Kỳ Thiên Xích nhìn thấy hành động này của Lâm Thanh Diện, trên mặt lộ ra biểu cảm không hiểu, mở miệng hỏi: “Cậu có ý gì vậy hả? Chẳng lẽ là cậu sợ tôi cầm lấy phương pháp luyện đan rồi thì sẽ đổi ý.”
Lâm Thanh Diện cười cười, sở dĩ là anh đi ra từ bên trong rồi mới tỏ thái độ với Kỳ Thiên Xích là bởi vì anh không muốn sau khi đánh nhau với Kỳ Thiên Xích thì sẽ ảnh hưởng đến những đứa bé đó.
Bây giờ đã phát hiện ra Kỳ Thiên Xích là một tên điên cuồng biến thái, Lâm Thanh Diện cũng không có ý định khách khí với ông ta nữa.
Mặc dù ở đây là Dược Thần Cốc, nhưng mà nhìn thấy Kỳ Thiên Xích thậm chí ngay cả mấy đứa bé vài tuổi và trẻ sơ sinh và cũng không buông tha, trong lòng của Lâm Thanh Diện liền tràn ngập lửa giận.
Một con người khốn nạn như vậy nếu còn không diệt trừ thì sau này tất nhiên sẽ sẽ tạo thành hiểm họa cho nhiều người hơn nữa, cho dù ông ta luyện ra đan dược hiệu quả có tốt đến đâu chỉ sợ cũng sẽ không dùng cho ý đồ chính nghĩa.
Lâm Thanh Diện đã tính toán ở trong lòng xong rồi, bây giờ anh sẽ ra tay với Kỳ Thiên Xích, anh có thể nắm chắc sẽ giết được ông ta tám chín phần mười, nhưng mà tình thế này sẽ làm kinh động đến những người khác ở Dược Thần Cốc.
Nếu như mà những người khác ở trong Dược Thần Cốc cũng không biết đại trưởng lão này đã làm ra loại chuyện không giống người, đồng thời còn có suy nghĩ tốt đẹp, chuyện này cũng thôi đi. Nhưng nếu như những người ở Dược Thần Cốc này cũng là một loại với Kỳ Thiên Xích, vậy thì sẽ tránh không được một trận đại chiến.
Hơn hai mươi cao thủ Tông Sư cảnh, thực lực của một mình Lâm Thanh Diện muốn ứng phó thì cũng có chút khó khăn, nhưng mà nếu như Lâm Thanh Diện muốn chạy thì bọn họ cũng không ngăn cản được.
Dù sao thì Dược Thần Cốc cũng không phải là một nơi biết động, một ngày giết không hết những thứ không có lương tâm này vậy thì chia thành giết mấy ngày cũng có lúc sẽ giết hết thôi.
“Ông có tư cách gì mà cầm ba phương pháp luyện đan này hả, uổng công cho ông là đại trưởng lão của Dược Thần Cốc, vậy mà ở sau lưng ngay cả con nít cũng không buông tha.”
“Hôm nay Lâm Thanh Diện tôi sẽ thay trời hành đạo, loại trừ tên chó chết tán tận lương tâm giống như ông.”
Sau khi Kỳ Thiên Xích nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện thì sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện? Cậu không phải là người của gia tộc Thượng Sam, cậu chính là Lâm Thanh Diện đã khiêu chiến với giới võ đạo ở nước C?”
Lâm Thanh Diện nhếch miệng nở một nụ cười, nói: “Chúc mừng, ông đoán đúng rồi!”
Nói xong Lâm Thanh Diện liền nhanh chóng vọt về phía của Kỳ Thiên Xích.
Cùng lúc đó.
Ở trong phòng nghị sự Dược Thần Cốc.
Lúc này cốc chủ Điền Uyên đang ngồi ở vị trí chủ vị, hai lão già một béo một gầy đang đứng ở trước mặt của ông ta, ở trong đại sảnh còn có một vài trưởng lão khác nữa, tất cả mọi người đều đang quan sát bột mịn ở trên bàn không rời mắt.
