Rực Lên Lửa Chiến

Chương 5




Dung Kiều Mộc vẫn còn đang cày rank gỡ điểm với Waiter trong phòng huấn luyện, nỗ lực cứu vớt chút tiền lương thê thảm của ông anh và Bồi Bàn nếu bị tụt rank.

Dung Kiều Mộc chơi Xạ thủ, Waiter đánh hỗ trợ cho cậu.

Khi A Sầu đưa Kiều Mục vào phòng huấn luyện thì Waiter và Dung Kiều Mộc vẫn đang tập trung chơi game không để ý, nhưng những người còn lại khi thấy nhân vật truyền thuyết của LPL kia xuất hiện trước mắt thì kinh ngạc không thôi.

A Sầu ra hiệu cho bọn họ giữ yên lặng, sau đó Kiều Mục đi tới phía sau Dung Kiều Mộc, Dung Kiều Mộc hiện tại đang chuyên tâm giao tranh tổng vẫn chẳng biết gì, chỉ cho rằng anh trai hoặc ai đó đứng phía sau hóng chuyện mà thôi.

Kiều Mục nhìn qua đã biết A Sầu không lừa anh, A Sầu thực sự đã quỳ gối dâng lên trước mặt anh thứ quý báu nhất giấu dưới đáy hòm.

Kiến thức cơ bản của Dung Kiều Mộc cực kỳ vững chắc, ý thức thao tác cũng rất ổn, hơn nữa quan trọng nhất là cậu đánh ở vị trí xạ thủ rất tốt, khi chơi hỗ trợ cậu có thể cân nhắc tình huống từ góc nhìn của xạ thủ, so với những tuyển thủ chơi thuần hỗ trợ từ đầu thì có lợi thế hơn rất nhiều.

Dung Kiều Mộc thắng ván đấu với đánh giá S+. Cậu đắc ý định quay ra khoe anh trai một chút, không ngờ người đứng sau lại là Kiều Mục. Dung Kiều Mộc sửng sốt, nhìn A Sầu bên cạnh rồi lại nhìn qua Kiều Mục, sau đó lập tức tháo tai nghe đứng bật dậy.

Đối với Dung Kiều Mộc mà nói, vị tuyển thủ hỗ trợ trong truyền thuyết của LPL này chính là tín ngưỡng của cậu. Ban đầu cậu để ý Kiều Mục chỉ vì tên bọn họ đọc na ná nhau và cả hai cùng chơi vị trí hỗ trợ, sau này xem thi đấu quá nhiều mới khiến cậu dần phát hiện tuyển thủ này mạnh mẽ và cứng cỏi đến nhường nào. Chỉ tiếc rằng tạo hóa trêu ngươi, khi tất cả mọi người đều hi vọng anh sẽ dẫn dắt đội tuyển để khu vực LPL trở về thời kỳ đỉnh cao thế giới thì tai nạn bất ngờ lại khiến Kiều Mục phải đau thương giải nghệ.

Dung Kiều Mộc thấy Kiều Mục nở nụ cười với cậu, ngốc nghếch hỏi: “Kiều đội, có thể ký tên cho em được không?”

Dung Liêu Lượng yên lặng quay đi, em trai anh ngốc đến độ này thực sự không nỡ nhìn.

Kiều Mục cười nói: “Ký tên thì được, nhưng liệu cậu có thể đánh hỗ trợ cho tôi xem một chút được không?”

Dung Liêu Lượng phản ứng trước cả Dung Kiều Mộc, anh đi tới đặt Dung Kiều Mộc ngồi lại vào ghế, bản thân anh cũng ngồi vào vị trí của mình: “Anh đánh xạ thủ, em đánh hỗ trợ.”

Dung Kiều Mộc không hiểu gì mở game đánh một trận rank với anh trai.

Vị tướng mà Dung Kiều Mộc lựa chọn chính là Blitzcrank, đây là vị tướng rất ít người chơi vì không đủ mạnh. Thế nhưng đây chính là vị tướng làm nên tên tuổi của Kiều Mục. Vua Qua Đường Tiểu Kiều hiện tại đang kính cẩn chào hỏi đối với vị Kiều truyền kỳ kia.

Trong trò chơi này dù tướng mạnh rất quan trọng thế nhưng cũng phải xem ai là người sử dụng. Tiểu Kiều có Kiều Mục đứng sau khiến phong độ thăng hoa đột xuất, kỹ năng Q của Blitzcrank sẽ dùng tay sắt bắt tướng phe địch kéo lại, Tiểu Kiều thao tác Blitzcrank dùng chiêu Q bách phát bách trúng, vồ lấy xạ thủ bên kia liên tục khiến người chơi đó không lo nổi cho chính bản thân mình.

