Vị sư huynh đó dẫn theo bọn người có Lâm Thanh Diện đi vào trong, trên mặt của tất cả mọi người đều tràn đầy tò mò nhìn chằm chằm vào cảnh sắc ở bên trong Dược Thần Cốc, trên mặt thỉnh thoảng sẽ lộ ra một biểu cảm thán phục.
Dược Thần Cốc không hổ là mảnh đất bảo vật phong thủy dày đặc linh khí, dọc đường đi đều có thể tùy tiện nhìn thấy được những ruộng thuốc đang mọc, các loại dược liệu đều được trồng theo từng đợt, sinh trưởng rất khỏe mạnh.
Càng đi vào bên trong, đám người liền có thể nghe được mùi thuốc càng ngày càng nồng nặc, theo thời gian càng có một loại cảm giác thấm vào ruột gan.
“Tôi nghe đại trưởng lão nói người lúc trước đến gặp mặt với các người là Vân trưởng lão của Dược Thần Cốc chúng tôi, sao ông ấy lại không về cùng các người vậy?” Vị sư huynh đó mở miệng hỏi.
Lúc này Lâm Thanh Diện mới nói: “Người đó nói là muốn đi Kinh Đô để báo thù cho Lôi Uyên Hành, là bằng hữu tốt nhất của mình, bởi vì thời gian gấp rút và khó có được cơ hội, cho nên ông ta đã nói vị trí của Dược Thần Cốc cho chúng tôi biết để chúng tôi tự mình tới.”
Dựa vào kinh nghiệm lần trước, Lâm Thanh Diện cũng không trực tiếp thuận theo lời nói của anh ta mà nói Vân trưởng lão như thế nào, mà là dùng người đó để làm vật thay thế, nếu như mà người này cũng lừa gạt anh vậy thì vở kịch này của anh cũng không cần phải diễn nữa.
Sau khi vị sư huynh đó nghe xong thì thở dài rồi nói: “Vân trưởng lão làm người rất quái đản, cả đời này cũng chỉ có một người bạn là Lôi Uyên Hành, dựa vào tính cách của ông ấy mà nói thật sự là ông ấy có thể làm ra chuyện này.”
Nghe thấy anh ta nói như vậy, Lâm Thanh Diện không khỏi thở ra một hơi, biết là mình đã qua được cửa ải này.
“Lôi Uyên Hành chính là người đã bị một Tông Sư trẻ tuổi tên là Lâm Thanh Diện giết chết đó à?” Đỗ Tiểu Muội mở miệng hỏi một câu.
Vị sư huynh nhẹ gật đầu, nói: “Không sai, chính là ông ta. Lôi Uyên Hành nổi danh đã lâu lắm rồi, chính là một vị Tông Sư rất có uy phong trong giới võ đạo, lại không ngờ rằng cuối cùng lại chết trong tay một người trẻ tuổi chỉ mới hơn hai mươi tuổi.”
“Cái người trẻ tuổi tên là Lâm Thanh Diện này cũng là một thiên tài nghìn năm khó gặp, nghe nói là trước đó không lâu năm thế gia lớn trong giới võ đạo liên thủ lại đối phó với anh ta, kết quả là bị một mình anh ta đánh cho hoa rơi nước chảy, tài năng của người nọ thật sự kinh khủng đến cực điểm.”
Mặc dù hai anh em nhà họ Đỗ là người của đảo Hồng, nhưng mà bọn họ cũng đã nghe nói chuyện này rồi, đối với Lâm Thanh Diện này, ở trong lòng bọn họ cũng rất bội phục. Dù sao thì Đỗ Kiến Vĩ có thể hơn hai mươi tuổi đã đạt được nội kình tiểu thành, vậy cũng đã xem như thiên tài hiếm có, mà Lâm Thanh Diện chỉ đến độ tuổi này đã liên sát được Tông Sư, quả nhiên là một sự tồn tại kinh khủng trong giới võ đạo.
