Thượng Sam Thác Dã nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, trên mặt lập tức lộ ra một biểu cảm khinh miệt.
Tuy không rõ Lâm Thanh Diện tại sao lại có thể sở hữu được thủ đoạn mà chỉ có hoá cảnh mới có trong độ tuổi mới hai mươi mấy như vậy, nhưng ông ta vẫn không coi Lâm Thanh Diện là kẻ địch có thể uy hiếp đến mình.
Hơn nữa nhìn thấy Lâm Thanh Diện vậy mà còn cầm lấy một cây đao, Thượng Sam Thác Dã không khỏi hoài nghi thực lực của Lâm Thanh Diện vốn không có đạt đến hoá cảnh, dù sao thì hoá cảnh chân chính không cần đến vũ khí, bọn họ muốn dùng vũ khí gì, thì trực tiếp dùng sức mạnh biến hoá thành là được rồi.
Điểm này, khiến Thượng Sam Thác Dã sinh ra một tia khinh miệt đối với Lâm Thanh Diện.
“Thật đúng là không biết ngượng mồm, đừng tưởng cậu hoá giải được một thủ đoạn nhỏ nhoi của tôi thì có tư cách nói mấy lời này với tôi, thực lực của tôi bây giờ không phải là thứ mà một tên oắt con như cậu có thể tưởng tượng được đâu!”
Thượng Sam Thác Dã hét lên một câu với Lâm Thanh Diện như vậy, sau đó toàn thân trên dưới hiện lên từng đường ánh sáng màu đen, ở trên đỉnh đầu của ông ta, mang máng có làn khói đen bốc lên, nhìn trông vô cùng tà dị.
Lâm Thanh Diện cũng vận chuyển nội kình, bao phủ lên thân đao, trên cả con đao lập tức xuất hiện một tầng ánh sáng màu trắng, so với biến hoá của Thượng Sam Thác Dã, thì sức mạnh của Lâm Thanh Diện trông thuần tuý hơn một chút.
Sau khi Thượng Sam Thác Dã nhìn thấy sự biến hoá trên thanh đao trong tay của Lâm Thanh Diện, đôi mắt cũng híp lại, không ngờ tên tiểu tử này cũng thật sự có chút bản lĩnh.
Ông ta không hề sơ suất, trên lòng bàn tay lập tức xuất hiện một hư ảnh thanh đao màu đen, tiếp đó nhanh chóng xông về phía Lâm Thanh Diện.
Hai người trong nháy mắt chung đụng vào nhau, tốc độ nhanh chóng khiến người ta xem thế là đủ rồi.
Đám người chỉ có thể nhìn thấy một đường sáng màu đen và một đường sáng màu trắng giao thoa nhau với tốc độ cực nhanh, chỉ là thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bóng ảnh của hai người Thượng Sam Thác Dã và Lâm Thanh Diện.
Khí kình dư ba khi hai người giao đấu với nhau xung kích đến trên người của những người xung quanh, khiến người ta bất tri bất giác mà lùi về đằng sau.
Cái sự giao đấu cấp cao này, chỉ mỗi dư ba thôi cũng có thể khiến cho bọn người Gia Võ Tôn trọng thương rồi, chứ đừng nói là mấy người bình thường như bọn họ nữa.
Bọn họ đều không muốn bị liên luỵ bởi cuộc chiến này, cho nên đều lùi ra xa xa.
Cái võ đài đó đã bị Thượng Sam Thác Dã chẻ làm hai rồi, bây giờ hai người giao đấu dữ dội, cái võ đài này đã không chịu được gánh nặng, mà đã sụp đổ rồi.
Hơn nữa đến cấp bậc như bọn họ rồi thì một võ đài nhỏ bé đã không đủ cho bọn họ thi triển thân thủ nữa, không bao lâu sau, chiến trường của hai người đã trở thành cả khoảng sân, đám người đều sợ hãi vội vàng chạy ra xung quanh, sợ chạy muộn quá thì cái mạng nhỏ của mình cũng chẳng còn nữa.
“Đây mới là cuộc chiến giữa các cường giả chân chính sao? Chúng ta xưng là đại sư, nhưng ngay cả một phần trăm của bọn họ cũng chả bằng nữa, thật đúng là buồn cười, những lời mà người anh em kia trước đây đã nói đều là lời từ đáy lòng, nhưng chúng ta còn tự cho mình là đúng nữa, cái khuôn mặt già này thật quá mất mặt rồi!” Gia Võ Tôn liên tục lắc đầu nói.
“Thật đúng là quá lợi hại, không ngờ trên thế giới này lại còn có người lợi hại như vậy, không lẽ những cái được gọi là quỷ thần là thật sự có tồn tại sao, chỉ có điều bọn họ chính là những cao thủ sở hữu thực lực mà người bình thường không thể nào tưởng tượng được nữa, cho nên mọi người đều tưởng tượng bọn họ thành quỷ thần rồi?” Hai con mắt của Lương Cung Kham Thái nhìn chăm chăm vào hai người đang chiến đấu kia, trong đầu tuôn ra một suy nghĩ.
“Cảnh giới của cậu và hoá cảnh chân chính rõ ràng vẫn còn chênh lệch rất lớn, nhưng sức mạnh của cậu sao lại mạnh như vậy?” Sau khi Thượng Sam Thác Dã cho Lâm Thanh Diện một đao, thì nhìn chằm chằm vào anh hỏi một câu.
“Đánh thắng tôi, tôi sẽ nói ông nghe!”
