Tôi đã viết ngọt ngào và sầu thảm nhưng tôi chọn đăng sầu thảm.
Giải thích thì đây là diễn biến nối tiếp chương 23 nhé mọi người. Đọc vui vẻ 😆!!!
-----
Hộc hộc!!
Cuối cùng em đã thoát khỏi sào huyệt ác ma đó rồi.
Đôi chân trần dẫm gạch đá.
Chiếc áo sơmi trắng phong phăng.
Chiếc quần thùng thình chực chờ tuột.
Em muốn bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật. Em không quan tâm, chỉ cần em thoát khỏi sào huyệt ác ma kia là được.
Mặc kệ chiếc chân đang bị thương.
Hai ác ma đó giày xéo cơ thể em ròng rã hai tuần, thời gian em trải qua hầu như đều là trên giường không khác công cụ tìиɦ ɖu͙ƈ phát tiết. Dù bất tỉnh hay không thì phải bị hai anh em họ cùng lúc nhục nhã.
Nhục huyệt em đau đớn rách toạt vì vận động mạnh, em không quan tâm, em vẫn cắm đầu chạy thục mạng. Em muốn thoát khỏi hắn, Haitani Rindou.
Oạch!!!
Chân Souya vướng vào ống quần khiến cậu té oạch ra đất. Đất tuyết lấm lem, em chống tay ngồi dậy. Em phải chạy tiếp, không thể bị bắt lại.
"Cậu ổn chứ?" Rika hoảng hốt vì nền tuyết trắng đã phai trộn màu huyết.
Souya như chết đuối vớ được cọc nhưng nếu Rindou biết Rika giúp cậu thì hắn sẽ làm gì. Không thể vạ lây cô.
"Tôi ổn!" Souya kiên cường ngồi dậy.
"Không, cậu không ổn. Điều gì đã xảy ra, hãy nói đi, tôi có thể giúp cậu." Rika không an tâm, bộ dạng Souya như vừa bị xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ điển hình. Pheromone alpha trên người cậu ta quá nồng, áo quần lôi thôi, tâm lý không ổn định.
"Tôi ...tôi phải đi." ác ma sắp đuổi đến rồi.
"Cậu cần đến bệnh viện."
"Không cần!" Angry bấu lấy ngực trái áo, ở đây cứ đập ngày một nhanh, sự sợ hãi đang khắc sâu trong xương cốt. Bác sĩ thấy những dấu vết trên người cậu thì sẽ nhìn ra ngay việc cậu bị hai alpha luân phiên làm nhục. Cậu không dám đối diện ánh mắt ấy.
Nhưng chuyển động cơ thể cứ không nghe theo cậu, tay chân cứ vô lực không chút cảm giác. Haitani Ran đã cho cậu uống thứ gì? Ròng rã hai tuần qua ngày nào hắn cũng nhét vào miệng cậu loại thuốc đó, cậu sẽ lén nôn nhưng khi đó hắn sẽ phát hiện ngay. Bóp miệng cậu, ép cậu uống viên thuốc mới tới khi nào không còn gan nôn ra nữa mới thôi.
Rindou chỉ đứng một bên chứng kiến mọi chuyện, khi mọi chuyện đã xong, anh ta sẽ ôm em đi ngâm bồn nước mà thôi. Không một lời dỗ dành, không một sự thương xót.
Rika chân thành nắm tay cậu "Đừng sợ, tôi là quan chức, không ai có thể làm gì cậu đâu."
Angry lắc đầu rụt tay về, thủ đoạn và quyền lực của Rindou sao cậu có thể không rõ.
Không thể khuyên nổi cậu, cô bày ý "Xe tôi ở gần đây, cậu có muốn quá giang một đoạn?"
Cô quá đỗi chân thành và khẩn thiết. Angry mủi lòng "Cảm ơn, xin hãy giúp tôi."
Rika lái xe chở cậu về. Thần kinh căng thẳng lâu nay, trốn khỏi nơi đó xong khiến cậu thiếp đi vì mệt. Tay cô siết chặt vô lăng, có lẽ nên nhờ người nhà cậu động viên đi bệnh viện kiểm tra.