*Chiêu Q của Blitzcrank (Bàn tay hỏa tiễn): Blitzcrank bắn tay phải ra chộp lấy kẻ địch trên đường, gây sát thương rồi kéo mục tiêu về phía mình.



Vốn Blitzcrank rất yếu vào giai đoạn cuối của ván đấu, làm tanker thì không đủ máu, damage cũng không đủ sát thương, nhưng Tiểu Kiều luôn có cách để lôi đầu hai carry đối thủ đang trốn ra, sau đó phối hợp với đồng đội hạ gục hai sát thương chủ lực trong nháy mắt, trực tiếp đưa bọn họ thành xác khô nằm chờ hồi sinh tại bệ đá cổ.

Một ván đấu đánh xong mà đến cả phe đối diện cũng phải đánh một đống 666 và GG** (good game) cho Tiểu Kiều. Dung Kiều Mộc lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm khi không bị mất mặt trước Kiều Mục, cậu tháo tai nghe đứng dậy nhìn về phía Kiều Mục. Kiều Mục nghiêm túc hỏi: “Tôi muốn thành lập một đội tuyển chỉ toàn người Hoa, cậu có muốn tới đánh hỗ trợ không?”

*666: Lái từ âm “lục” của tiếng Trung thành “lưu”, vừa có nghĩa là trượt, lẻn đi cũng mang nghĩa lưu loát mượt mà như mây trôi nước chảy. Theo ngôn ngữ game thì đây là lời khen khi thao tác lợi hại và toàn diện.

**GG: Viết tắt của cụm từ Good Game nhằm thay thế cho một lời khen tôn trọng đối thủ sau khi ván đấu kết thúc.

Dung Kiều Mộc nhìn A Sầu một chút, A Sầu gật đầu với cậu, Dung Kiều Mộc xoắn xuýt một hồi xong cũng gật đầu thật mạnh: “Được, em đi.”

Kiều Mục cười đưa tay ra, Dung Kiều Mộc lễ phép bắt tay với Kiều Mục, khi bắt tay với tín ngưỡng của mình, Dung Kiều Mộc chỉ cảm thấy tay anh cực kỳ mềm mại lại ấm áp. Bàn tay ấy chính là tay của hỗ trợ mạnh nhất LPL năm đó.

Hiện tại đã sắp tới nửa đêm, Kiều Mục nhìn đồng hồ rồi nói với Dung Kiều Mộc: “Trụ sở câu lạc bộ mới của chúng tôi xây ngay bên cạnh câu lạc bộ các cậu, hôm nay vừa chuyển tới. Cậu thu dọn một chút, mai tôi sẽ tới đón.”

Dung Kiều Mộc như vẫn đang ở trong mơ, chất phác gật đầu: “Dạ.”

Cho đến khi A Sầu tiễn Kiều Mục rời đi, bầu không khí quá mức yên tĩnh trong phòng mới trở nên náo nhiệt lại. Người phản ứng đầu tiên là Nirvana, vì hắn là người Hàn nên hiểu biết rất ít về Kiều Mục, hắn nói lớn với Dung Liêu Lượng: “Lượng thần, em trai anh bị bán rồi kìa, sao anh thậm chí còn không thèm hỏi bao nhiêu tiền một cân vậy?”

Lúc này Waiter cũng định thần lại, nói hùa theo: “Đúng đó, chúng ta còn chưa thèm hỏi đi đánh LPL hay LSPL, hợp đồng cũng không bàn bạc đã đồng ý rồi, lương một năm nhiều hay ít, ký bao nhiêu năm còn chưa nói, đến đồng đội cũng không biết là ai.”

Dung Liêu Lượng thầm nghĩ chỉ cần Kiều Mục đứng đây thì nói gì mà em trai chẳng đi, hỏi gì nữa mà hỏi. Hơn nữa Kiều Mục và A Sầu không bạc đãi em trai anh là được rồi.

Tất cả mọi người trong phòng huấn luyện đều kích động, khi Kiều Mục tới thì đường trên Mười Sáu còn đang live stream, ngồi hóng nãy giờ cũng ồn ào nói: “Nhỡ đồ ăn bên đó không ngon như bên này thì phải làm sao?”