“Cái người Lâm Thanh Diện này đúng là vô cùng lợi hại nha, hơn nữa cũng chỉ mới có hơn hai mươi tuổi thôi, chắc anh ta là một anh chàng đẹp trai có vẻ ngoài lãng tử, nếu như tôi có cơ hội nhìn thấy anh ta thì hay biết mấy, đến lúc đó tôi nhất định sẽ chủ động theo đuổi anh ta. Dựa vào bối cảnh của nhà họ Đỗ tôi ở đảo Hồng, tôi xứng với anh ta có thừa.” Đỗ Tiểu Muội hoa si mở miệng nói.
Nghe thấy lời nói này của Đỗ Tiểu Muội, Lâm Thanh Diện không thể nín được mà bật cười.
Đỗ Tiểu Muội nhìn thấy Lâm Thanh Diện cười thì lập tức trừng mắt liếc nhìn anh một cái, mở miệng nói: “Anh cười cái gì mà cười hả! Nói cho anh biết nha, nếu như tôi có thể theo đuổi được Lâm Thanh Diện thì đến lúc đó chuyện đầu tiên mà tôi làm là tôi sẽ để cho anh ấy đánh cho anh một trận.”
Lâm Thanh Diện nhún vai, biểu thị không thèm để ý chút nào, dù sao thì mãi mãi anh cũng không có khả năng coi trọng loại người như là Đỗ Tiểu Muội.
Trong ánh mắt của Thượng Sam Tinh Vũ đi theo bên cạnh của Lâm Thanh Diện nhìn về phía Lâm Thanh Diện xuất hiện biểu cảm phức tạp, nếu như mà cô ta nhớ không lầm thì người hiện tại đang đóng vai anh trai của cô ta tên là Lâm Thanh Diện.
Không bao lâu sau đám người cũng đã nhìn thấy được ở bên trong sơn cốc không xa xuất hiện rất nhiều quần thể kiến trúc, mấy cái đó chắc là chỗ ở của người Dược Thần Cốc.
Nhìn từ bên này, ở bên đó giống như là một thôn trang với quy mô cũng không lớn là bao, có vẻ vô cùng tĩnh mịch, trái lại là một khu vực ẩn cư vô cùng tốt.
“Chư vị, nếu như bước vào trong Dược Thần Cốc của tôi thì nhất định phải trải qua một lần khảo nghiệm thực lực, chúng tôi phải nắm giữ được thông tin chính xác về thực lực của các người, phòng ngừa chuyện không thể khống chế được xảy ra, cho nên mong là mọi người sẽ phối hợp.” Sắp đi đến phòng ốc của Dược Thần Cốc ở phía bên kia, sư huynh mở miệng nói một câu.
Sau đó mấy người được đưa đến giữa sơn cốc, ở nơi có một dòng suối nhỏ đang chảy qua.
“Nơi này là nơi mà Dược Thần Cốc chúng tôi khảo thí thực lực, bây giờ mỗi người các người thay phiên nhau dốc hết sức lực của mình đập lên trên tảng đá lớn ở bên kia đi, tảng đá lớn này đã được Dược Thần Cốc của chúng tôi cải tạo lại một cách đặc biệt, có thể hấp thu nội kình và truyền năng lượng nội kình ra bên ngoài theo phương thức rung động, từ đó sẽ phân tán nước ở trong dòng nước phía sau, nước rung chuyển càng lớn thì sức mạnh lại càng mạnh, người nào chưa đạt đến trình độ nội kình thì đương nhiên nó sẽ không xuất hiện ra kết quả gì, mời chư vị thực hiện theo trình tự.”
Bọn người Lâm Thanh Diện nhìn tảng đá lớn ở trước mặt đều cảm thấy có chút thần kỳ, không ngờ đến là còn có thể sử dụng loại phương pháp này để khảo thí thực lực.
Đỗ Kiến Vĩ kích động, anh ta là người đầu tiên đứng ở phía trước tảng đá, sau đó dùng hết toàn lực của mình đập lên trên tảng đá đó.
Ngay sau đó mọi người nhìn thấy trong dòng suối ở phía sau có một con sóng làm rung chuyển mặt nước tách ra với một khoảng cách khoảng 10cm.