Tuy nói là tất cả những người ở trong Dược Thần Cốc đa số đều là Tông Sư, nhưng mà những Tông Sư này cũng không phải là luôn luôn ở trong Dược Thần Cốc, sẽ có một vài người ra ngoài chấp hành một vài nhiệm vụ, cho nên bây giờ ở số cao thủ Tông Sư cảnh ở trong Dược Thần Cốc cũng chỉ còn mười sáu người.
“Cốc chủ, đá đã dùng để khảo thí thực lực đó thật sự là do sau khi tôi đánh một kích toàn lực thì biến thành bộ dạng như thế này đó, tôi cũng không biết đây là có chuyện gì nữa, có thể là trong khoảnh khắc đó nhâm đốc nhị mạch của tôi đã được đả thông, cho nên bộc phát ra sức lực kinh khủng như thê trực tiếp đánh hòn đá kia làm cho nó vỡ thành bột mịn.” Lão già béo mở miệng nói.
Lão già gầy ở bên cạnh xem thường như ông ta một chút, mở miệng nói: “Thôi đi, dựa vào chút năng lực này của ông ở đây ai mà không biết được chứ, lúc nãy tôi đấu cùng với ông, không nhìn thấy thực lực của ông tăng lên được bao nhiêu.”
Nói xong, ông ta lại nhìn về phía Điền Uyên, lên tiếng nói: “Cốc chủ, tôi cảm thấy ở trong cốc của chúng ta rất có thể có cường giả siêu cấp trà trộn vào trong, phải chú ý chuyện này mới được, hiện tại còn không biết mục đích của cường giả này là cái gì, nếu như người này có mang dã tâm vậy thì chỉ sợ là Dược Thần Cốc của chúng ta phải đối mặt với một trận kiếp nạn.”
Điền Uyên nghe lời của ông ta nói, cảm thấy có chút đạo lý, lúc này mới hỏi: “Ngày hôm nay ở trong cốc có người ngoài đến không?”
Lúc này vị sư huynh dẫn bọn người Lâm Thanh Diện vào Dược Thần Cốc cũng có mặt ở đại sảnh, sau khi nghe thấy lời nói của lão già gầy, trên mặt lập tức suy nghĩ ra một khả năng, thế là nhanh chóng đứng ra nói: “Cốc chủ, ngày hôm nay có hai nhóm người ngoài vào trong cốc.”
“Con đã dẫn bọn họ đi khảo nghiệm thực lực, nhưng mà thực lực mạnh nhất cũng chỉ tới nội kình đại thành, nhưng mà lúc người cuối cùng khảo nghiệm đánh hết một kích toàn lực phát ra một tiếng vang rất lớn, nhưng mà dòng nước lại không xảy ra biến hóa gì, con cho rằng người kia chỉ là người bình thường. Bây giờ suy nghĩ lại tảng đá biến thành bộ dạng này, rất có thể chính là do anh ta đã tạo thành.”
“Mà căn cứ vào thời gian của hai vị trưởng lão nói tới, lần khảo thí của người kia trước khoảng thời gian của hai vị trưởng lão này đến đó cũng không lâu.”
Nghe nói như vậy, tất cả mọi người ở đây đều mất bình tĩnh, không ngờ đến lại có cao thủ khả nghi đến Dược Thần Cốc.
“Người kia đã đi đến đâu rồi?” Điền Uyên mở miệng hỏi.
“Anh ta là người mà đại trưởng lão muốn gặp, sau khi đi vào trong cốc thì con liền dẫn anh ta đi đến chỗ của đại trưởng lão.” Sư huynh trả lời cặn kẻ.
Điền Uyên lập tức nhíu mày, mở miệng nói: “Gần đây cũng không biết là đại trưởng lão này đang bận cái gì nữa, cứ luôn cảm thấy thần thần bí bí, ta đến hỏi ông ta, ông ta còn không chịu nói cho ta nghe, không ngờ là bây giờ lại mang cường giả khả nghi vào trong cốc. Nếu như lại tiếp tục như vậy nữa thì không xảy ra chuyện gì là không thể.”