Người đi đường giữa Apple nãy giờ không nói gì liền mở miệng: “Cậu trừ ăn ra còn biết làm gì nữa vậy. Hóa ra cái trụ sở vừa trang hoàng xong bên kia chính là bọn họ, ít nhất có vấn đề gì thì vẫn tiện chạy sang.”

Nirvana nói tiếp: “Đúng, nếu Tiểu Kiều bị bắt nạt chúng ta sẽ qua gank cả đám bọn họ.”

Một đám người trong phòng huấn luyện tíu ta tíu tít thảo luận chuyện Dung Kiều Mộc đi đánh giải chuyên nghiệp, mà lúc này A Sầu vừa tiễn Kiều Mục cũng quay lại.

A Sầu tìm cái ghế dựa ngồi xuống phổ cập kiến thức cho mọi người về tình hình đội tuyển của Kiều Mục: “Đội mà Kiều Mục thành lập chính là một đội toàn người Hoa, ông chủ là Tương Dư. Chỉ cần nhắc đến hai chữ Tương Dư thì đãi ngộ chắc chắn không thể thấp. Đội tuyển chính là WO vừa thăng hạng từ LSPL, hiện tại đổi tên thành GG. WO chỉ giữ lại cặp sinh đôi đường giữa và rừng hồi giành giải nhất, xạ thủ đổi thành Themain Chủ Công, đường trên là Iron Lão Thiết.”

Phòng huấn luyện rơi vào im lặng, cả đám đều loạn hết cả đầu, chẳng ai xa lạ gì bốn người A Sầu vừa nhắc tới, bất cứ người nào trong số đó cũng đều rất khó tả.

Đường trên: Thiết Trạch Hi, ID trong game là Iron, thường được gọi là Lão Thiết. Người này từng được mệnh danh là đường trên mạnh nhất LPL, sau đó phong độ tụt giảm nhanh chóng, thậm chí còn có vụ say rượu đi thi đấu nên bị liên minh LPL treo bàn phím một năm. Cuối cùng đội tuyển CD kết thúc hợp đồng với Lão Thiết, hiện tại thời hạn cấm thi đấu của Lão Thiết cũng coi như đã kết thúc.

Đường giữa và rừng: Một cặp sinh đôi, anh là Bạch Tịch, em là Bạch Mặc. ID trong game lần lượt là Huifahei và Heifahui, có nghĩa là tóc đen xám và tóc xám đen. Hai người là cặp gánh team trong truyền thuyết của đội tuyển WO, hơn nữa cả hai lại không hề im lặng như cái tên của mình*, lúc nào cũng oán người ta khắp mọi nơi, cũng vì chửi người khác trên mạng và ngay tại hiện trường mà thành tích bị cấm thi đấu trải dài kín cả một trang.

*Tịch trong tịch mịch, Mặc trong trầm mặc.

Xạ thủ: Văn Hạo Du, ID trong game là Themain, thường được gọi là Chủ Công, được mệnh danh là một trong ba xạ thủ mạnh nhất bên cạnh Dung Liêu Lượng và Phong Phồn. Cuối mùa giải trước bị khui scandal đánh đồng đội phát huy không tốt trong phòng nghỉ khiến nhiều người phẫn nộ, truyền thông và fan mắng hắn là ung nhọt của giới eSport, muốn hắn cút khỏi liên minh thể thao điện tử, sau khi fan của HP và fan của hắn nhìn thấy video cũng mỉa mai hắn là kẻ phản bội.

Nhìn qua lý lịch của bốn người này một lần, sắc mặt cả đám nhất thời đều trở nên cực kỳ khó coi.

Nirvana là người phá tan sự bế tắc hiện tại, hắn nói rằng nhìn đội hình này bỗng nhiên lại muốn báo cảnh sát là sao nhỉ?

Người phản ứng gay gắt nhất phải kể đến hỗ trợ Waiter, cậu ta trực tiếp nhìn về phía Dung Liêu Lượng: “Đừng để Tiểu Kiều tới cái đội kia, muốn đánh giải chuyên nghiệp thì ở lại SSS chúng ta, tôi và cậu ấy thay phiên nhau đánh hỗ trợ cho anh cũng được mà.”

Dung Liêu Lượng vẫn cảm thấy chuyện của Văn Hạo Du có bí mật đằng sau, thế nhưng anh cũng không quen với những người còn lại. Nhìn mấy vị đồng đội này quả thực không thấy hi vọng ở đâu, chưa nói đến chuyện có đánh được thành tích tốt hay không, chỉ sợ bình thường chung sống cũng không ổn. Nhốt đám thanh niên đầy vấn đề này chung một chỗ, nhỡ đâu Dung Kiều Mộc bị bắt nạt thì phải làm sao.