"Cậu Souya! Cậu Souya, đã tới rồi." Rika khẽ gọi.
"Cảm ơn!"
"Không cần khách sáo. Tôi chỉ làm việc cần làm thôi."
Rika đứng dựa thân xe, tính cô hay lo lắng nhiều, nếu có gì không ở diễn ra trong nhà cậu Souya thì cô sẽ vào can ngăn. Việc người mẹ omega năm xưa bị ngược đãi đã khiến cô hình thành loại tâm lý này, cô rất sợ các omega bị bạo hành.
Koong!!!
Đầu Angry bị một cái ống sắt đánh khi đang định vào nhà.
"Tên khốn, ngươi làm gì hả?" Rika phẫn nộ, không tin nổi.
Hắn lạnh lẽo nhìn Rika, giơ súng bắn cô 2 phát, căm hận nói "Là mày ...mày đã vấy bẩn Souya của tao."
-----
Angry nghĩ cậu đang nghe thấy tiếng đập. Quỷ sai dưới địa ngục đang cầm búa dụng hình trừng phạt tội ác kiếp này của cậu à.
À không, người đang cầm búa nào phải quỷ sai nhưng với cậu hắn không khác gì quỷ dữ. Chiếc búa trong tay hắn đang đập cổ chân em, xương mắc cá cứ thế vỡ vụn như pháo hoa.
Souya đau đớn la hét, nơi chỗ nối giữa bàn chân và bắp chân vặn vẹo dị dạng. Hắn nâng chân cậu xem xét, như để đảm bảo, hắn gõ mỗi chân thêm một búa. Các mảnh xương vụn vỡ nát cứa rách động mạch và mô cơ. Không cần nói cũng biết, không thể cứu chữa được nữa rồi, mang một đôi chân tàn phế suốt đời.
Lồng ngực cậu nhấp nhô, Souya há to miệng thở dốc, vì quá đau mà cậu không ngừng hút khí, nước mắt nước dãi chảy mất kiểm soát.
Bây giờ nơi nơi cơ thể đều đau nhức, đến khi phát hiện thì bàn tay phải Angry cũng đã đứt lìa khỏi cổ tay. Nó đã bị chặt phăng trước đó.
"Xin em đừng làm bộ mặt sợ hãi đó vợ ơi, anh chỉ là đang thanh tẩy cơ thể em."
"Hai tuần nay em biến mất không tung tích, anh đã trực chờ gần nhà em suốt thời gian đó. Và khi em trở về, với một con đàn bà alpha khác, trên người lại nặc mùi những tên khác khác nữa."
Hắn đẩy cao hai chân Angry và giang rộng sang hai bên, đục dịch pha trộn tơ máu vẫn mãi chảy ra từ huyệt động.
Hai mắt Hasegawa hóa u tối đáng sợ, hân đấm vào bụng, ngực, mặt và bóp chặt cổ cậu. Hàm răng alpha nhe răng như răng loài quỷ ăn thịt "Khi anh không trông kĩ em một chút mà em đã dan díu với bao nhiêu alpha, bị bấy nhiêu thằng chơi qua em nói đi."
Angry không thể vùng vẫy, cái chết như chỉ ở trước mắt cậu.
"Anh yêu em! Anh yêu em! Anh sẽ không nhường em cho ai hết. Em không cần bàn tay đã chạm qua tên alpha khác. Em không cần đôi chân đi đến alpha khác."
Hasegawa lấy ra một lọ thuốc, hắn thóc vào miệng em "Bụng em chỉ được mang thai đứa con của anh, anh sẽ giúp em lấy ra thứ tạp chủng đám súc sinh kia gieo vào trong em."
Đúng, hắn cho Angry uống thuốc xổ thai. Và Kawata Souya đã chết đi như thế. Không có phép màu.
Tra tấn, mất máu và sốc thuốc.
Tình yêu các alpha dành cho em đều như thế sao? Em đã sớm không cần!