“Cậu... cậu rốt cuộc là ai? Tại sao có lực lượng khủng bố như thế?” Lương Cung Tín mặt mày cảnh giác nhìn Lâm Thanh Diện, lúc này, ông ta đã không thể không trịnh trọng đối đãi với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện tra Thôn Chính vào vỏ đao, từ từ mở miệng nói: “Tôi tên Lâm Yến, đến từ Kinh Đô nước C, hoặc các người cũng có thể gọi tôi là... thiếu chủ Quan Lĩnh.”
Bốn chữ thiếu chủ Quan Lĩnh vừa dứt, mọi người nhà Lương Cung bao gồm Lương Cung Kham Thái đều kinh ngạc, tuy trước mắt trên quốc tế có rất nhiều gia tộc hoặc tập đoàn tài chính đều rất khinh thường Quan Lĩnh, cho rằng bọn họ chỉ là một chỗ vui chơi cao cấp.
Nhưng nhà Lương Cung biết rõ sự khủng bố của Quan Lĩnh, tư nguyên mà nơi này nắm giữ có thể dễ dàng hủy diệt gia tộc hàng đầu thế giới như bọn họ.
Đây cũng là lý do Lương Cung Nhạn Sương tạo sao lại kính sợ với Quan Lĩnh như vậy, hơn nữa về sau nhà Thượng Quan bị tiêu diệt cũng chứng minh sự thật này.
Lúc đó Lương Cung Tín bèn căn dặn Lương Cung Nhạn Sương và Lương Cung Kham Thái, mặc kệ trêu chọc ai, đều không được đi chọc người của Quan Lĩnh, nếu như có cơ hội, kết giao bạn bè với người của Quan Lĩnh càng là một chuyện tốt.
Theo Lương Cung Tín, Quan Lĩnh là sự tồn tại còn khủng bố hơn nhà Thượng Sam.
Bọn họ cũng nghe đồn, nhà Công Tôn trước đó bị tiêu diệt chính là thủ bút của thiếu chủ Quan Lĩnh.
Mặc dù Lương Cung Nhạn Sương và vị thiếu chủ Quan Lĩnh này có liên hệ mật thiết, nhưng vì biết rõ mình và Lâm Thanh Diện sẽ không có kết quả, cho nên Lương Cung Nhạn Sương trước nay không có nói chuyện này với người của nhà Lương Cung.
Bây giờ bọn họ biết được người mà con gái mình có ý lại là thiếu chủ Quan Lĩnh, trong lòng sao có thể không kinh ngạc.
Thần sắc của Lương Cung Kham Thái phức tạp nhìn Lâm Thanh Diện, trong lòng lúc này mới hiểu Lâm Thanh Diện tạo sao có thể bỏ ra 150 triệu đô la chỉ để mua một thanh đao mắt cũng không thèm chớp một cái.
Thì ra tên này là thiếu chủ Quan Lĩnh!
Lấy tài lực của Quan Lĩnh, 150 triệu đô la, chỉ sợ là tiền tiêu vặt của Lâm Thanh Diện mà thôi.
Lương Cung Tín và Điền Đảo Phương Tử cũng vụt qua rất nhiều suy nghĩ, Lương Cung Tín nghĩ thực lực của Quan Lĩnh quả nhiên khủng bố đến mức độ khiến người ta khó lòng nhìn thấu, thiếu chủ của bọn họ vậy mà đã nắm giữ thủ đoạn quỷ thần như này, nếu như người trong Quan Lĩnh đều nắm giữ loại thủ đoạn này, vậy cả thế giới còn có ai là đối thủ của Quan Lĩnh nữa?
