Lâm Thanh Diện đi qua đó kêu Thượng Sam Tinh Vũ, hai người cùng nhau theo Điền Uyên đi về hướng phòng cho khách của Dược Thần Cốc.
Điền Uyên thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ một cái, trên mặt mang theo một nụ cười kỳ lạ, Thượng Sam Tinh Vũ bị ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm mà có chút e thẹn, nhịn không được mà cúi đầu xuống.
Lâm Thanh Diện lúc này đang bồn chồn về phản ứng bây giờ của mình, tuy nói cái đan dược cấp hoàn mỹ này quả thực sẽ không khiến người ta rơi vào trạng thái suy nhược, nhưng nếu những dược lực tàn dư này mà không phát tiết ra ngoài, anh cũng có chút khó chịu.
Bây giờ chỉ xem thử cách của Điền Uyên có ích hay không, nếu như không có ích, anh chỉ có thể chạy lên núi đập đá phát tiết một chút thôi.
Ba người đến cửa của một phòng cho khách, Điền Uyên nhìn Lâm Thanh Diện một cái, mở miệng nói: “Cậu vào trước đi, tôi dặn dò cô ta vài câu đã.”
Lâm Thanh Diện lúc này có chút nóng nảy, chỉ muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề của mình, nghe thấy Điền Uyên nói như vậy, liền trực tiếp đẩy cửa đi vào trong phòng khách.
Điền Uyên ở cửa hỏi Thượng Sam Tinh Vũ vài vấn đề, sau đó lại nói với cô ta chút gì đó, khuôn mặt Thượng Sam Tinh Vũ lập tức trở nên đỏ bừng, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Sau khi dặn dò rõ ràng, Điền Uyên liền rời khỏi chỗ này, Thượng Sam Tinh Vũ cũng hít một hơi thật sâu, đi vào trong phòng khách mà Lâm Thanh Diện đang ở, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Lâm Thanh Diện nhìn thấy Thượng Sam Tinh Vũ đóng cửa lại, trên mặt có chút nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Cô đóng cửa làm gì vậy?”
“Cái này…cái này là bước cần thiết để giúp công tử giải quyết vấn đề.” Thượng Sam Tinh Vũ cúi đầu nói.
Lâm Thanh Diện cũng không có nghĩ nhiều, nói: “Vậy thì giải quyết nhanh đi, cố gắng nhanh một chút, đừng lãng phí thời gian.”
Thượng Sam Tinh Vũ gật gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, nhìn anh một cái với ánh mắt như làn nước mùa thu.
Lâm Thanh Diện nhìn thấy bộ dạng này của Thượng Sam Tinh Vũ, sự nóng nảy trong lòng càng thêm kịch liệt, trong đầu não cũng sản sinh ra một số suy nghĩ không hợp với thiếu nhi, nhưng rất nhanh liền bị anh áp chế đi.
Thượng Sam Tinh Vũ không có do dự, nhấc tay lên liền cởi cúc áo của mình ra, sau đó lại kéo sợi dây buột quanh eo ra.
Thấy vậy, trọng lòng Lâm Thanh Diện chấn kinh, lập tức đứng dậy khỏi ghế, anh cau mày nhìn Thượng Sam Tinh Vũ, quát: “Cô làm gì vậy?”
“Không phải công tử nói muốn giải quyết càng nhanh càng tốt sao, cho nên tôi…” Thanh âm của Thượng Sam Tinh Vũ càng lúc càng nhỏ, giống như một con mèo nhỏ vậy.
Lâm Thanh Diện lập tức ý thức ra sự tình không ổn, mở miệng hỏi: “Cách giải quyết mà ông ta nói với cô là gì?”
Trên mặt Thượng Sam Tinh Vũ tràn đầy sự ngại ngùng, nhỏ tiếng nói: “Ông ta…ông ta nói muốn giải quyết vấn đề của công tử, chỉ cần làm…chuyện nam nữ, xong rồi thì vấn đề sẽ được giải quyết thôi.”
