Rể Quý Trời Cho

Chương 766: Đại sư thiên long




Phương Trượng biết mình hoàn toàn không phải đôi thủ của Lâm Thanh Diện, bây giờ anh ta đã gãy một tay và chân, muốn chạy cũng không được, vì thế chỉ có thể cầu xin Lâm Thanh Diện: “Không dám, không dám, tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho cậu, xin hãy tha cho tôi.”

Sau đó, Phương Trượng nói với Lâm Thanh Diện rằng Hứa Bích Hoài đã bị đưa đến chùa Thanh Long ở trên đỉnh núi, hai nhà sư sẽ giao Hứa Bích Hoài cho đại sư Thiên Long, còn đại sư Thiên Long sẽ làm gì với Hứa Bích Hoài thì họ đều không biết.

Vẻ mặt Lâm Thanh Diện âm trầm, sau đó anh lại hỏi lai lịch của đại sư Thiên Long này, Phương Trượng bèn nói tất cả những gì mình biết cho Lâm Thanh Diện, không hề giấu diếm.

Thì ra người được gọi là đại sư Thiên Long ấy vốn là người của thế gia cổ võ, thực lực đã đạt tới cảnh giới Tông sư, người có thực lực như ông ta dù ở trong thế gia cổ võ cũng được coi là đối tượng trọng điểm được mọi người ưu ái.

Nhưng vì tác phong cá nhân, ông ta đã bắt gia chủ phu nhân của thế gia cổ võ, sau này sự việc bại lộ, đại sư Thiên Long bị gia chủ thế gia cổ võ truy đuổi, bất đắc dĩ ông ta chỉ có thể trốn thoát khỏi nơi đó.

Về sau núi Ngọc Bình phát triển thành một khu du lịch, trong lúc vô tình nhà đầu tư đã gặp đại sư Thiên Long, biết ông ta là một võ giả mạnh mẽ nên đã trao đổi với đại sư Thiên Long về việc xây dựng chùa Thanh Long.

Đại sư Thiên Long rời khỏi thế gia cổ võ, vì sợ bị tìm tới cửa, hơn nữa ông ta cảm thấy lên núi làm một hoà thượng cũng không phải điều xấu nên đã đồng ý với nhà đầu tư.

Nhà đầu tư dựng nên hình tượng đại sư Thiên Long là một cao tăng đắc đạo để thu hút mọi người đến núi Ngọc Bình du lịch.

Cuộc sống của đại sư Thiên Long trên núi vô cùng dễ chịu, chỉ riêng đèn nhang do những du khách này mang tới cũng đủ để ông ta sống mấy đời. Vấn đề duy nhất là trong chùa không có phụ nữ, đại sư Thiên Long lại là một kẻ háo sắc, vì vậy ông ta mới có ý đồ với những nữ du khách trẻ đến đây du lịch.

Những cô gái trẻ biến mất trước đó không phải bị lạc đường trong núi, mà đều là do vô tình phát hiện ra ngôi đền nhỏ, lại đi một mình nên mới bị đại sư Thiên Long bắt được.

Còn nếu là đàn ông phát hiện ra ngôi đền nhỏ ấy thì người bên trong sẽ không bao giờ mở cửa.

Nghe Phương Trượng kể lại, lửa giận trong lòng Lâm Thanh Diện càng lớn hơn, anh không ngờ người được gọi là cao tăng đắc đạo này lại là một kẻ cặn bạ kinh tởm như vậy.

Phương Trượng nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ mặt lo lắng, anh ta nói: “Người anh em, tôi đã nói hết những gì tôi biết cho cậu rồi, trong đó còn có rất nhiều bí mật mà đại sư Thiên Long không tiết lộ với người ngoài, cậu cũng đã bẻ gãy một tay một chân tôi, cầu xin cậu hãy tha cho tôi một mạng.”

Lâm Thanh Diện cúi đầu nhìn anh ta, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Giữ lại cho anh một mạng để anh tiếp tục đi hại người khác à? So với đại sư Thiên Long kia, anh cũng chẳng khá hơn là bao, chờ ở đường đến Hoàng Tuyền trước đi, đại sư Thiên Long kia sẽ sớm tới tìm anh thôi.”

Nói xong Lâm Thanh Diện túm lấy cổ Phương Trượng, vặn mạnh một cái rồi cho anh ta chầu trời.

Sau đó Lâm Thanh Diện ra khỏi ngôi đền nhỏ, nhanh chóng leo lên đỉnh núi.

Chiều nay đại sư Thiên Long có buổi biểu diễn, có lẽ không có thời gian làm gì Hứa Bích Hoài, nếu anh có thể xử lý xong sớm hơn thì sẽ ngăn được Hứa Bích Hoài xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



Chùa Thanh Long.

Trong sân riêng của đại sư Thiên Long, ở một căn phòng khuất, hai nhà sư đặt Hứa Bích Hoài đang bị trói xuống ghế.

Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, một nhà sư mặc áo choàng tu sĩ lộng lẫy, khuôn mặt tròn trịa, nhưng trên mặt lại mang theo vẻ hung dữ bước vào, chính là đại sư Thiên Long.

Hại nhà sư kia vội vàng xoay người lại khom người với đại sư Thiên Long, một người trong đó nói: “Đại sư, lần này nhất định hợp với khẩu vị của người, thực sự là cực phẩm trong cực phẩm ạ.”