Điền Đảo Phương Tử nghĩ thì ra người trong lòng con gái của mình không phải một thằng nhóc nghèo không có tiền không có thế, mà còn là thiếu chủ Quan Lĩnh có bối cảnh cực lớn, cô nàng ngốc nghếch này cũng thật là, loại chuyện này thế mà còn giấu bọn họ, cô nếu như sớm nói với bọn họ người mình thích là thiếu chủ Quan Lĩnh, bọn họ sao lại ép cô gả cho nhà Thượng Sam chứ, có điều nói thật, thiếu chủ Quan Lĩnh này thật sự thần võ bất phàm, xứng với con gái của nhà bọn họ, thật sự là rất xứng đôi.
“Cho nên cậu lần này đến Đảo Quốc là vì ngăn cản chúng tôi gả con gái cho nhà Thượng Sam?” Điền Đảo Phương Tử mở miệng hỏi.
Lâm Thanh Diện suy nghĩ, bà ta nói cũng không có sai, bèn gật đầu nói: “Phải.”
Điền Đảo Phương Tử thấy Lâm Thanh Diện thừa nhận, trên mặt lập tức lộ ra ánh mắt như nhìn thấy con rể tốt, mở miệng nói: “Thì ra là như vậy, nếu đã vậy, thật sự là hiểu lầm, con bé Nhạn Sương cũng thật là, thân phận của cậu quan trọng như vậy cũng không nói cho chúng tôi, hại chúng tôi với cậu gây ra hiểu lầm nực cười này.”
“Chúng ta đừng đứng nữa, nếu đã sắp thành người một nhà rồi, vậy mọi người ngồi xuống rồi nói đi.”
“Thân phận của cậu không tầm thường, hơn nữa còn thần võ như thế, thực lực cao cường, còn vì con gái của chúng tôi, vậy mà không tiếc đối đầu với nhà Thượng Sam, chạy đến Đảo Quốc ngăn cản mối hôn sự này, từ những điều này chúng tôi đều có thể nhìn ra cậu thật lòng đối với con gái của chúng tôi, cho nên nếu như cậu thật sự muốn ở bên con gái của chúng tôi, cho dù hủy hôn ước với nhà Thượng Sam, chúng tôi cũng sẽ ủng hộ hai đứa.”
Mọi người nghe thấy lời của Điền Đảo Phương Tử đều có hơi trợn mắt há hốc mồm, không ngờ hai bên vừa rồi còn giương đao phạt kiếm, bị mấy câu nói của Điền Đảo Phương Tử sắp biến thành người một nhà rồi.
Lương Cung Tín cảm thấy lời này của Điền Đảo Phương Tử không có vấn đề gì cả, dù sao nếu như có thể liên hôn với Quan Lĩnh, nhà Lương Cung không cần sợ nhà Thượng Sam nữa, Lâm Thanh Diện vừa trẻ vừa có thực lực, quả thật là sự lựa chọn tốt hơn gia chủ của nhà Thượng Sam.
Mặt mày của Lương Cung Nhạn Sương đỏ ửng, không ngờ Điền Đảo Phương Tử lại hiểu rằng Lâm Thanh Diện vì cướp hôn mới đến Đảo Quốc, nhất thời ngượng ngùng muốn tìm cái lỗ chui vào.
Lâm Thanh Diện cũng có hơi sững người, không thể không chào thua trước năng lực tưởng tượng của Điền Đảo Phương Tử.
“Bà có thể đã hiểu lầm rồi, tôi quả thật vì ngăn cản hai người gả con gái vào nhà Thượng Sam, nhưng lý do không giống như bà nghĩ, tôi là vì trước kia cô ấy đã từng cứu mạng của tôi, hơn nữa nhà Thượng Sam làm quá nhiều chuyện gian ác, theo lý nên diệt.” Lâm Thanh Diện giải thích.
Điền Đảo Phương Tử và Lương Cung Tín nghe đến đây đều có kinh ngạc, mặc kệ nhìn thế nào, con gái của bọn họ có tình cảm rất sâu đậm với Lâm Thanh Diện, nhưng Lâm Thanh Diện bây giờ lại nói lời này, anh không phải vì Lương Cung Nhạn Sương mà tới, mà đến vì trả ơn.
