Remix - Hỗn Âm Nhân Sinh

Chương 60




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Em biết cô ta à?”

Cung Tuyển Dạ giơ tay sang nữ bồi bàn mang giày trượt, thêm chút rượu Baileys và Vodka vào ly của tôi, “Độ không cao, thử xem.”

Tôi mím môi nếm thử, “Rap Underground, nữ rapper được mệnh danh là chị đại trong giới, không nằm trong cái vòng này thì chưa từng nghe nói đến là phải.”

Mặc dù tôi cũng chỉ là được xem cô ấy qua bản Live trên Internet và video trong Battle, may mắn được gặp người thật, còn được cô ấy mời rượu, ngoại trừ vừa mừng vừa lo thì cảm giác thẳng thắn nhất chính là: Còn đẹp hơn ảnh chụp trên đường.

Tôi và Cung Tuyển Dạ ngồi trên ghế bành ở khu vực chữ T dưới đài, phía sau thông với lối đi nhỏ ra sảnh lớn, tách biệt chúng tôi khỏi ánh huỳnh quanh lượn sóng nước. Sau khi chia nhau ra vui chơi từ quầy bar, Tư Tuấn cùng Phí Na xuống dưới lầu chơi Texas hold’em Poker, một bạn gái khác hình như đã đi cùng một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, có nghĩa là đêm nay đã có chốn đi.

Cô nàng tiếp viên vận trang phục cô gái thỏ mang rượu đến trước mặt chúng tôi, cái đuôi xù màu trắng phía sau vung vẩy, dáng người bốc lửa, khiến người huyết mạch sôi trào.

Ánh đèn sân khấu tối dần, chợt một chùm sáng chiếu thẳng đến trung tâm, giữa đường tách ra thành năm, soi sáng ống tuýp màu bạc trước màn sân khấu, cùng năm nhân ảnh có nhô có lõm, hình ảnh dừng theo tiếng nhạc, trong tiếng thét chói tai cao vút, vũ nũ che mặt với cái khăn màu đen, vòng đầu ngón chân qua ống tuýp, lộ ra tất chân màu đen dưới áo khoác.

Nhảy xong một bài, trên người các cô chỉ còn băng che ngực và quần chữ T độc nhất, phía trên phần mông tròn trịa được ôm lấy là cơ bụng hình chữ Xuyên xinh đẹp, mỗi một lần uốn thắt lưng đều dẫn đến một trận huýt sáo điên cuồng, khi các cô xuống đài, ngồi khóa trên đầu gối các vị đàn ông đây, tiền mặt liên tiếp được nhét vào đôi mông căng nóng bỏng.

Đây chính là quy tắc của biểu diễn tối, mọi người đối với dục cầu không chính đại đều hiểu ngầm không nói, mọi thứ đều có thể lấy ra tiêu xài, vật chất, hưởng thụ, thân thể.

Suối rượu nhục lâm, ngợp trong vàng son.

Một vũ nữ có hình xăm hoa tường vi đang lắc hông vòng quanh tôi, cồn trong dạ dày hóa thành luồng nhiệt xông thẳng lên đầu, mồ hôi nhanh chóng túa ra, bộ ngực đầy đặn cọ xát bả vai tôi, Cung Tuyển Dạ cầm lấy bàn tay bối rối của tôi, nhét tiền giấy đã cuộn vào rãnh sâu kiêu ngạo trước ngực. Băng vải và quần trong của cô đã nhét đầy các loại tiền mặt mệnh giá lớn, màu sắc rực rỡ.

Cô nàng để lại dấu son môi trên mu bàn tay tôi thay cho lời cảm ơn, bóng người đong đưa đi xa, mặt tôi nóng cháy như lò sưởi trong tường vào mùa đông lạnh giá, một hơi nóng không thể nhịn mà cháy, mặc dù có ánh đèn lòe loẹt che bớt nhưng vẫn bị Cung Tuyển Dạ dùng sườn mu bàn tay sờ sờ lên gương mặt, “Muốn chín luôn này.”

Âm nhạc quá lớn, anh khi nói chuyện với tôi phải hơi cúi đầu, mái tóc đen che khuất một bên mắt, tai tiến đến gần. Cái phẩm vị này không rõ là quan tâm hay là động tác câu dẫn khiến tôi nóng đầu, hôn một cái lên mặt anh.

“Muốn ăn không?”

Tám phần mười đã uống nhiều rồi.

Hơn mười giờ, trận đấu quyền anh ở tầng hai dưới lòng đất bất đầu ván cược cuối cùng.

Trên đài quyền anh không còn chỗ trống, trọng tài trên sân ra hiệu vào vị trí, hai bên bàn gần đấy đang thảo luận sôi nổi, chỉ chốc sau đã bị đại ca khó chịu lớn tiếng quát tháo ngưng lại. Tôi nhìn chằm chằm đô vật thân hình không được chuẩn lắm mà phân tích nửa ngày, bên cạnh là nữ tiếp viên tay nâng máy POS quỳ bên ghế sô pha lông, một người khác đứng sau lưng Cung Tuyển Dạ châm thuốc cho anh.

POS là từ viết tắt tiếng Anh (Point of Sale) là các máy chấp nhận thanh toán thẻ. Máy cà thẻ POS và máy rút tiền tự động ATM đều có một điểm chung là giao dịch được qua thẻ ATM.
Nguồn:Báo Mới

Anh nghiêng đầu cụng đầu tôi, “Đặt ai.”

Tôi chỉ vào cái người có nước da màu than đen trên đài quyền anh mà hình như thuận tay trái, “Hắn.”