Hai mắt đại sư Thiên Long đột nhiên sáng lên, sau đó bước vội tới bên ghế, quan sát thật kỹ Hứa Bích Hoài đang hôn mê, sau đó cười nói: “Quả nhiên là cực phẩm, xem ra lần này có thể thoải mái rồi, nhưng chiều nay tôi còn có buổi biểu diễn, người đẹp à, tôi cũng chỉ có thể đợi buổi biểu diễn kết thúc rồi tới sủng hạnh cô thôi.”

Nói xong, đại sư Thiên Long quay lại nhìn hai nhà sư kia và nói: “Nhốt cô ấy vào mật thất trước đi, lần này hai người làm tốt lắm, tôi sẽ không để hai người chịu thiệt đâu. Ngày mai tới phòng tôi, tôi sẽ dạy võ thuật cho hai người.”

Hai nhà sư vui mừng, cúi đầu chào đại sư Thiên Long xong thì đưa Hứa Bích Hoài tới mật thất mà đại sư Thiên Long đã nói.

Quảng trường của chùa Thanh Long.

Lúc này đã có rất nhiều khách du lịch tập trung tại đây, mọi người đều đang đợi nhân vật chính của ngày hôm nay, đại sư Thiên Long.

Hướng dẫn viên mà Lâm Thanh Diện đi theo lúc trước cũng đã đưa khách du lịch của mình tới ví trí được chỉ định, vì phí thuê hướng dẫn viên tương đối đắt nên vị trí của họ cũng được ở những hàng đầu.

Lý Đồng Dương và Triệu Manh đứng vào vị trí, trên mặt đều lộ vẻ mong đợi, dù sao được xem đại sư Thiên Long biểu diễn là điều mà họ mong đợi đã lâu, hơn nữa Lý Đồng Dương còn định bái đại sư Thiên Long làm thầy sau khi buổi biểu diễn kết thúc.

“Thật kỳ lạ, sao về sau lại không thấy Lâm Thanh Diện với vợ nó đâu nhỉ? Cho dù hai đứa nó bị tụt lại phía sau thì bây giờ cũng phải đuổi kịp rồi chứ, lẽ nào chúng không có hứng thú với màn biểu diễn của đại sư Thiên Long?” Lý Đồng Dương có chút khó hiểu hỏi.

“Quan tâm chúng làm gì? Ông vẫn nên nghĩ xem lát nữa đi tìm đại sư Thiên Long thì nói gì đi.” Triệu Manh quay lại đáp lời Lý Đồng Dương.

Lý Đồng Dương gật đầu, đúng là bây giờ không phải lúc quan tâm đến người khác.

“Không phải Lâm Thanh Diện rất khinh thường đại sư Thiên Long sao? Có khi cậu ta sợ những lời mình nói sẽ truyền đến tai đại sư Thiên Long, sợ đến đây sẽ bị đại sư Thiên Long xử lý ấy chứ.” Triệu Manh lại lẩm bẩm.

Không lâu sau, một người cầm micro trên tay xuất hiện tại quảng trường, người này là người dẫn chương trương cho buổi biêu diễn lần này của đại sư Thiên Long, phụ trách khuấy động bầu không khí.

Chỉ với một vài câu nói, người dẫn chương trình đã đẩy sự mong đợi của mọi người lên mức cao nhất, sau đó anh ta lại nói thêm vài câu nữa rồi mời đại sư Thiên Long lên sân khấu.

Đại sư Thiên Long xuất hiện trên nóc chính điện trước quản trường khiến mọi người đều ngạc nhiên hô lên.

Sau đó, đại sư Thiên Long nhảy xuống từ trên chính điện, chỉ nhún vài bước, ông ta đã tới chính giữa quảng trường, mọi người đang xem đều tràn đầy nhiệt huyết.

Để giữ vẻ tôn nghiêm của mình, đại sư Thiên Long không nói quá nhiều mà trực tiếp bắt đầu màn biểu diễn của mình.

Đầu tiên ông ta đánh một loạt các cú đấm khá tinh vi cho mọi người xem, sau đó thể hiện một loạt các màn biểu diễn như phá đá bằng tay không, phá đá bằng lá cây, phi châm qua đá.

Tất cả mọi người có mặt đều vỗ tay cổ vũ, hò hét không ngừng, rất nhiều người sau khi xem màn biểu diễn của đại sư Thiên Long đều có ý định bái sư, một số người còn gọi điện về nhà cho gia đình ngay lập tức, yêu cầu họ chuyển tiền và muốn bái đại sư Thiên Long làm thầy ngay ngày hôm nay.

Triệu Manh nhìn chằm chằm đại sư Thiên Long với vẻ mặt ngưỡng mộ, bà ta nói: “Đại sư Thiên Long lợi hại như vậy, sao có thể so sánh với kẻ bất tài như Lâm Thanh Diện, nếu bây giờ Lâm Thanh Diện ở đây, bảo nó lên đấu với đại sư Thiên Long, chắc công ta nó sẽ sợ tè ra quần.”

Bà ta vừa dứt lời, một giọng nói đầy tức giận vang lên khắp quảng trường chùa Thanh Long.

“Con lừa trọc không biết xấu hổ! Trả vợ tôi đây, nếu không hôm nay tôi sẽ san bằng chùa Thanh Long của ông!”