Ngục giam thứ năm.
Lại hơn một tháng nữa trôi qua.
Khi những lời bàn tán của mọi người đối với Lâm Thanh Diện dần dần lặng đi, trên Hoài Sơn, lần nữa truyền đến một tin tức khiến cả ngục giam thứ năm đều rúng động.
Lâm Thanh Diện hoan nghênh tất cả cao thủ trong Lang Nhân Bảng đến tìm anh luận bàn, nếu như có thể thắng anh thì có thể có được một lượng khoai tây lớn làm phần thưởng.
Tin tức này khiến Lâm Thanh Diện lần nữa đứng trên đầu sóng ngọn gió, mọi người để ý, không phải là Lâm Thanh Diện lấy khoai tây làm phần thưởng chiến thắng, mà là Lâm Thanh Diện lại ngang nhiên khiêu chiến tất cả cao thủ trong Lang Nhân Bảng, điều này theo bọn họ thấy, hoàn toàn là hành động điên cuồng.
Cho dù cao thủ trong Lang Nhân Bảng, trong lòng đều biết rõ, có thể leo lên bảng này, đều tuyệt đối không phải loại hiền lành gì, tuy nhiên thứ tự tên trong bảng căn cứ theo thực lực mà xếp, nhưng khoảng cách giữa bọn họ chỉ rất nhỏ, một khi xuất hiện một chút lơ là, cho dù xếp thứ chín, cũng vẫn có cơ hội chiến thắng cao thủ xếp thứ ba.
Cho nên dưới tình huống bình thường, cao thủ trong Lang Nhân Bảng đều là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người ở địa bàn của mình, rất ít khi mới xảy ra xung đột.
Loại hành vi trực tiếp khiêu chiến tất cả các cao thủ trong Lang Nhân Bảng này của Lâm Thanh Diện, đây vẫn là lần đầu tiên trong lịch sử của Ngục giam thứ năm.
Lâm Thanh Diện làm như thế, thật ra càng nhiều hơn là sự bất lực, anh vốn tưởng bản thân sau khi giết Lý Văn Trác, những cao thủ trong bảng Lang Nhân Bảng sẽ nhắm vào anh, lần lượt đến giao thủ với anh.
Vừa hay huyền kình của anh đã đến bờ vực đột phá, cần phải tiến hành chiến đấu để củng cố thực lực, nắm bắt cơ hội đột phá tốt nhất đến trình độ huyền kình đại thành.
Tuy nhiên khiến anh không ngờ, những cao thủ trong Lang Nhân Bảng này vậy mà người sau còn nhẫn nại hơn người trước, hơn một tháng trôi qua, vậy mà không có một ai chạy đến khiêu chiến anh cả.
Lâm Thanh Diện chỉ đành nghĩ ra cách này, gửi lời khiêu chiến đến tất cả cao thủ trong Lang Nhân Bảng, hy vọng những người này vì khoai tây, có thể đến giao thủ với anh.
Mà sự thật chứng minh cách này cũng quả thật có hiệu quả, sau khi tin tức chấn động này được truyền đi hai ngày, cao thủ đứng thứ 8 trong Lang Nhân Bảng, Triệu Khoát đến Hoài Sơn.
“Tôi ở ngục giam thứ năm chờ đợi nhiều năm như thế, người hung hăng ngang ngược giống như cậu, vẫn là lần đầu gặp được, nếu cậu đã muốn chết như thế, vậy tôi hôm nay thành toàn cho cậu.” Trên mặt của Triệu Khoát có một vết sẹo dữ tợn, kéo dài từ mắt đến cổ, chỉ nhìn sơ thôi cũng khiến người ta cảm thấy trái tim run rẩy.
Lâm Thanh Diện khẽ mỉm cười chắp tay với Triệu Khoát, nói: “Xin chỉ giáo nhiều.”
Chiến đấu giữa hai người nhanh chóng xảy ra, bầu không khí không kém hơn lần chiến đấu trước của Lâm Thanh Diện với Lý Văn Trác.
Đám người của tên mập trốn ở đằng xa xem, mặc dù bọn họ đều sợ bị vạ lây, nhưng loại chiến đấu này đối với bọn họ mà nói có rất nhiều hỗ trợ, xem nhiều một chút, không chừng có thể thúc đẩy sự tịnh tiến trong thực lực của bọn họ.
Thực lực của Triệu Khoát so với Lý Văn Trác mạnh hơn không ít, có điều Lâm Thanh Diện của lúc này, cũng đã không còn có thực lực của hơn một tháng trước nữa, thậm chí có thể nói, sự cách biệt giữa Lâm Thanh Diện và Triệu Khoát, so với sự cách biệt giữa Lý Văn Trác với Lâm Thanh Diện, còn lớn hơn.
Sau một phen chiến đấu kịch liệt, Lâm Thanh Diện dùng Thiên Tinh Chưởng kết thúc trận chiến đấu này.
Có điều anh không có đánh một chưởng này lên trên người của Triệu Khoát, mà dừng ở vị trí lồng ngực của anh ta.
“Cậu tại sao không giết tôi?” Triệu Khoát có hơi nghi hoặc nhìn Lâm Thanh Diện.
“Nói rồi chỉ là luận bàn, không cần thiết anh chết tôi chết, anh có thể đi rồi.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt mở miệng.
Trong ánh mắt tràn ngập lệ khí của Triệu Khoát vụt qua một tia dao động, sau đó anh ta không có nói gì, xoay người đi xuống Hoài Sơn.
