một chuyến, biết đâu sẽ nhẹ lòng ngay thôi.
Hoa dại bên đường đẹp lắm, mặt trời cũng đẹp, biển xanh cũng đẹp, cún lông vàng cũng đẹp, bạn cũng đẹp, tất cả chúng ta đều xinh đẹp.
Không riêng gì những đêm hè mà tôi mong rằng, tim bạn luôn căng tràn sự rung động.
{Hết.}