Rể Quý Trời Cho

Chương 594: Du thuyền xa hoa




Nhân viên kiểm tra vé nói xong, bèn vội vàng rời khỏi nơi này.

Hai người Hứa Thông luôn nhìn chằm chằm Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện khi nhìn thấy một màn này, đều có hơi nghi hoặc, không hiểu người kiểm tra vé đó tại sao đột nhiên đi rồi.

“Hai người bọn họ chắc không phải mua phải vé giả chứ? Bị người ta nhìn ra rồi, người ta bây giờ đi kiếm người đến kiểm chứng.” Tiểu Đình suy đoán.

Hứa Thông gật đầu đồng tình, nói: “Rất có khả năng, nhà họ Hứa ở Hồng Thành cho dù là ở bản địa, cũng chỉ là một gia tộc hạng 2 nhỏ nhoi, huống chi Hứa Bích Hoài này còn không được sủng ái, lại có một người chồng phế vật, bọn họ sao có thể đến được đảo Ánh Trăng, không chừng vé này của bọn họ thật sự là giả.”

“Thật sự tức cười chết đi được, vậy mà cầm vé giả lên du thuyền, hai người bọn họ coi người trên du thuyền này đều bị ngốc hay sao, cũng chẳng trách nhà họ Hứa ở Hồng Thành không lọt top gia tộc, có loại người không có não như này, sao có thể phát triển được.” Tiểu Đình cũng bật cười.

Nhân viên kiểm tra vé rất nhanh quay trở lại, anh ta dẫn một người đàn ông ăn mặc lịch sự, đến trước mặt của Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, người đàn ông đó lập tức cúi người với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, mở miệng nói: “Hai vị khách quý, mời đi theo tôi.”

Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đều gật đầu, sau đó bèn đi theo người đàn ông đó đi lên du thuyền từ một hướng khác, trực tiếp đến một cửa thang máy, bên trên viết mấy chữ ‘chuyên dùng cho khách vip”.

“Vừa rồi người đó đang làm cái gì vậy? Sao lại có dáng vẻ rất cung kính với bọn họ?” Tiểu Đình mặt mày đầy vẻ nghi hoặc.

Hứa Thông cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, nói: “Dù sao đây là du thuyền của đảo Ánh Trăng, con người đều rất có tố chất, cho dù muốn đuổi người, chắc chắn cũng từ từ khuyên nhủ, không có gì kỳ lạ cả.”

“Đừng quản bọn họ nữa, chỗ chúng ta đến là tầng thứ 8, đã là tầng tương đối cao cấp rồi, vé của bọn họ cho dù là thật, chắc chắn cũng chỉ là ở tầng thấp nhất.”

Tiểu Đình lập tức gật đầu, trên mặt lộ ra một tia mong chờ.

Nhân viên tiếp đón mặc đồng phục sau khi dẫn Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài vào thang máy, bèn mỉm cười nói: “Hai vị là khách VVIP trong chuyến tàu mang số hiệu Trân Châu lần này của chúng tôi, chúng tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu mà hai vị đưa ra, số hiệu Trân Châu tổng cộng có 12 tầng, hai vị có thể tùy ý đến tham gia bất kỳ tầng nào.”

“Trên du thuyền này của mấy người có gì đặc sắc?” Hứa Bích Hoài có hơi tò mò hỏi.

“Mỗi tầng của chúng tôi đều sẽ có những màn biểu diễn khác nhau, giống như cô có thể sẽ hứng thú với biểu diễn trang phục, đến lúc đó có thể đến tầng 8 xem người mẫu catwalk, nếu như thích bộ độ nào cũng có thể mua.” Nhân viên tiếp đón nhẫn nại nói.

Hứa Bích Hoài gật đầu, trong lòng nghĩ quần áo trên du thuyền này chắc chắn đắt chết đi được, trước thái độ nhiệt tình của nhân viên tiếp đón, cô cảm thấy bản thân vẫn là đừng đi xem người mẫu catwalk gì đó, nếu không đến lúc đó thật sự nhìn trúng bộ nào, Lâm Thanh Diện chắc chắn sẽ không bỏ qua mà sẽ mua cho cô.

Cô thậm chí cũng đã tưởng tượng được cảnh tượng đó rồi: “Thích thì mua, cũng không đáng bao nhiêu tiền.”

Đến tầng cao nhất của du thuyền, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài nhìn thấy biển lớn bao la trước mắt, cùng bầu trời trong xanh, tâm trạng đều thư thái.

Quả nhiên, tiêu nhiều hơn ít tiền thì có thể thưởng thức được phong cảnh khác nhau.

Diện tích tầng cao nhất của du thuyền không phải rất lớn, có điều các thiết bị thì hoàn toàn đầy đủ, ở vị trí cao nhất của du thuyền còn có một hồ bơi.

Nhân viên tiếp đón dẫn Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đến phòng của hai người, bên trong có phòng khách một phòng ngủ, nội thất xa hoa, rèm cửa sổ của phòng ngủ kéo ra chính là biển và bầu trời.