“Công tử đừng ngại, mạng của Tinh Vũ là của công tử, cho nên giải quyết những rắc rối nhỏ cho công tử cũng là điều mà Tinh Vũ nên làm thôi.”
Lâm Thanh Diện lập tức thầm mắng một tiếng, chả trách lúc đó anh lại nhìn thấy ánh mắt của Điền Uyên có chút không đúng, không ngờ cốc chủ của Dược Thần Cốc này vậy mà cũng là một lão hồ ly hạ lưu.
“Đáng chết, thật đúng là mắc bẫy của lão hồ ly này rồi, đi tính sổ với ông ta mới được!”
Lâm Thanh Diện trực tiếp đi vòng qua Thượng Sam Tinh Vũ, nhanh chóng đi ra khỏi phòng, nếu như tiếp tục ở trong một phòng với Thượng Sam Tinh Vũ, chỉ cái bầu không khí này thôi, chắc cũng đã có thể ép Lâm Thanh Diện mất đi lý trí rồi, chứ đừng nói là nhìn bộ dạng của Thượng Sam Tinh Vũ thêm một cái nữa.
Thượng Sam Tinh Vũ nhìn thấy Lâm Thanh Diện mới chớp mắt đã biến mất, trên mặt rất nhanh liền lan tràn sự ngạc nhiên, sau đó lẩm bẩm một câu: “Công…công tử chê mình rồi sao?”
Rất lâu sau, Thượng Sam Tinh Vũ bất lực thở dài một hơi, chậm rãi cài lại cúc áo của mình, trên mặt lộ ra sự thất vọng khó mà che giấu được.
Bên ngoài phòng khách, Điền Uyên còn chưa đi được bao xa, trên mặt vẫn còn mang theo nụ cười đắc ý, cho rằng hôm nay mình đã tác thành được một đôi trời sinh rồi.
“Thiên phú của tiểu huynh đệ Lâm Thanh Diện này rất kinh người, còn dung mạo của cô gái đó lại có một không hai, hai người bọn họ tuyệt đối chính là nam tài nữ tú, vô cùng xứng đối a.”
Vừa đi, Điền Uyên vừa khâm phục ánh mắt nhìn người của mình, cảm thấy mình đã làm một chuyện rất tốt.
Nhưng ông ta tiếp tục đi về phía trước chẳng bao lâu thì liền cảm thấy sống lưng mình toát ra một sự lạnh lẽo kỳ lạ, khiến ông ta thậm chí rùng mình một cái.
“Kỳ lạ, thời tiết bây giờ rõ ràng đã ấm áp như vậy, tại sao mình lại đột nhiên cảm thấy có chút lạnh chứ?” Điền Uyên có chút không hiểu.
Ông ta cảm thấy sau lưng mình giống như là có một đôi mắt ma quỷ đang nhìn chằm chằm vào ông ta vậy, sau đó liền quay lại đằng sau nhìn một cái, đúng lúc nhìn thấy đôi mắt ngập tràn phẫn nộ đó của Lâm Thanh Diện, khiến ông ta giật bắn mình.
“Lâm…Lâm huynh đệ, sao cậu lại chạy ra ngoài rồi, bây giờ cậu không phải nên ở trong phòng cùng với cô gái đó…” Điền Uyên có chút thấp thỏm mà nói.
Lâm Thanh Diện trừng ông ta một cái, nói: “Mau mau tìm cho tôi một cách giải quyết vấn đề khác, nếu như còn là cách hạ lưu này nữa, tôi sẽ phá dỡ cả Dược Thần Cốc của ông đó!”
Điền Uyên hoàn toàn không dám rề rà, nhanh chóng mở miệng nói: “Được, được, tôi sẽ nghĩ cách cho cậu, cậu đừng tức giận.”