“Nội kình tiểu thành, không tệ, ở độ tuổi này mà đã có thể đạt được thực lực này thì cũng coi như là một thiên tài.” Sư huynh thì thầm mở miệng nói.
Nghe thấy sư huynh của Dược Thần Cốc khen ngợi, trên mặt của Đỗ Kiến Vĩ lập tức lộ ra một biểu cảm đắc ý, rõ ràng là anh ta vô cùng hài lòng đối với thực lực của mình.
Sau đó bốn cao thủ nội kình tiểu thành đi theo hai anh em Đỗ Kiến Vĩ cũng đồng loạt tiến lên, dùng hết toàn bộ sức mạnh của mình đập một cái lên trên tảng đá, ai cũng đều tách ra được một khoảng cách khoảng 10cm.
Bởi vì Dược Thần Cốc muốn nắm giữ thực lực của tất cả những người đến đây để tránh xuất hiện ra việc người rắp tâm làm loạn muốn gây chuyện phá quỷ ở Dược Thần Cốc, cho nên cho dù Đỗ Tiểu Muội có nói mình là người bình thường thì cũng phải tiến hành khảo thí, kết quả khảo thí đương nhiên không hề rung động một chút nào.
Sau khi Đỗ Tiểu Muội khảo thí xong thì đến lượt của hai người anh năm và Lâm Thanh Diện, Đỗ Tiểu Muội nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, có chút xem thường nói: “Có vẻ như là hai người bọn họ cũng không có thực lực gì đâu, cho dù có khảo thí thì cũng chắc chắn giống như tôi thôi.”
Mặc dù Đỗ Kiến Vĩ là người ôn hòa nhưng mà trong lòng của anh ta cũng không cho rằng Lâm Thanh Diện và Thượng Sam Tinh Vũ có thực lực gì, dù sao thì thiên tài vẫn vô cùng ít ỏi, không thể nào có việc người nào cũng giống như anh ta.
Lâm Thanh Diện để Thượng Sam Tinh Vũ khảo thí trước, Thượng Sam Tinh Vũ đứng ở phía trước tảng đá, sau đó dốc hết toàn lực của mình vỗ một cái lên trên tảng đá.
Chỉ nhìn thấy dòng suối nhỏ ở phía sau tảng đá lập tức tách ra một khoảng cách gần năm mươi cm.
Một màn này làm cho tất cả mọi người đều giật mình, ai cũng không ngờ được thực lực của Thượng Sam Tinh Vũ lại mạnh như vậy.
“Bình thường khoảng cách ba mươi cm cũng có thể đại biểu đạt đến trình độ nội kình đại thành, lúc nãy cô đã tách ra được gần năm mươi, nói rõ cô chính là cao thủ nội kình đại thành, cũng là một người rất nổi bật. Thiên tài giống như cô, đã nhiều năm rồi tôi chưa từng nhìn thấy.” Sư huynh có chút kích động mà nói.
Thượng Sam Tinh Vũ chỉ là cười cười với anh ta, sau đó đứng trở lại bên cạnh của Lâm Thanh Diện, không hề kiêu ngạo chút nào, ở trong lòng của cô ta rất rõ ràng, so sánh với Lâm Thanh Diện thì cô ta còn kém xa lắm.
Lúc đầu hai anh em Đỗ Kiến Vĩ cho rằng Thượng Sam Tinh Vũ không có thực lực gì, lúc này lại trợn mắt há hốc mồm.
Đỗ Tiểu Muội cảm giác trên mặt của mình nóng rát một trận, bởi vì Thượng Sam Tinh Vũ có dung mạo xinh đẹp, trong lòng của cô ta đã thấy ghen tị, cho nên Đỗ Tiểu Muội vẫn cho rằng Thượng Sam Tinh Vũ chính là một bình hoa, ngoại trừ xinh đẹp ra thì cũng không có ưu điểm gì hết.
Nhưng mà hiện tại xem ra cô ta lại càng giống bình hoa hơn!