“Khu công cộng bên ngoài phòng có bàn ghế ngồi nghỉ ngơi, bên đó sẽ cung cấp các loại đồ uống, hơn nữa có thể thưởng thức phong cảnh đẹp nhất trên du thuyền, đương nhiên, nếu như hai vị muốn bơi, cũng có thể trực tiếp bơi ở hồ bơi trên tầng cao nhất, chất lượng nước và thiết bị ở đó đều đủ tiêu chuẩn thi đấu.” Nhân viên tiếp đón không ngừng giới thiệu những phục vụ mà tầng cao nhất có thể nhận được.

Sau khi nhẫn nại giới thiệu xong cho Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, nhân viên tiếp đón rời khỏi phòng của Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, nếu như có cần gì, bọn họ chỉ cần gọi một tiếng, lập tức sẽ có nhân viên phục vụ đến.

Nhân viên tiếp đón sau khi rời khỏi, Hứa Bích Hoài trực tiếp nằm bò trên chiếc giường mềm mại trong phòng, mặt mày đầy sự hưởng thụ.

Phòng ở đây tuy không lớn, nhưng tất cả vật dụng đều là sản phẩm của thương hiệu hàng đầu trên thế giới, so với vật dụng trong nhà bọn họ đương nhiên tốt hơn trăm lần.

Hứa Bích Hoài vừa vào trong phòng thì có loại cảm giác cả người thư giãn, xem ra nhà thiết kế đối với cách bài trí trong phòng nên xếp thế nào đã dùng không ít tâm tư.

“Ông xã, chỗ này thật sự thoải mái, có điều giá quá đắt, 4 tỷ rưỡi/người, nghĩ thôi cũng đau lòng.” Hứa Bích Hoài mở miệng.

Lâm Thanh Diện mỉm cười, mở miệng nói: “Đau lòng cái gì, vé là Hướng Vân Thiên mua, nên đau lòng cũng là ông ta đau lòng.”

Hứa Bích Hoài cười hì hì, vẫy vẫy tay với Lâm Thanh Diện, nói: “Ông xã, anh lại đây.”

Lâm Thanh Diện đi đến bên giường, Hứa Bích Hoài ngồi dậy, mở miệng hỏi: “Sao thế?”

Hứa Bích Hoài ngồi dậy, trực tiếp ôm lấy Lâm Thanh Diện, nói: “Bảo bảo trong bụng em vừa nói muốn uống trà sữa.”

Lâm Thanh Diện bỗng bật cười, mở miệng nói: “Bảo bảo trong bụng em mới được 3 tháng, còn chưa thành hình, anh thấy là cô nhóc lớn tướng em muốn uống trà sữa thì đúng hơn.”

Hứa Bích Hoài lập tức ôm lấy Lâm Thanh Diện bắt đầu nhõng nhẽo, nói: Người ta chính là muốn uống, vừa rồi nhân viên tiếp đón đó không phải nói bên ngoài cung cấp các loại đồ uống hay sao, chúng ta đi xem thử đi.”

Lâm Thanh Diện lộ ra nụ cười cưng chiều với Hứa Bích Hoài, sau đó gật đầu, nói: “Vậy đi thôi, có điều chỉ có thể uống một ly.”

“Biết rồi, biết rồi, đợi em thay chiếc váy đẹp đã rồi chúng ta ra ngoài.”

10 phút sau, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đi đến nơi có view đẹp nhất trên du thuyền, chỗ này đã có 8 người ngồi ngắm phong cảnh, cộng thêm hai người Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, vừa đúng 10 người.

Trong 8 người còn lại có hai đôi vợ chồng, ngoài ra bốn người còn lại đều là nam.

Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài vừa xuất hiện, mọi ánh mắt đều bị Hứa Bích Hoài thu hút, cô trên người mặc một chiếc váy dài màu lam, phô bày khí chất và vóc người đến cực hạn, hai người phụ nữ trong đôi vợ chồng đó nhìn thấy Hứa Bích Hoài cũng có hơi đố kỵ.

Lâm Thanh Diện cảm nhận được ánh mắt của những người đó, khóe môi cũng cong lên, Hứa Bích Hoài là vợ của anh, càng là sự kiêu ngạo của anh, vợ có mị lực, anh đương nhiên cảm thấy rất có mặt mũi.

Sau khi dẫn Hứa Bích Hoài đến muốn một ly trà sữa pha ngay lại đây, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đi đến một chiếc bàn trống ngồi xuống.

“Không khí và ánh nắng ở đây thật tốt.” Hứa Bích Hoài vô cùng vui vẻ nói một câu.

Lúc này một người đàn ông hơn 30 tuổi, mặc áo phông quần soóc, tóc vuốt keo, đeo kính râm đánh giá Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, ánh mắt khi dừng trên người của Hứa Bích Hoài, càng phát ra vài phần dục vọng chiếm đoạt, có điều đều bị chiếc kính đen che đi.

Anh ta nhìn Hứa Bích Hoài vài giây, sau đó đi tới bên này.