"Sao mày nói thuốc này chỉ hôn mê 30 phút."
"Lại đợi một lát. Ngài Sakuraba muốn gì ở một omega như này chứ. Ngoại hình chả gì xuất chúng."
"Quả thật, nếu được thì tao sẽ chọn Yukifumi, xinh đẹp nhất trong đám omega tao thấy. Nhìn đã muốn nứиɠ."
"Người mẫu Yukifumi mới hot dạo gần đây đúng không. Nếu được thì tao cũng muốn chơi thử loại omega xinh đẹp như vậy. Còn đẹp hơn cả nữ."
"Tụi bây ..." Angry cả giận nói.
"Đấy thấy không. Đã tỉnh rồi kìa."
Căn phòng cũng tầm hai mươi tên, Angry cau mày nhìn thằng khốn đã đánh thuốc mê mình "Tụi bây đem tới đây với mục đích gì?"
Sakuraba đi vào "Đừng nóng giận, Angry-san."
"Hả? Mày là thằng nào nữa?"
"Tôi ... Tôi chỉ là một cố vấn nhỏ rất hâm mộ Angry-san nà thôi."
"Hâm mộ tao?" thằng loằng này đang nói câu chuyện nực cười bẩn tưởi gì vậy, hâm mộ thì đã không cho người trói cậu thành cái dạng chữ đại này. Còn đặt nằm trên futon, mẹ thằng điên.
"Đúng, tôi rất hâm mộ cậu. Biến cố vùng Kantou 12 năm trước cậu nhớ chứ?"
"Sao?"
"Tôi là một thành viên cũ của Thiên Trúc. Tôi đã ở đó và chứng kiến tất cả. Khoảng khắc Angry-san đánh bại từng alpha cấp cao mà không một chút khó khăn, từ anh em Haitani đến Mochizuki rồi cả Mucho. Đánh bại đối thủ chỉ trong một đòn khi chân và tay đều gãy một bên. Thật rùng mình."
"Gì chứ? Thật hả Sakuraba, hên mà mày nhắc tao chuốc thuốc mê nó. Không cả tao cũng bị xử lý ra bã mất."
"Không ngờ tin năm ấy là thật, tao đã tưởng lũ Tokyo Manji bốc phét."
Angry chau mày rất sâu "Mày là người đứng sau mấy thằng 'mời' tao gần đây. Và trói tao vầy chắc không để bày tỏ lòng hâm mộ của mày không đâu nhỉ."
"À, Angry-san khó chịu vì cách chúng tôi mời đến không được lịch sự cho lắm. Lần sau chúng tôi sẽ rút kinh nghiệm. Chỉ là nghe câu chuyện của cậu từ tôi khiến lão đại chúng tôi rất hứng thú và tò mò về cậu. Ngài ấy muốn gặp Angry-san tận mắt cho bằng được."
"Vậy tên đó đâu?"
Sakuraba cười khẽ "Angry-san thông cảm. Lão đại chúng tôi công việc bận rộn nên đến muộn. Hay chúng ta trò chuyện gϊếŧ thời gian nhé."
"Tao không có hứng."
"Nhưng tôi lại rất thích Angry-san nhiều lắm nên muốn kể cho cậu một chuyện để khai vị đó mà."
Ngồi khoanh chân, hắn vui thích nhìn ngắm mọi biểu cảm của Souya "Xác suất để tìm được định mệnh, cậu biết là bao nhiêu phần trăm không?"
"0,03%"
"Đúng! Cậu hiểu biết nhiều thật."
"Kiến thức vặt." cậu phổng mũi tự hào.
"Cậu biết xác suất đó dựa trên thứ gì không?"
"?"
"Là dựa vào độ phù hợp pheromone đấy. Sự rộng lớn của Trái Đất chỉ là một phần nhỏ thôi. Alpha chiếm 20% dân số, beta 70% còn lại là omega số nhỏ. Bảy trăm triệu omega thì ta có 210 ngàn omega tìm được định mệnh. Con qua là con số lớn nhỉ."
"Nếu trải rộng ra các quốc gia và qua các năm thì trung bình một nước mỗi năm chưa tới 9 cặp đôi định mệnh." cậu tính chung chung.
"Vậy là khá cao rồi, 3 là con số chính xác mà chính phủ Nhật Bản ghi nhận về các trường hợp 'thành công' mà alpha và omega định mệnh đó có thể kết đôi trong vòng 10 năm qua. Cậu chưa tính tới biến động nhỉ. Ví như các biến cố khác xảy ra như, omega đó bị alpha đánh dấu, một alpha đánh dấu nhiều omega, v.v... hay là một omega là định mệnh của nhiều alpha."
"Thấp vậy sao?" ngạc nhiên hơn là Souya nhìn tên này bằng con mắt khác vì hắn trí thức hơn bề ngoài bậm trợn.
"Xã hội không phổ biến kết hôn giữa alpha và omega. Vì địa vị xã hội omega vẫn còn thấp trong tư tưởng nhiều người hàng ngàn năm qua dù mấy năm qua có luật cải cách lại quyền bình đẳng của omega nhưng không một sớm một chiều thay đổi được."
Souya trầm trồ, nói chuyện với người uyên thâm đã lỗ tai dễ sợ. Sakuraba cười như nhìn trẻ nhỏ hiếu học.
"Tôi nói tiếp nhé."
"A, nói đi nói đi." cậu không có tính tự giác của người đang bị bắt giữ trái phép.
"Ba cặp đôi tôi vừa kể, cậu đoán độ phù hợp pheromone giữa họ là bao nhiêu?"
"100%"
"Không phải, trên thế giới chưa từng ghi nhận trường hợp nào 100% cả. Nên được xưng là định mệnh chỉ cần độ phù hợp đủ hoặc vượt qua 90%."
"Ra là thế." Angry cảm khái. Hi vọng cậu và người Hasegawa kia dự trù dưới 90%.
"Các alpha cấp cao quyền lực trên toàn thế giới sẽ chọn kết hôn với alpha cấp cao khác hoặc omega cấp cao để duy trì gen ưu tú. Nhưng số lượng của cái sau còn bé hơn cái trước. Và giải quyết cho điều đó, độ phù hợp pheromone là ưu tiên hàng đầu khác."
Angry trầm tư nói "Độ phù hợp càng cao thì cơ hội sinh ra những đứa trẻ ưu tú càng lớn."
"Bingo! Mà độ phù hợp pheromone trên 90% hiếm chả kém. Vậy giảm độ phù hợp thấp xuống một chút thì sao. 89% 88% 87% ... Xác xuất sinh ra những đứa trẻ tài giỏi chỉ thấp một tí."
Sakuraba lại nói tiếp "Đó là những con số vẫn không thể dễ dàng bắt gặp được. Nhưng nếu có một vài cá thể cá biệt thì sao? Một omega với pheromone có độ phù hợp cao với nhiều alpha khác."
Angry bắt đầu dự cảm không ổn.
Sakuraba "Đó chính là cậu, Angry-san! Chỉ cần không bị đánh dấu thì cậu có thể sinh con cho bất kì alpha nào cũng được."
"Thằng khốn!" cậu nghiến răng.
"Mang thai với những alpha có độ phù hợp pheromone cao không tệ như cậu nghĩ đâu. Cách này kiếm được khối tiền đó. Rất nhiều alpha đó quỳ cầu dưới chân cậu xin cậu sinh con cho họ, một đứa trẻ gen ưu tú."
Sakuraba mở cửa ra "Mà trước hết, lão đại chúng tôi cũng có độ phù hợp với cậu là 81% đấy."