[RindouAngry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 12: Định Mệnh




Nam chính vì cứu nữ chính mà trở về quá khứ nhiều lần hòng thay đổi tương lai.

Rindou thầm than kịch bản phim vớ vẩn, anh lười theo dõi tình tiết.

Angry cố nén không khóc nhưng nước mắt ngắn dài không theo ý cậu.

Rindou lục túi. Khăn tay khăn tay.

Chết mạ, không có!

Tay bên phải Rindou bất chợt bị nắm lấy, Souya không tự giác bản thân nắm trúng thứ gì chỉ là cảm xúc dâng trào quơ đại một thứ dựa dẫm.

Rindou ngồi im thin thít ngắm trộm người ta lại tự đỏ mặt. Để như vầy một lúc cũng không tệ lắm. Cả buổi xem phim, đầu Rindou không chứa phim.

.....

"Nè, xì mũi đi." Rindou đặt khăn giấy lên mũi cậu.

"Đừng coi tao là con nít."

"Không có không có."

Souya khụt khịt nghẹt mũi, nhịn không nổi, xì mũi. Mở vòi nước, rửa sạch khuôn mặt tèm nhem nước mắt.

"Muốn uống gì không?" có lẽ do chấn thương tâm lý cũ, việc Souya khóc khiến Rindou hoảng loạn thấy rõ.

"Sữa chocolate." Angry dụi dụi mắt, để người ta thấy mắt cậu đỏ ửng thì mất mặt chết.

Điện thoại Rindou đổ chuông công việc "Bố khỉ thằng Sanzu." anh càm ràm "Tôi nghe điện thoại một chút. Em đợi tí."

"Không sao, tao tự gọi món được."

Ồ, có pudding cầu vồng phiên bản đặc biệt giới hạn kìa. Angry xếp hàng nhìn menu treo trên quầy "Mình cũng nên gọi cho tên kia món gì đó."

"Quý khách dùng gì ạ?"

"Một sữa chocolate, ừm ... Và một pudding cầu vồng."

"Dạ vâng!"

Đến khi món được đưa ra, Angry thẹn thùng phát hiện bánh pudding cầu vồng là dành cho các cặp đôi nên bánh khá to. Hai muỗng cầm trái tim. Xấu hổ dữ dội, chưa kịp định hình thì cậu đã vứt cặp muỗng kia vào sọt rác.

"Lỡ tên kia tự suy diễn mình có ý gì

thì sao? Thây kệ, mình để hắn ăn hết, mới không thèm giống một cặp với hắn."

Souya e hèm chỉnh lại thái độ, hi vọng Rindou không biết ý nghĩa thật của cái bánh pudding này. Không cậu sẽ bị hắn chọc quê hay hắn lại tự ảo tưởng gì đó nữa.

"Tên đó đi lâu nhỉ?" Angry gọi món và trở về chỗ ngồi.

Keng!

"Ơ!" cậu đang dụi khuyên tai thì một cái rớt xuống sàn. Angry cúi người, bỗng dưng cả người có một luồng điện mãnh liệt chạy qua khắp cơ thể, cậu sụi lơ té ngã.

Một bàn tay đã thay cậu nhặt chiếc khuyên tai lên, người đàn ông đó có vẻ nóng vội hỏi "Xin lỗi, tuy đường đột nhưng cậu là ... Một omega?"

Gì chứ? Tên lạ mặt này là ai? Sao khi thấy hắn, cả hô hấp và nhịp tim của mình đều rộn ràng.

Hắn tiến đến đỡ cánh tay cậu, như cực âm và cực dương va chạm vào nhau, hai người sững sờ nhìn nhau, tê dại và hừng hộc nhiệt nóng vì đối phương.

Bên dưới Souya chảy nước rồi, rạo rực kêu gào muốn được cắm vào, muốn bị người đàn ông này chiếm lấy. Phản ứng nhiệt của cả 2 vì nhau mà tạo ra. Họ nặng nề thở gấp, si mê nhìn nhau.

Ngay khi hắn chạm vào cậu, sự mãnh liệt không tên trỗi dậy trong cả 2, hắn vui mừng "Quả nhiên ... Em ... là ... Định mệnh ...!"

"Tôi ...!"

"Mày đang làm gì vậy hả?" Rindou ác liệt xô tên kia ra, khuôn mặt hầm hực đáng sợ của loài dã thú bị chọc tỉnh.

Rindou cẩn trọng ôm Souya vào lòng, nhìn vẻ mặt mơ hồ ửng hồng đang bị kéo vào mê huyễn của cậu, hắn chững lại, đau đớn nhíu mày "Thằng chó, mày đã làm gì Sou?"

"Vậy anh là ai chứ?" hắn ta ngồi dậy "Đừng xen vào. Trong biển người rộng lớn, tôi và cậu ấy đã tìm ra nhau." hắn ta thả chút pheromone ra, Angry nằm trong vòng tay Rindou không kìm nổi phản ứng sinh lý cơ thể, nỉ non rêи ɾỉ.

Rindou mắt trừng lớn "Mày ..."

"Điều đó đủ chứng minh hai chúng tôi là định mệnh."

Rindou không muốn nghe tiếp, anh bóp cổ hắn ta "Tao cóc cần nghe lời chó má của mày. Định mệnh á ... Đừng chọc tao cười, Sou là của tao và chỉ là của tao."

"A ... A~ ...!" Angry mơ màng rêи ɾỉ, cả người cơ giật, mắt cậu lơ đãng ẩm ướt "Cho ... Pheromone ... Thơm quá ... Thích ... Khó chịu, khó chịu quá!" cậu sắp bị dẫn dắt rơi vào kì phát tình.

Rindou sa sầm mặt ném tên kia xuống đất, bọc Souya trong lớp áo khoác của mình mà đi.

Angry yếu ớt than khóc, nói trong mê sảng "Đừng ... Đừng đem tôi ... Rời đi ... Khỏi ... Alpha của tôi..."

Rindou đau đớn xem phẫn nộ chớp mắt. Đừng nghĩ nữa, không phải lỗi của em ấy, mày đã biết trước ngày này sẽ đến mà.

Cầu thang thoát hiểm.

Họ trao nhau những cái hôn kịch liệt. Cơ thể cả 2 dính sát vào nhau, nhiệt độ da thịt trần trụi quấn lấy nhau.

Đầu óc Souya đã thanh tỉnh trở lại sau khi tiêu tán pheromone của alpha kia.

Rindou rút bàn tay lộng hành bên trong huyệt động đầy nước ra, phẩy phẩy bàn tay tẩm đầy dâʍ ɖịƈɦ omega trước mặt cậu. Chỉ bạc kéo dài giữa hai ngón tay, hắn bỏ một ngón vào miệng mình nếm thử.

Souya bị chọc bỏng mắt, nằng nặc đấm lưng Rindou thuỳnh thuỵch.

Rindou cười ngả ngớn "Được ... Ăn mảnh một mình là tôi sai ... Em cũng muốn nếm thử chứ gì."

Souya định thét ý cậu muốn nói không phải thứ đó tên biếи ŧɦái. Cậu vừa há miệng định thốt lời, hai ngón tay đã nhân cơ hội chen vào miệng cậu ngọ nguậy.

Cậu trợn to mắt không dám tin, ghê tởm muốn nôn ra nhưng hai ngón tay điêu luyện bắt lấy chiếc lưỡi cậu càn quấy. Angry không thoát nổi việc nếm mùi vị của chính mình.