Bữa ăn kéo dài đến 7 giờ tối.
Sau khi ăn một miếng thịt bò beefsteak, Chu Phạm buông đũa xuống vị cay cay của thịt bò nhanh chóng xông vào phổi cô, cô cầm ly nước bên cạnh uống một hơi cạn sạch dập tắt hơi cay trong khoang miệng.
Lý Thanh Minh ngồi bên cạnh cô, khuỷu tay không cẩn thận đụng phải cô, Chu Phạm đang uống nước, bỗng nhiên bị đụng phải nhất thời liền sặc ho khan liên tục vài tiếng.
Lương Thù Tuyển nhanh tay đưa cho cô một tờ khăn giấy.
Chu Phạm lau môi, nói với anh một tiếng cảm ơn.
Lý Thanh Minh giống như một đứa trẻ làm sai, mím môi nhìn Chu Phạm, Chu Phạm cười cười, an ủi cô không có việc gì.
Từ Vụ cũng cười cười: "Thanh Minh chính là nóng nảy như vậy, chúng ta đều quen rồi.
”Trình Tử Kim cười cười phụ họa cho Trịnh Yên Yên, Chu Phạm và Lương Thù Tuyển biểu tình thản nhiên.
"Thanh Minh cái gì cũng tốt, chính là quá nóng nảy.
" Từ Vụ nói tiếp, "Tớ chính là không thích điểm này của cậu ấy, cả ngày giống như một con khỉ điên.
”Chu Phạm không quá thân thiện nhìn lướt qua Từ Vụ.
Trình Tử Kim nhìn Lý Thanh Minh, nói: "Từ Vụ, em đừng nói như vậy.
Đó là bạn cùng phòng của em đấy.
”Từ Vụ trừng mắt nhìn Trình Tử Kim: "Em nói có gì sai sao, cậu ấy vẫn luôn nóng nảy.
”Chu Phạm lau khô môi nói với Từ Vụ: "Tớ cũng không nói gì.
”Trình Tử Kim cũng tiếp lời cho Chu Phạm: "Đúng vậy, Chu Phạm cũng không nói gì, em chỉ trích bạn cùng phòng của em làm gì.
”Sắc mặt Từ Vụ lạnh xuống: "Trình Tử Kim, anh đang giúp ai nói chuyện, anh đứng về bên nào?”Trình Tử Kim thuận miệng nói hai câu, không nghĩ Từ Vụ sẽ tức giận, anh tiếp tục ăn thịt bò, nói: "Em tức giận làm cái gì.
”Trịnh Yên Yên làm dịu bầu không khí: "Không có gì, Tử Kim anh đừng tức giận.
”Trình Tử Kim: "Đúng vậy, anh chỉ thuận miệng nói như vậy.
Từ Vụ em lại coi như là thật.
Em đã phá hủy bầu không khí hôm nay rồi.
”Từ Vụ đằng đằng đứng lên, cũng không thèm nhìn Trình Tử Kim liền xoay người đi ra khỏi phòng riêng.
Trịnh Yên Yên nhìn lướt qua Trình Tử Kim rồi vội vàng đuổi theo Từ Vụ.
Trình Tử Kim tiếp tục ăn thịt bò một chút cũng không để tâm đến Từ Vụ.
Lý Thanh Minh và Chu Phạm không nói gì, Lương Thù Tuyển ngồi đó với một bộ dáng không liên quan đến mình.
Trình Tử Kim là bạn trai tốt của Từ Vụ, Lý Thanh Minh nói: "Trình Tử Kim, anh đi đuổi theo cô ấy một chút đi.
”Trình Tử Kim liếc Lý Thanh Minh một cái: "Không đi.
”Lý Thanh Minh: "Anh đi đi.
”Trình Tử Kim lắc đầu: "Không muốn đi.
”Lý Thanh Minh tức giận: "Từ Vụ là bạn gái anh hay là bạn gái tôi vậy?”Trình Tử Kim cũng không ngẩng đầu lên.
"Thanh Minh, chúng ta đi thôi.
" Chu Phạm đứng lên dẫn Lý Thanh Minh Cùng rời khỏi câu lạc bộ tư nhân.
Lương Thù Tuyển bỗng nhiên cũng đứng lên, đi thẳng ra ngoài, Trình Tử Kim gọi Lương Thù Tuyển: "Cậu đi đâu vậy?”Lương Thù Tuyển thanh âm thản nhiên: "Tính tiền.
” -Chu Phạm cũng không biết cục diện như thế nào bỗng nhiên biến thành như vậy, khi đó cô tranh cãi với Từ Vụ cũng là vì bảo vệ muốn Lý Thanh Minh.
Dù sao cô và Lý Thanh Minh quan hệ tốt, cô nhất định sẽ không để cho Từ Vụ nói Lý Thanh Minh với những lời lẽ không hay như vậy.
Hành động hôm nay của Từ Vụ, người sáng suốt đều biết Từ Vụ đang hạ thấp Lý Thanh Minh, Chu Phạm mới sẽ không để cho cô ta thực hiện được.
Câu lạc bộ tư nhân mà Trình Tử Kim hôm nay chọn nằm ở vị trí phồn hoa của thành phố Tây Kinh, ra khỏi cửa chính là thành phố thương mại đèn neon treo cao, chung quanh là những đèn xanh đèn đỏ phut rợp lên khu thành phố thương mại trông rực rỡ vô cùng.
Một trận gió thổi tới, Chu Phạm theo bản năng rụt cổ lại, cùng Lý Thanh Minh chạy đuổi theo Từ Vụ.
Từ Vụ đứng ở ven đường khóc lóc la hét mắng Trình Tử Kim không phải người, Lý Thanh Minh vốn làm việc liền nóng nảy, mọi người trong ký túc xá đều biết, cô chẳng qua là lấy ra trêu chọc một câu, lại không làm gì sai.
Lý Thanh Minh mím môi nhìn Từ Vụ khóc, nghe được những lời này của cô, trong lòng cũng không thoải mái, bỗng nhiên không muốn an ủi Từ Vụ.
Còn an ủi cái gì, người ta cũng chỉ thiếu chút nữa chỉ vào chóp mũi cô mắng, Lý Thanh Minh cũng không muốn tìm cho mình phiền muộn, liền xoay người đi theo hướng ngược lại.
Chu Phạm nhìn Từ Vụ đang khóc lóc, cô cùng Lý Thanh Minh vẻ mặt ủ rũ, đứng tại chỗ bị gió lạnh thổi qua, cơ hồ không suy nghĩ đi theo phía sau Lý Thanh Minh.
Cô giữ chặt tay Lý Thanh Minh: "Cậu đừng để tâm lời nói của Từ Vụ.
”Lý Thanh Minh liếc mắt nhìn cô một cái, thấy cô lạnh đến làn da trắng bệch còn đi theo phía sau cô trong lòng có chút cảm động, liền nói: "Cám ơn cậu, Phạm Phạm, có phải cậu rất lạnh không?”.