Trong thời gian một tháng sau, Lâm Thanh Diện bắt đầu hành trình khiêu chiến cao thủ trong Lang Nhân Bảng, những cao thủ này nếu như không đến tìm Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện bèn chủ động tìm đến cửa, hơn nữa lần nào cũng mang một bao khoai tây.
3 ngày sau khi đánh bại Triệu Khoát, Lâm Thanh Diện đối chiến với cao thủ xếp thứ bảy trong Lang Nhân Bảng, Sở Hoan, dùng thời gian 15 phút giành chiến thắng.
Hai ngày sau khi đánh bại Sở Hoan, Lâm Thanh Diện đối chiến với cao thủ đứng thứ sáu trong Lang Nhân Bảng, Nhậm Thiên Tề, dùng thời gian 18 phút giành chiến thắng.
5 ngày sau khi đánh bại Nhậm Thiên Tề, Lâm Thanh Diện đối chiến với cao thủ xếp thứ năm trong Lang Nhân Bảng, Điền Mậu, dùng thời gian 16 phút giành chiến thắng.
...
Tháng thứ bốn Lâm Thanh Diện đến ngục giam thứ năm, cao thủ xếp thứ hai trong Lang Nhân Bảng, Tần Sấm, bại trong tay Lâm Thanh Diện.
Tần Sấm này là kẻ điên thật sự, khi Lâm Thanh Diện tìm đến cửa, Tần Sấm đang túm chân của một tên nội kình tiểu thành, dùng sức kéo, mạnh mẽ lôi đứt chân của anh ta ra, sau đó dốc máu vào trong bát, giống như chuẩn bị làm nước uống.
Lần này Lâm Thanh Diện không có giữ lại tính mạng của anh ta, một kích Thiên Tinh Chưởng toàn lực khiến tên khốn vô cùng khủng khiếp truyền khắp ngục giam thứ năm trực tiếp kinh mạch toàn thân đứt đoạn, ngữ tạng vỡ nát mà chết.
Đến nay, Lâm Thanh Diện ở trong ngục giam thứ năm nghiễm nhiên trở thành một truyền thuyết, cả Lang Nhân Bảng, trừ người đứng đầu tiên, những người khác đều bại trong tay Lâm Thanh Diện.
Mà người sáng tại ra truyền thuyết này mới chỉ có hơn 20 tuổi, bọn họ trong tuyệt đại đa số mọi người, hơn 20 tuổi còn đang ăn chơi ở thế tục.
Tầng quản lý của nhà tù cũng vì thế đem Lâm Thanh Diện liệt vào đối tượng bắt buộc phải giám sát chặt, loại biến thái này, nhất định phải trông chặt, nếu không chừng ngày nào anh sẽ gây ra chuyện lớn.
Mà khi Lâm Thanh Diện vui vẻ đi khiêu chiến các cao thủ trong Lang Nhân Bảng, đại đội sản xuất do tên mập dẫn dắt cũng gắt hái được thành quá lớn, khoai tây bọn họ trước mắt, đã từ hai củ lúc ban đầu đạt tới số lượng hai mươi người ăn một năm cũng không hết.
Hơn nữa lượng rau dại bọn họ trồng cũng đến kỳ thu hoạch, cả Hoài Sơn trở thành ngọn núi giàu nhất trong ngục giam thứ năm, những người ban đầu bị Lâm Thanh Diện bắt về làm, trong lòng đều thấy may mắn người bị bắt về là mình, nếu không bọn họ bây giờ không chừng đang chết đói ở nơi nào đó.
Ngục giam thứ năm có không ít người thèm muốn đồ ăn của Hoài Sơn, nhưng không có ai dám đến đây cướp đồ cả, bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ, lão đại của ngọn núi này, là Lâm Thanh Diện, đây là tên điên đã một mình khiêu chiến cả Lang Nhân Bảng.
Bây giờ gần như tất cả mọi người đều mong chờ chiến đấu giữa Lâm Thanh Diện với người đứng đầu của Lang Nhân Bảng kia.
Chiều hôm đó, Lâm Thanh Diện đang cùng đám tên mập ngồi một chỗ ăn khoai tây nướng.
Lúc này một giọng nói đanh thép như sấm rền vang lên, mọi người đều ngoảnh đầu nhìn, khi nhìn thấy một tên đầu óc như tổ chim, trên người quần áo rách nát, mặt mày đầy bụi bẩn, cơ bản đã nhìn không ra dáng vẻ của người này.
Trên tay chân của người này đều khóa một chiếc xích sắt, nhìn trông cực kỳ nặng, đi đường sẽ phát ra tiếng kêu đinh đinh đang đang.
Sau khi đám tên mập nhìn thấy người này, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ, trong đó có người trực tiếp vứt củ khoai tây trong tay mình xuống dưới đất, nhảy dựng lên nói: “Là Dư Tam, người đứng đầu trong Lang Nhân Bảng, ông ta... ông ta sao lại tìm đến rồi!”
Mọi người lập tức đều trở nên hoảng loạn, rõ ràng rất sợ người này.
Lâm Thanh Diện liếc nhìn người này, không ngờ trước khi vào đây, Dư Tam mà Dương Tu bảo anh nhất định phải cẩn thận lại chính là người đứng đầu Lang Nhân Bảng.
Dư Tam liếc nhìn mọi người, không có biểu lộ bất kỳ ác ý nào, mà có hơi thèm muốn nhìn vào củ khoai tây nướng ở trên đất, nuốt nước miếng, mở miệng nói:
“Tôi có thể ăn cùng mấy người được không?”