Lâm Thanh Diện trả lời một câu, sau đó giơ Thôn Chính lên, ánh sáng trên đó rực rỡ, chém về phía đỉnh đầu của Thượng Sam Thác Dã, một hư ảnh khổng lồ gói gọn Thôn Chính lại, bổ về phía Thượng Sam Thác Dã, khí thế cực lớn.
Thượng Sam Thác Dã thấy vậy, lập tức dùng sức mạnh thân mình, hình thành một màn che khổng lồ trước thân mình, che cả toàn thân mình lại.
Hư ảnh ánh đao của Lâm Thanh Diện bổ trên bức màn che của Thượng Sam Thác Dã, một làn sóng cường đại lan toả ra xung quanh, trực tiếp rung chấn khiến võ đài dưới thân hai người tan thành vun vỡ.
Bức màn che vỡ nát, ánh đao tiêu tán, thân ảnh của hai người trực tiếp nhảy lên trên nóc nhà, Thượng Sam Thác Dã nhấc tay lên phẩy về phía Lâm Thanh Diện một cái, vài đường phi tiêu màu đen liền bay về phía Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện giơ đao trên tay mình lên, nhanh chóng chém những phi tiêu đó thành sương đen, tiêu tán trong không trung.
Thượng Sam Thác Dã nhìn thấy thủ đoạn của mình vậy mà lại không làm gì được Lâm Thanh Diện, nhất thời cũng có chút bực bội.
“Tên tiểu tử đáng chết này, rốt cuộc là lòi ra từ chỗ nào vậy, mình đã thăng cấp thành công rồi, vậy mà không thể xử lý được cậu ta dễ dàng, không lẽ để đối phó tên tiểu tử này mà mình còn phải dùng đến cái cách kia sao?” Trong lòng Thượng Sam Thác Dã thầm mắng một tiếng.
Lâm Thanh Diện nhìn thấy Thượng Sam Thác Dã đang do dự tại chỗ, trong lòng liền biết ông ta đang suy nghĩ cái gì, sau khi nhìn thấy cái bộ dạng như bị quỷ ám đó của Thượng Sam Hùng Tề, Lâm Thanh Diện biết loại tà pháp của nhà Thượng Sam có thể khiến cho sức mạnh của con người bùng nổ trong thời gian ngắn.
Bây giờ Lâm Thanh Diện cần phải ép cái trạng thái đó của Thượng Sam Thác Dã ra ngoài, mới có thể biết dựa vào thủ đoạn của mình có thể diệt trừ được ông ta hay không.
Không có do dự gì, huyền kình trong cơ thể Lâm Thanh Diện nhanh chóng xoay chuyển, sau đó dùng một phương thức ảo diệu, truyền lên Thôn Chính.
Lâm Thanh Diện một tay cầm đao, cơ thể nhanh chóng biến hoá, đao trong tay cũng bắt đầu thi triển chiêu thức khác với trước đây.
Rất nhanh, Lâm Thanh Diện liền xông đến trước mặt Thượng Sam Thác Dã, sau đó hét lên một tiếng, chém về phía Thượng Sam Thác Dã.
“Thiên Tinh Thức!”
Chỉ thấy vô số ánh đao nhỏ bé xuất hiện trên thân Thôn Chính, trực tiếp bắn về phía cơ thể của Thượng Sam Thác Dã, nếu như Thượng Sam Thác Dã cứ đứng ở đó, chắc chắn sẽ bị trực tiếp đánh thành cái rây.
Sắc mặt Thượng Sam Thác Dã chợt biến đổi, không ngờ Lâm Thanh Diện lại có thể thi triển ra một chiêu thức khủng bố như vậy, không có chút do dự nào, ở hai bên mắt của ông ta liền xuất hiện những mạch máu nhỏ, hai con mắt của ông ta cũng trở nên đỏ bừng, trên trán càng xuất hiện những đường vân màu đen đáng sợ.
Sau khi bộ dạng biến đổi, xung quanh người Thượng Sam Thác Dã lập tức xuất hiện một màn sương khói màu đen, trực tiếp bao bọc cả người ông ta ở bên trong đó, những ánh sáng đao mà Lâm Thanh Diện phóng thích ra cũng trong chớp mắt đánh vào trên lớp sương đen đó, một trận nổ dày đặc vang lên, cơ thể Thượng Sam Thác Dã lập tức lui lại về sau.
Thiên Tinh Thức này là chiêu thức mà Lâm Thanh Diện dựa theo Thiên Tinh Chưởng mà chế thành, uy lực của nó Lâm Thanh Diện cũng là lần đầu tiên cảm nhận được, anh không ngờ sau khi ba tuyệt chiêu của mình diễn hoá thành đao pháp, lại có thể bộc phát ra được uy lực lớn đến như vậy.
Anh thậm chí còn có chút trông đợi hai chiêu còn lại sẽ có thể phát huy ra uy lực như thế nào rồi.
Sau khi loại bỏ hoàn toàn những tổn thương do chiêu này của Lâm Thanh Diện tạo ra, lớp sương đen trên khắp người Thượng Sam Thác Dã tiêu tán đi, ông ta nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Oắt con, tôi thật là đã xem thường cậu rồi, có thể ép trạng thái thánh hoá của tôi ra ngoài thì cậu là tên đầu tiên đó.”
Lâm Thanh Diện nhìn bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ lúc này của Thượng Sam Thác Dã, bĩu môi nói: “Rõ ràng là tà pháp, mà còn đặt cái tên dễ nghe như vậy, thật nực cười!”
“Tôi còn có chiêu thức lợi hại hơn nữa, bây giờ để cho ông thưởng thức!”