Đầu ngón tay trắng nõn xẹt qua phía sau lưng rắn chắc, bàn tay trắng noãn vuốt ve sống lưng màu lúa mì, thật sự là cảnh sắc cực kỳ xinh đẹp, nhưng Hạ Thừa Nghĩa thật sự là một chút hưởng thụ cũng không cảm thấy.
Đổi lại bất kỳ ai sau khi bị ai đó ôm như một cô công chúa, rồi đè ở trên băng ghế xe sau, mặc cho cô ấy lột mình như chơi búp bê, cũng sẽ cảm thấy không ổn!Tự tôn phái nam thật đáng buồn của anh, ở trước mặt Tiền Lung Lung đã tan thành mây khói."Còn tốt", sau khi kiểm tra một phen Tiền Lung Lung vỗ vỗ ngực, "Không có làm bị thương xương cốt, nhưng hai ngày nữa có thể sẽ bầm đen, chút nữa em đi mua ít bị thuốc trị thương."Sau đó ôm Hạ Thừa Nghĩa từ ghế sau xe lên, dịu dàng mặc quần áo cho anh.
Mặc được một nửa Tiền Lung Lung đột nhiên cảm thấy không dễ dàng gì lột sạch được người ta, vậy nên phải hảo hảo hưởng thụ một chút phúc lợi nếu không thật sự quá thua thiệt, vì vậy cô vươn tay nhỏ vào trong áo sơ mi rộng mở của Hạ Thừa Nghĩa, suồng sã tứ phía vuốt ve bộ ngực và bụng dưới của anh.
Lòng bàn tay căng phồng cơ bắp hữu lực khiến Tiền Lung Lung không tự chủ được nuốt nước miếng, loại cảm giác muốn nuốt trọn này lại không biết nuốt làm sao, thật sự là quá mức nghẹn khuất mà! (ˉ﹃ˉ )."Sờ đủ chưa?" Giọng nói lạnh như băng của Hạ Thừa Nghĩa truyền đến, anh khẽ nắm lấy bàn tay không chút kiêng kỵ của Tiền Lung Lung, dùng lực nắm có thể bóp nát hạt đào.
Đương nhiên, Tiền Lung Lung không hề cảm thấy đau chút nào."Đương nhiên sờ không đủ, thật ra em còn muốn hôn hai cái cắn hai cái nữa." Tiền Lung Lung vô cùng thẳng thắn nói.Hạ Thừa Nghĩa:.
.
.Loại cảm giác bị người khác quang minh chính đại ý dâm, thật sự là quá rộn lòng rồi !"Đừng đụng tôi!" Anh khẽ hất tay Tiền Lung Lung ra, đè nén phẫn nộ nói, "Tôi nói lại lần nữa, sau này không nên xuất hiện ở trước mặt tôi! Nếu không tôi sẽ đuổi việc cô ngay lập tức!"Nghe được anh nói như vậy, Tiền Lung Lung cho dù ngu ngốc đến mấy cũng cảm giác được anh đang tức giận.
Tức giận trong mắt Hạ Thừa Nghĩa bốc lên ngọn lửa dữ dội, nhưng vẫn xinh đẹp như vậy, khiến trái tim Tiền Lung Lung đập không ngừng.
Nhưng đuổi việc đại biểu cho việc sẽ không có biện pháp bảo vệ Hạ Thừa Nghĩa gần như vậy, nếu như trước kia Tiền Lung Lung còn có thể thản nhiên tiếp nhận, bởi vì cho dù đuổi việc cô cũng có thể đến khu nhà cũ thăm hỏi sức khoẻ ( phi pháp xâm lấn ) Hạ Thừa Nghĩa.
Nhưng sau khi biết được quá khứ đặc sắc của Hạ Thừa Nghĩa, cô thật sự không cách nào buông anh ra, người này xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn cô đều không chịu được.Vô cùng hiếm thấy, Tiền Lung Lung nhẹ nhàng vươn tay, thử nắm chặt tay Hạ Thừa Nghĩa, sau khi bị hất ra hai lần, cô cắn răng, cởi cổ áo của mình ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, ngửa đầu hiên ngang lẫm liệt nói: "Anh đừng nóng giận, cùng lắm thì.