Sau khi nghiêm túc suy nghĩ lại, Điền Uyên nhìn về phía đám người, mở miệng nói: “Triệu tập tất cả trưởng lão ở trong cốc, hiện tại lập tức tiến về nơi ở của đại trưởng lão, ta cũng muốn xem xem rốt cuộc là ông ta đang ấp ủ cái gì.”
Nói xong, ông ta liền đứng dậy đi ra khỏi đại sảnh.
Trên con đường mòn nào đó của Dược Thần Cốc.
Hai người Đỗ Kiến Vĩ và Đỗ Tiểu Muội đang tò mò vừa đi vừa nhìn, bởi vì thời gian cũng đã đến chạng vạng tối rồi, sự chiêu đãi của Dược Thần Cốc cũng vô cùng chu toàn, đã sắp xếp chỗ ở cho hai người bọn họ, cũng cho phép bọn họ đi dạo trong cốc.
Mà bọn họ cũng đã dùng số ngân phiếu của mình để đổi lại đan dược mà mình muốn.
Dược Thần Cốc cũng không cấm người ngoài vào trong cốc xin thuốc, dù sao thì người ở trong cốc cũng cần phải sinh sống, dù sao bọn họ cũng cần phải có được những điều kiện sinh hoạt cơ bản nhất, mà những thứ này đều là đổi từ những người đến đây xin thuốc.
“Cũng không biết là hai người đến từ đảo quốc với lại đại trưởng lão của Dược Thần Cốc này có mối quan hệ như thế nào, lại được xem như là khách quý của đại trưởng lão mà đối đãi.” Đỗ Kiến Vĩ mở miệng nói một câu.
“Xí, có thể có quan hệ gì được chứ, theo như em thấy thì nói không chừng các con hồ ly tinh kia còn có một chân với đại trưởng lão này nữa đó.” Đỗ Tiểu Muội nói năng không thèm kiêng kỵ.
Đỗ Kiến Vĩ nhíu mày nói: “Đỗ Tiểu Muội, em nói chuyện chú ý chút đi.”
“Em nói không đúng à, tuy là nói thực lực của con hồ ly tinh kia mạnh một chút, nhưng mà cái tên đi theo với cô ta là cái thứ rác rưởi không bằng em, dựa vào bộ dạng này của bọn họ còn có thể có quan hệ gì với đại trưởng lão của Dược Thần Cốc được.”
“Nói tới cái tên rác rưởi thì liền tức giận hà, rõ ràng mình không biết cái gì hết vậy mà còn giả bộ như là mình rất là lợi hại, cũng không biết là lấy ra dũng khí từ chỗ nào, em ghét nhất là loại người khoe khoang như thế này.”
“Nếu như mà anh ta thật sự muốn chứng minh sự lợi hại của anh ta, vậy thì có bản lĩnh đánh một trận với đại trưởng lão của Dược Thần Cốc đi, chỉ sợ là cho anh ta một trăm cái lá gan anh ta cũng không dám.”
Đỗ Tiểu Muội nói như chém đinh chặt sắt.
Cô ta vừa mới nói xong, có một nóc của ngôi nhà ở cách đó không xa trực tiếp bị sập, hai người Lâm Thanh Diện và Kỳ Thiên Xích vọt ra từ bên trong đứng ở trên nóc nhà.
Chỉ nhìn thấy Kỳ Thiên Xích đầy mồ hôi thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt, trên mặt tràn đầy cảm giác nhìn Lâm Thanh Diện phía đối diện, trong ánh mắt tràn đầy phẫn hận nhưng mà lại mang theo kiêng kị dày đặc.
Đỗ Kiến Vĩ nhìn thấy cảnh này thì lập tức trọn tròn mắt.