“Yo. Đây là định chọn kết quả bất ngờ sao, ” Cung Tuyển Dạ nghe nữ tiếp viên nói cho anh tình hình đặt cược trước mắt, đưa thuốc lá lên miệng ngậm cho rảnh tay, ấn sáu con số lên máy POS, “Thua là em đêm nay ngủ với ta.”

“…”

Tôi không khỏi thấy không ổn, “Papa chúng ta gõ dư một số 0 rồi.”

Anh vui mừng hết sẩy, ôm chầm lấy tôi hôn cái chóc lên gáy, “Không sợ.”

Anh quay lại nhận đơn ký tên lên, đưa cho nữ tiếp viên đang cười trộm, “Có thua hay không đều ngủ cả.”

Vô cùng may mắn là tôi thắng cược.

Tôi nhìn anh mang về một rương tiền từ bàn đánh bạc mà muốn dựng cả tóc gáy, vừa bị nữ tiếp viên và nam bảo an đẩy ra khỏi cửa lớn tràng quyền anh, Tư Tuấn cũng xuyên qua đám trai thanh gái lịch vây quanh tìm tới đây, kéo chúng tôi đến bài trước bàn, dạy tôi chơi Black Jack đơn giản lại dễ hiểu nhất.

Phí Na bắt chéo chân ngồi trên bàn bài, xào bộ bài trong tay nhanh đến nỗi không kịp nhìn, trong miệng ngậm miếng chocolate Black Devil*, cười nói, “Em dzai xinh, hết tiền là phải lột đồ đấy nhé.”

Black Devil Chocolate: Một loại Chocolate đen có bao bì nhìn như hộp thuốc lá, thanh chocolate bên trong cũng có hình điếu thuốc

   

“Cục cưng đừng sợ.” Cung Tuyển Dạ ôm tôi từ phía sau, “Chúng ta vừa thắng tận 400 nghìn mà.”

Tối nay uống bằng hết ly rượu mạnh thứ 3, tôi nhìn cái gì cũng là bóng chồng.

Trần nhà biến thành mấy hình thù bất quy tắc không thể phân biệt nổi, tiếng người bên tai chợt xa xăm, như chìm vào đáy nước, hoặc như trong mộng cảnh tràn ngập bong bóng, đẹp đẽ mà vô thực.

Chơi bốn ván áo quần vẫn đầy đủ, Phí Na thì cởi hết, chỉ còn lại bộ áo tắm hai mảnh màu đen, cô nàng ngồi trên đùi Tư Tuấn, mái tóc buộc lên thành đuôi ngựa già dặn, mấy ông ngồi cùng vây xem huýt sáo như điên.

Ván thứ năm kết thúc đã là 1 giờ sáng, cô nàng nhất quyết không cởi, nhưng vẫn chịu thua theo quy củ trên bàn bài, cô nàng lấy ra trong túi xách cây son môi gán nợ, đưa cho tôi, “Không chơi nữa, bé cưng đúng là mèo Chiêu Tài mà.”

Tôi cười ngâu cả đường, sau này khi tỉnh táo quyết định không bao giờ cười như thế này nữa, hơi rượu nồng nặc trên người, chao đảo cùng Cung Tuyển Dạ bước vào thang máy đến cửa ra.

Tôi tựa trên bức tường gương phản trong thang máy, vặn mở cây son môi Tom Ford, nhắm ngay môi dưới mình, nhưng trong cơn say lại vẽ thành một đường trên mặt.

Anh nâng chân tôi lên ôm lấy, đặt trên tường mà hôn, son môi trong lúc va chạm vuột khỏi tay, vệt đỏ trải dài trên mặt đất.

Thang máy tầng một trên mặt đất bị người ấn ngừng, lúc cửa mở đèn sáng và mọi người chứng kiến tiếng ồn ào khi nãy như muốn nổ tung lên, Cung Tuyển Dạ chống tường che đi gương mặt tôi, ngón tay còn lại lau đi vết son môi lẫn nước bọt dính bên khóe miệng.

“Phiền tránh đường, cảm ơn.”

Chuyện xảy ra sau khi đó tôi chỉ nhớ mang máng vài nét.

Cung Tuyển Dạ không như tôi không thể thắng nổi men say, còn có thể thuận buồm xuôi gió mà lái xe về nhà, mang tôi đã ngay đơ vào trong, nhưng đắng lòng là không còn sức leo lên lầu, hai người nằm vật xuống thảm phòng khách.

Sáng hôm sau tôi tỉnh vì khát.

Cơ thể nhức mỏi sau khi say có lẽ là liên quan đến cơ địa mỗi người, cả đêm không uống nước cổ họng khô là không thể trách. Tôi trước tiên là cảnh giác sờ sờ áo quần trên người, lại sờ sờ người nằm bên cạnh, cảm ơn trời, rồi cầm lấy bàn tay đeo 2 chiếc nhẫn lên.

Đầu lưỡi trong miệng khô khốc, tôi khó khăn lắm mới thốt ra được một chữ duy nhất, “Nước.”

Tia sáng nhỏ truyền vào nương theo kẽ hở lông mi, nhìn thấy anh đưa tay lấy chai nước trên bàn trà, vặn nắp uống một ngụm, nghĩ nghĩ, lại thêm một ngụm.

Tiếp đến liền nghiêng người, ngón tay cậy mở hàm tôi ra, kề miệng mớm nước.

Lưu manh.

W aka Glen Yuruzu: Tui rất thích mấy chị gái có cơ bụng ❤
Hóa ra em nó có tiềm năng dụ thụ, Tom Ford chứ đâu vừa.
Không thể có tất cả hiệu son nhưng sau này tui nhất định phải có một cây Tom Ford TT^TT