Nói xong, Điền Uyên liền đưa Lâm Thanh Diện đi về phía đại sảnh đan dược của Dược Thần Cốc.
Điền Uyên tìm ra được vài loại đan dược có thể trung hoà dược lực còn sót lại trong cơ thể của Lâm Thanh Diện, để cho Lâm Thanh Diện uống, không bao lâu, Lâm Thanh Diện liền cảm thấy cái sự nóng nảy trong cơ thể mình đó đã biến mất rồi, mới thở phào một hơi.
Điền Uyên nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng là một cơ hội tốt như vậy, đáng lẽ chỉ cần là đàn ông thì sẽ không bỏ qua, hơn nữa ông ta cũng đã xác nhận với Thượng Sam Tinh Vũ rồi, cô gái nhà người ta không ngại, nhưng Lâm Thanh Diện kết quả lại không làm, điều này khiến Điền Uyên vô cùng nghĩ không thông.
Qua một hồi, Điền Uyên len lén nhìn chăm chăm vào Lâm Thanh Diện một cái, xác nhận xung quanh không có người xong, mới nhỏ tiếng hỏi Lâm Thanh Diện: “Lâm huynh đệ, chắc không phải là phương diện đó của cậu có vấn đề chứ? Chỗ này của tôi có đan dược có thể tăng cường năng lực cho phương diện đó, hiệu quả rất tốt, nếu như Lâm huynh đệ cần, tôi sẽ tìm cho cậu vài lọ, bảo đảm sau khi uống xong, sẽ sinh long hoạt hổ, sẽ không cần lo lắng xuất hiện tình huống ngại ngùng như vậy nữa.”
Lâm Thanh Diện nghe xong lời nói của Điền Uyên, trên mặt lập tức nở ra một nụ cười quỷ dị.
Năm phút sau, tiếng kêu thảm thiết của Điền Uyên vang vọng khắp Dược Thần Cốc, đệ tử Dược Thần Cốc đang dọn dẹp chiến trường nghe thấy thanh âm này, đều hoảng sợ đến nổi cả da gà.
“Cốc…cốc chủ sao vậy? Không lẽ, lại có cao thủ đến kiếm chuyện rồi?”
…
Ngày hôm sau.
Đại sảnh nghị sự của Dược Thần Cốc.
Điền Uyên và một đám trưởng lão ngồi ở đó, hai người Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ cũng ngồi ở giữa, bầu không khí không hẳn nghiêm trọng, nhưng có hơi quỷ dị.
Thượng Sam Tinh Vũ lúc này đang cúi đầu, thỉnh thoảng liếc nhìn Lâm Thanh Diện một cái, không biết là đang nghĩ gì.
Điền Uyên lúc này mắt bầm mũi sưng, đặc biệt là hai con mắt, sưng như con gấu trúc vậy, các vị trưởng lão có mặt đều muốn cười nhưng lại cật lực nín lại, cho nên bầu không khí trông có chút cổ quái.
Qua rất lâu, Điền Uyên mới chậm rãi mở miệng: “Hôm nay, kêu mọi người đến đây là vì để trịnh trọng biểu đạt với Lâm Thanh Diện huynh đệ sự áy náy của chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy một số đan dược cho Lâm Thanh Diện huynh đệ đây coi như là bồi thường.”
“Đồng thời, chúng tôi cũng muốn học hỏi đơn thuốc cấp bậc hoàn mỹ trong tay của người anh em Lâm Thanh Diện đây một chút, đương nhiên, nếu như người anh em Lâm Thanh Diện đây không đồng ý, bọn tôi cũng không cưỡng cầu.”
Nghe thấy lời của Điền Uyên, Lâm Thanh Diện trực tiếp lấy ra ba tờ đơn thuốc, nói: “Tôi có thể cho các người ba đơn thuốc này, nhưng các người phải lấy ra thứ xứng đáng để đổi với tôi.”