Lương Cung Nhạn Sương sau khi nghe thấy lời giải thích của Lâm Thanh Diện, trên mặt bỗng lộ ra một tia thất vọng, mặc dù cô ta biết lấy tính cách của Lâm Thanh Diện, nhất định sẽ không nhận tình cảm của mình đối với anh, nhưng nghe thấy Lâm Thanh Diện giải thích rõ ràng chuyện này như thế, làm rõ quan hệ giữa anh và cô ta, trong lòng cô ta vẫn có hơi buồn bã.
Trong lòng anh, đến cuối cùng không có vị trí nào cho mình.
“Thấy cậu nói lời này, tư sắc của Nhạn Sương nhà chúng tôi chắc cũng không kém, cậu nếu như có chút ý tứ với nó, chúng tôi sẽ không ngăn cản hai người.” Điền Đảo Phương Tử không muốn bỏ lỡ cơ hội kết giao với Quan Lĩnh.
“Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa còn có con gái rồi, cho nên sẽ không nảy sinh tình cảm với bất kỳ ai nữa, vẫn xin bà đừng nhắc đến chuyện này nữa.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Điền Đảo Phương Tử mặt mày ngượng ngập, không ngờ chuyện thành ra thế này.
Lương Cung Tín thấy bầu không khí trở nên ngượng ngập, bèn vội vàng đổi chủ đề, mở miệng hỏi: “Cậu nói nhà Thượng Sam làm nhiều chuyện ác, là Quan Lĩnh và nhà Thượng Sam xảy ra mâu thuẫn, hay có nguyên nhân gì khác.”
Lâm Thanh Diện cũng không do dự nói một lượt những hành vi tàn ác của nhà Thượng Sam với người của nhà Lương Cung, sau đó nói rõ nguyên nhân thật sự nhà Thượng Sam muốn lấy Lương Cung Nhạn Sương làm vợ.
Sau khi nói xong, anh lại kêu đương sự của nhà Thượng Sam là Thượng Sam Tinh Vũ chứng minh tính xác thực của những lời này.
Sau khi người của nhà Lương Cung nghe xong thì mặt mày sửng sốt, không ngờ nhà Thượng Sam ở đằng sau lại làm ra loại chuyện táng tận lương tâm như thế.
Có điều chuyện gia chủ của nhà Thượng Sam đang tu luyện bí pháp tăng cường lực lượng Lương Cung Tín đã biết, chỉ có điều nhà Thượng Sam coi loại bí pháp này thành thánh công, lại không ngờ có thủ đoạn âm độc như vậy.
Ông ta ngoảnh đầu liếc nhìn Lương Cung Nhạn Sương, trên mặt bỗng lộ ra vẻ áy náy, ông ta không ngờ mình vì tương lai của nhà Lương Cung, vậy mà suýt chút nữa đẩy Lương Cung Nhạn Sương vào trong hố lửa.
Điền Đảo Phương Tử cũng tự trách, hai người đều đi đến trước mặt của Lương Cung Nhạn Sương, nói xin lỗi với cô ta.
Lương Cung Nhạn Sương không có tính toán gì với bọn họ, dù sao cũng là ba mẹ ruột của mình, cộng thêm liên hôn trong các gia tộc lớn vốn là hình thế bắt buộc, cô ta cho dù có trách hai người Lương Cung Tín, cũng không có ý nghĩa gì.
“Con tha thứ cho ba mẹ rồi, có điều sau này khi chia gia sản, con phải được một nửa, nếu không tên Lương Cung Kham Thái này cứ hay bắt nạt con, con không thể bấm bụng chịu như thế được nữa.” Lương Cung Nhạn Sương bực tức nói.
Lương Cung Kham Thái đang suy nghĩ nên nói xin lỗi với Lâm Thanh Diện thế nào, bắt quan hệ với anh thì nghe thấy lời này của Lương Cung Nhạn Sương, bỗng ngây ra.