Hơn nữa không thể không nói, mới mấy tiếng trước Văn Hạo Du còn ở trong game kêu ba ba với Tiểu Kiều, sau đó bị một quả pháo của Tiểu Kiều bắn tan xác, việc này có lẽ Văn Hạo Du vẫn còn ghim chặt trong lòng. Chưa kể mấy năm nay truyền thông và fan vẫn luôn so sánh và bàn tán về quan hệ của bọn họ, nếu Văn Hạo Du biết Dung Kiều Mộc là em trai ruột của mình, có lẽ những ngày tháng làm hỗ trợ cho hắn của Dung Kiều Mộc cũng không dễ dàng.

Dung Liêu Lượng nhìn về phía Dung Kiều Mộc, chưa kịp mở miệng khuyên cậu ở lại thì Dung Kiều Mộc đã lên tiếng trước: “Em muốn tới đội của anh Kiều, đồng đội là ai không quan trọng.”

Apple vốn kiệm lời cũng phải mở lời: “Coi như cậu sang nhà hàng xóm thôi mà, bị bắt nạt thì PK người thật luôn, chứ giao tranh tổng có khi chúng ta không thắng nổi đối diện đâu.”

Mười Sáu hùa theo: “Khi đó nếu cậu khóc đòi về nhà mẹ đẻ thì nhà mẹ đẻ cũng chỉ có thể khóc cùng cậu thôi.”

A Sầu nãy giờ không mở miệng bỗng mỉa mai Mười Sáu: “Nói câu này có thấy hổ thẹn với 100 cân thịt trên người không, đừng có tỏ ra bi tráng thế nữa. Tôi tin Tương Dư và Kiều không phải loại người tạp nham. Đến khi đó nếu Tiểu Kiều thực sự bị bên kia bắt nạt, chưa nói tới mấy cậu, tôi sẽ là người đầu tiên sang đưa Kiều Mộc nhà chúng ta về.”

Khi mọi người thảo luận, Dung Kiều Mộc không biểu hiện ra bất cứ lo lắng buồn rầu gì về đồng đội tương lai của mình. Những gì cậu trải qua khi còn nhỏ khiến cậu bình tĩnh hơn bạn đồng trang lứa rất nhiều, đồng thời cậu cũng biết làm sao để đối nhân xử thế. Vì vậy cậu hoàn toàn chẳng quan tâm tới mấy tên nhóc còn đang mắc bệnh tuổi dậy thì. Trước đây trong nửa năm Dung Liêu Lượng đi đánh chuyên nghiệp, cậu còn bị kẹp giữa vô số họ hàng, Dung Kiều Mộc vẫn luôn mỉa mai mà nghĩ, nửa năm đó giúp cậu học được rất nhiều điều.

Dung Kiều Mộc vui vẻ nói phải lên tầng sắp xếp hành lý rồi bình tĩnh rời đi. Mọi người ai nấy đều mặt đầy nghiêm trọng nhìn theo bóng lưng Dung Kiều Mộc khuất sau cánh cửa phòng huấn luyện, cảm giác như Dung Kiều Mộc không phải sắp đi đánh giải chuyên nghiệp mà như Kinh Kha sắp đi ám sát Tần Thủy Hoàng.

Nirvana bỗng tức cảnh sinh tình ngâm một câu thơ: “Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê, Tiểu Kiều một đi không trở về*.”

*Nguyên văn là: “Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê | Tráng sĩ một đi không trở về” Đây là hai câu Kinh Kha hát khi từ biệt Cao Tiệm Ly lên đường hành thích vua Tần là Doanh Chính. Cuộc chia tay diễn ra bên bờ sông Dịch.

Dung Liêu Lượng thì lại biết thừa tính em trai, trợn mắt lườm Nirvana một cái rồi nói: “Không sao đâu, thằng bé nắm chắc trong lòng mà.”

Mười Sáu lắc cái thân đầy thịt tiến tới bên cạnh Dung Liêu Lượng: “Lượng thần, tôi cũng có câu này không biết có nên nói hay không.”

Dung Liêu Lượng: “Cậu nói đi.”

Mười Sáu trịnh trọng nói: “Em trai anh cung Bọ Cạp mà.”
Hết chương 5.