.
.
Cùng lắm thì tùy anh sờ!"Cô túm quần áo lôi kéo quá phóng khoáng, lộ ra nửa cái Bra-áo ngực, tài xế lái xe vốn luôn xem mình như cục đá nhưng từ đầu đến cuối vẫn để ý tới kính chiếu hậu, ngay tức khắc mở to hai mắt nhìn, chỉ lo bỏ sót một tí ti gì đấy.
Ai ngờ anh ta ngay cả màu sắc nội y cũng không thấy, Hạ Thừa Nghĩa đã đoạt trước một bước ôm lấy Tiền Lung Lung, lạnh giọng nói với lái xe: "Cút ra ngoài!"Anh chàng lái xe lập tức lăn một vòng xuống xe, Hạ Thừa Nghĩa đóng cửa xe lại, vừa giúp Tiền Lung Lung thu vén vạt áo vừa nói: "Ai cho phép em trực tiếp kéo quần áo như vậy? Sau này ở trước mặt người ngoài không cho phép như vậy nữa, nhưng ở với một mình anh thì có thể."Anh nói xong, khuôn mặt anh đỏ lên một cách khả nghi.Tiền Lung Lung sờ lên cổ tay của anh, nói: "Anh không tức giận?"Lúc sờ lúc vẫn không quên với một tay kia vào trong áo sơ mi của Hạ Thừa Nghĩa.Hạ Thừa Nghĩa bất đắc dĩ thở dài, nhìn chằm chằm vào xương quai xanh và cổ của Tiền Lung Lung nói: "Anh sờ, em sẽ không phản kháng hả ?"Tiền Lung Lung ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt anh dũng hy sinh nói: "Tuyệt đối sẽ không làm anh bị thương đâu! Bạo lực gia đình rất không tốt !"Mặt Hạ Thừa Nghĩa đen thui: "Em câm miệng!"Nói xong mổ một cái lên môi Tiền Lung Lung, trước giờ chưa có ai hôn qua, Tiền Lung Lung chỉ cảm thấy một hồi tê dại truyền khắp người, không khỏi mắt trợn to.
Đôi mắt xinh đẹp ướt nhẹp, có chút giống động vật nhỏ bị kinh hãi.Hạ Thừa Nghĩa hài lòng nở nụ cười: "Cho anh cắn một cái, anh sẽ không tức giận."Nói xong cố ý vươn tay vuốt cổ và eoTiền Lung Lung, Tiền Lung Lung hoàn toàn biến thành ớt đỏ, khẽ nhắm mắt lại cố nén.
Hạ Thừa Nghĩa cúi đầu xuống, nhẹ nhàng gặm cắn ở cổ và xương quai xanh của cô, cố gắng gặm cắn, gặm cắn gặm cắn!"Da em xảy ra chuyện gì vậy? Không để lại dấu hôn sao? Cắn như vậy mà ngay cả một dấu đỏ cũng không có!" Hạ Thừa Nghĩa trừng mắt Tiền Lung Lung nói."Trước kia lúc không cẩn thận bị búa nện vào thì đỏ, anh thè lưỡi liếm quá nhẹ rồi, làm sao có thể lưu lại dấu vết chứ.""Thè lưỡi ra liếm.
.
.
Anh là cắn, cắn!""Ừm, giống như mèo nhỏ mới sinh của nhà hàng xóm cắn người, hơi ngứa một chút.""Em vẫn câm miệng đi!" Hạ Thừa Nghĩa nhanh chóng cúi đầu xuống, hôn môi Tiền Lung Lung, nghe cô nói nữa sẽ bị tức chết.Ngoài xe sau khi vệ sĩ C Tần Dương hung hăng uy hiếp tài xế một trận, đối với cửa xe đang đóng chặt tưởng tượng một hồi, âm thầm gật đầu, Long tỷ chúng ta có thuật ngự phu (dạy chồng)! Long tỷ quả thật là không lấy được chồng, nhưng cô nàng thích hợp lấy Hạ đổng về nhà TAT."Tat" dịch là: tit you tat ăn miếng trả miếng.